Chương trước
Chương sau
Một lát sau, dưới ánh mắt kiêng kỵ của mấy ngàn đệ tử Thất Sát môn còn lại trên quảng trường, Lục Lâm Thiên theo Thiên Xu và ngũ sát rời đi. Lão nhị trong Thất sát không có mặt, Thiên Xu và DIêu Quang Lục Lâm Thiên đã biết rõ, từ tình huống vừa rồi có thể thấy được Lục Lâm Thiên cũng có thể phán đoán ra tên tuổi của bốn người còn lại.

Đại hán mặc áo xanh, tu vi Thông Thiên cảnh trung giai đỉnh phong, tu luyện áo nghĩa thuộc tính Mộc có lẽ là lão tam Thiên Cơ trong Thất Sát. Kẻ mặc áo trắng cũng là Thông Thiên cảnh trung giai đỉnh phong, tu luyện áo nghĩa thuộc tính Phong là lão tử Thiên Quyền. Người mặc trường bào màu lam, tu luyện áo nghĩa thuộc tính thủy là lão ngũ Ngọc Hành.

Lão lục là tu luyện giả thuộc tính Thổ, bộ dáng giống như bốn đến năm mươi tuổi, về phần lão thất Diêu Quang cũng xem như là người Lục Lâm Thiên quen thuộc nhất.
Quần sơn liên miên, trong một hạp cốc trên dốc đứng, rêu xam um tùm, Thiên Xu đánh ra thủ ấn, một thạch bích bóng loáng hiện lên, đột nhiên một cửa vào giống như vòng xoáy xuất hiện trước mắt Lục Lâm Thiên:

Thiên Xu thu thủ ấn lại, nhìn Lục Lâm Thiên nói:

- Lục chưởng môn, đây chính là mật địa của Thất Sát môn ta, năng lượng thiên địa bên trong so với bên ngoài nồng đậm hơn không ít, tuy rằng kém thế giới bên ngoài, thế nhưng trong Thị Hoang thế giới này cũng coi như không tệ. Nơi này chưa từng có người ngoài biết được. Nhị đệ của ta hiện tại đang bế quan trong này, mời Lục chưởng môn.

Dứt lời, Thiên Xu lập tức vươn tay ra vẻ mời, ánh mắt nhìn Lục Lâm Thiên, cũng không đoán được Lục Lâm Thiên có đi vào hay không. Dù sao dưới tình huống bình thường mà nói, không có ai sẽ một mình tiến vào mật địa như vậy. Vạn nhất có mai phục thì chính là cá trong chậu, mặc cho người chém gϊếŧ, cho nên lúc này trong lòng Thiên Xu vô cùng hồi hộp.
Lục Lâm Thiên nhìn cửa động không gian, trong mắt lén lút hiện lên chút chấn động, sau đó tiếp tục mỉm cười nói:

- Mật địa Thất Sát môn còn chưa có ai biết qua, ta cũng muốn mở mang tầm mắt một phen.

Nói xong Lục Lâm Thiên chắp tay mà đứng, thân ảnh xẹt qua không gian, không quay đầu lại mà tiến vào cửa vào trong không gian.

Ánh mắt Thiên Xu và ngũ sát bên người biến đổi, âm thầm cảm thán không thôi. Cam đảm như vậy, không phải là người lỗ mang thì tất là người sáng suốt hơn người, mà Lục Lâm Thiên này tuyệt đối không phải là người lỗ mang.

Ánh mắt có chút chấn động, sáu người Thiên Xu nhìn nhau, giống như có chung nhận định, sáu người lập tức tiến vào bên trong, ngũ sát đều bị thương, mà Diêu Quang là người thê thảm nhất trong ngũ sát.

Trong không gian mật địa của Thất Sát môn, chim hót hoa nở, năng lượng thiên địa cực kỳ nồng đậm, từng dãy núi liên miên, khắp nơi một mảnh xanh biếc, còn có một dòng sông nhỏ dài chảy qua chân núi.
Sưu Sưu.

Lục Lâm Thiên vừa mới đặt chân xuống mật địa, đám người Thiên Xu cũng lập tức xuất hiện sau lưng Lục Lâm Thiên.

Lục Lâm Thiên âm thầm dùng tâm thần dò xét không gian, trong mắt hiện lên vẻ ngưng trọng. Trong không gian này không ngờ lại có đại trận tồn tại.

Lục Lâm Thiên cũng không có đoán sai, đồn rằng trong Thất Sát, lão đại Thiên Xu và lão nhị Thiên Tuyền đều là tu luyện giả áo nghĩa linh hồn, lão đại tinh thông luyện đan và khôi lỗi, lão Nhị tinh thông trận pháp cùng với không ít thủ đoạn kỳ lạ, huyền ảo. Khi ở trên quảng trường Thất Sát môn Lục Lâm Thiên cũng đã cảm nhận được dấu vết của đại trận.

- Trong này có một ít thủ đoạn nhỏ do lão Nhị bố trí, nghe nói Lục chưởng môn dường như cũng tinh thông trận pháp, một chút thủ đoạn nhỏ ấy có lẽ không lọt vào trong mắt Lục chưởng môn a.

Dường như biết rõ Lục Lâm Thiên có thể cảm giác được sự tồn tại của trận pháp trong mật địa, Thiên Xu lập tức đánh tan sự lo lắng trong lòng của Lục Lâm Thiên.

- Ta chỉ hiểu sơ sơ về trận pháp mà thôi, trận pháp nơi này sợ rằng không đơn giản a.

Lục Lâm Thiên nói, đối với trận pháp tự nhiên Lục Lâm Thiên có chút đề phòng, cũng không dám khinh thường. Cho dù lúc này trong Thiên Trụ giới còn có Diệu Thủ Mạc Không Mạc Kình Thiên tinh thông trận pháp, thế nhưng Lục Lâm Thiên cũng không dám chủ quan.

- Lục chưởng môn khiêm tốn rồi.

Thiên Xu nói xong, nhìn về phía trước nói:

- Nhị đệ, Lục chưởng môn đã tới, Nhị đệ còn không mau ra đón khách.

- Đã sớm nghe thấy đại danh của Lục chưởng môn, hôm nay rốt cuộc ta cũng được tận mắt gặp mặt.

Vào lúc này, ở trong một sơn mạch xanh biếc xa xa đột nhiên có một đạo thanh âm vang vọng. Thanh âm vừa dứt, một đạo thân ảnh giống như thiểm điện xuất hiện ở phía trước.

Thân ảnh người này xuất hiện, một cỗ linh hồn chấn động nhàn nhạt khuếch tán, cả không gian tự nhiên run lên. Người này cũng là một đại hán, thân thể cực kỳ mập mạp, trình độ mập mạng khiến cho Lục Lâm Thiên nhìn phải há hốc mồm. Quả thực béo đến mức giống như một viên thịt, so với Bàn Sấu hòa thượng còn béo hơn nhiều. Khuôn mặt rất tròn, con mắt ở trong thịt, nếu như không nhìn kỹ mà nói, khó có thể nhìn thấy mắt người này.

- Tu luyện giả áo nghĩa linh hồn, Thông Thiên cảnh cao giai đỉnh phong.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đổi, trong tâm thần của hắn, hắn phát hiện ra tu vi khí tức của người này tuyệt đối đã đạt tới Thông Thiên cảnh cao giai đỉnh phong.

Đại hán mập mạp này có bộ tóc rất dài, lại còn có chút mất trật tự, rối tung, y phục cũng vậy. Người này nhìn Lục Lâm Thiên, sau đó lại nhìn đám người Khai Dương, Ngọc Hành, Thiên Quyền kinh ngạc nói:

- Lão Tam, lão Tứ, Ngũ Tài Diệt Không trận của các ngươi mà cũng không chiếm được chút tiện nghi nào hay sao?

- Không, một chiêu đã thua, hai chiêu đã bị trọng thương.

Lão Tam Thiên Cơ nói.

Nghe vậy đại hán mập mạp lập tức nhìn Lục Lâm Thiên, tinh quang trong mắt bắn ra, nói:

- Không ngờ tu vi của Lục chưởng môn lại tới tình trạng như vậy, ta cũng muốn biết một chút thực lực của Lục chưởng môn, không bằng Lục chưởng môn lại thử Thất Tinh Thiên Sát trận của bảy huynh đệ chúng ta một chút a.

Dứt lời, đại hán mập mạp nhìn Thiên Xu nói:

- Đại ca, ý tứ cua huynh ra sao?

Thiên Xu vẫn luôn mỉm cười, nói:

- Ta cũng có ý này, vừa rồi nhìn thấy Lục chưởng môn phá Ngũ Tài Diệt Không trận, trong lòng cũng có chút ngứa ngáy, cũng mong Lục chưởng môn thỉnh giáo một hai.

- Ha ha, Thất Sát môn định xa luân chiến sao?

Lục Lâm Thiên nghe vậy khẽ nhíu mày, tiến vào trong mật địa này Lục Lâm Thiên đã biết ThấT Sát môn sẽ không đơn giản giao cho hắn mười thành như vậy. Xem ra đám người Thất Sát môn này đã có dự định từ trước, mà trước khi tới đây đám người Bạch Kinh Đường, Viêm Hỏa đã từng cố ý nói cho hắn. Thất Sát này dựa vào trận pháp mà nổi danh, ở trong Thị Hoang thế giới này coi như là mấy cường giả trong thế lực nhất lưu cũng khó có thể làm gì được Thất Sát.

- Lục chưởng môn hiểu lầm rồi, bảy huynh đệ chúng ta chi thuần túy xin Lục chưởng môn thỉnh giáo mà thôi. Mặc kệ thắng thua, cuối cùng mười thành sẽ giao cho Lục chưởng môn.

Thiên Xu vẫn mỉm cười nói.

- Vậy thì mời Lục chưởng môn thỉnh giáo a.

Thiên Xu còn chưa nói xong, Thiên Tuyền mập mạp đã nhịn không được mà lên tiếng:

- Bố trí Thất Tinh Thiên Sát trận.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.