Chương trước
Chương sau
Hổ Sơn có tu vi Thông Thiên cảnh, vậy mà không ngờ lại bị đối phương đánh bay giống như đá banh, loại thực lực này khiến cho bọn họ rung động.

Lục Lâm Thiên đạp không mà đứng, Hổ Sơn này động thủ với hắn trước, cho nên Lục Lâm Thiên cũng cố ý ra tay hung ác một chút. Lúc trước chính là tên Hổ Sơn này bắt hắn lên Hỏa Ảnh Tật Phong thuyền, hại hắn hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, Mẫu Đơn và Tiểu Long cũng mất tích.

Nhưng mà lúc này có Ma Linh yêu nữ và Diệu Thủ Mạc Không Mạc Kình Thiên, Lục Lâm Thiên cũng phải cho hắn ta một chút mặt mũi, chỉ thừa cơ giáo huấn tên này một chút. Dù sao khắp nơi trong ba ngàn đại thiên thế giới đều tràn ngập nguy hiểm. Hắn cũng không thể trách Hổ Sơn, nếu như không phải vì người này thực lực của hắn cũng không tiến bộ nhanh như vậy.
Phụt.

Một lát sau, tiếng máu tươi phun từ trong thạch bích vang lên. Ngay sau đó thân thể hùng vĩ của Hổ Sơn tràn ngập máu tươi, chật vật, vô cùng thê thảm từ trong động sâu leo ra.

- Là ai? Là ai ẩn nấp ra tay với ta?

Hổ Sơn đi ra, khí tức trên người suy yếu, lơ lửng đứng trên không trung, ánh mắt đánh giá khắp nơi, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi.

Nghe vậy chân phải Lục Lâm Thiên khẽ đạp, nói:

- Hổ Sơn, nếu như ngươi không phục, ta cũng không ngại lại đá nugoiw một cước. Thế nhưng cước tiếp theo ta nhất định sẽ dùng toàn lực, sẽ không lưu tình với ngươi như cước vừa rồi.

dứt lời, khí tức Thông Thiên cảnh quanh thân Lục Lâm Thiên không chút do dự nào lan tràn ra.

Hổ Sơn ở phía đối diện sững sờ, há hốc mồm, dùng ánh mắt giống như nhìn thấy quỷ nhìn về phía Lục Lâm Thiên, kinh hãi vô cùng nói:
- Lục Lâm Thiên, ngươi... Ngươi làm sao lại đột phá Thông Thiên cảnh?

Hổ Sơn nhớ rõ, mấy năm trước trong Vạn Cổ thế giới, Lục Lâm Thiên mới chỉ là Phá Giới cảnh sơ giai, sơ giai mà thôi. Ban đầu trong trong thế giới kia hắn muốn bắt Lục Lâm Thiên vô cùng dễ dàng, giống như diều hâu bắt một con gà chết vậy.

Thế nhưng vừa rồi hắn lại bị Lục Lâm Thiên này dùng một cước đạp bay, Hổ Sơn lúc này đã tin rằng người vừa mới đá bay mình chính là Lục Lâm Thiên mà không phải là người khác đánh lén. Hắn cũng tự mình biết được sự khủng bố có thể vượt cấp chiến đấu của Lục Lâm Thiên.

Sưu Sưu.

- Ai dám giương oai trong Phi Linh môn ta?

Từng tiếng xé gió vang lên, trong Phi Linh môn lập tức có vô số thân ảnh lướt ra, tổng cộng có hơn ngàn đạo thân ảnh xuất hiện. Dẫn đầu là Bạch Kinh Đường, Viêm Hỏa, Bàn Sấu hòa thượng, Đồng Thất...
Mà Kim Viên vốn là Ngộ Chân cảnh cao giai đỉnh phong lúc này đã đột phá tới Thông Thiên cảnh. Hai người này vốn đã tới Ngộ Chân cảnh cao giai đỉnh phong, sau khi phục dụng Thông Thiên đan, muốn đột phá cũng không quá khó, vận khí của hai người dường như cũng không tệ, đều đột phá được, đặt chân vào hàng ngũ Thông Thiên cảnh. (DG: đoạn này text khá lủng củng, có thể dịch không sát nghĩa)Sau khi Kim Viên chịu đau khổ, ở trên Thông Thiên cảnh, dưới sự trợ giúp của Huyền Nguyên đan, tăng thêm kỳ ngộ củ bản thân cũng một lần đột phá tới Thông Thiên cảnh.

Bởi vậy lúc này trong đám người Phi Linh môn vừa mới xuất hiện, nếu như tăng thêm Lục Lâm Thiên mà nói cũng đã có bảy người có tu vi Thông Thiên cảnh, Ngộ Chân cảnh và Phá Giới cảnh cũng tuyệt không ít, chuyện này khiến cho Hổ Sơn trực tiếp há hốc mồm.

Đám đạo phỉ của Phong Vân sơn trên Hỏa Ảnh Tật Phong thuyền cũng lập tức ngưng trọng hẳn lên.

- Thì ra là ngươi?

Kim Viên dẫn đầu đạp không mà đứng, mắt nhìn về phía Hổ Sơn rồi mở miệng hỏi. Người này tự nhiên Kim Viên biết rõ, ban đầu ở trong sơn mạch Cổ Lan hắn đã từng nhìn thấy qua, cho nên Kim Viên cũng biết người này à người bên cạnh phu nhân.

- Các ngươi muốn thế nào? Nhị đương gia của chúng ta đâu?

Sắc mặt Hổ Sơn lập tức khó coi, hắn thật không ngờ trong Huyết Sát thâm uyên lại có đội hình như vậy. Lục Lâm Thiên lại là chưởng môn, bên người có nhiều Thông Thiên cảnh như vậy, quan trọng nhất là bản thân Lục Lâm Thiên cũng là Thông Thiên cảnh, lúc này mới có bao lâu a.

- Theo ta vào đi thôi.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên quét qua toàn bộ đám người của Phong Vân sơn, tay móc ra khối lệnh bài do Mạc Kình Thiên đưa cho hắn.

...

Gần một một tháng trôi qua, tin tức chưởng môn Phi Linh môn muốn đi tới Thất Sát môn thu mười thành cũng nhanh chóng trở thành tiêu điểm nghị luận của tất cả mọi người. Thậm chí còn có người đi đặt cược, đặt cược xem rốt cuộc Lục Lâm Thiên của Phi Linh môn có thể thu được mười thành trong tay Thất Sát môn hay không.

Trong Phi Linh môn, sau khi Lục Lâm Thiên móc ra lệnh bài của Mạc Kình Thiên, mấy trăm người của Phong Vân sơn lập tức trung thực hẳn lên. Lục Lâm Thiên tức thì nói với Hổ Sơn và Phong Vân tam bàn một chút tình huống của Mạc Kình THiên, sau đó đưa mọi người vào trong Phi Linh môn.

Ma Linh yêu nữ bế quan, nói là bế quan vài ngày, thế nhưng đã vài tháng còn chưa có đi ra, một lát sau, trong lòng Lục Lâm Thiên không yên cho nên mới đi tới nơi Ma Linh yêu nữ bế quan. Có cấm chế của Ma Linh yêu nữ tồn tại, khí tức chấn động không có một chút dị thường nào, Lục Lâm Thiên do dự một chút, cuối cùng quyết định không quấy rầy nàng mà lặng lẽ rời đi.

Ba ngày sau, sáng sớm, mọi âm thanh dường như bắt đầu thức tỉnh. Đêm tối dần dần biến mất, từng tia nắng sớm chậm rãi đánh thức tất cả các sinh linh.

Sáng sớm, từng cơn gió nhẹ nhàng khoan khoái thổi qua đại địa.

Trong Thất Sát thành của Thất Sát môn hiện tại đã tụ tập không ít bóng người.

Trên một sơn mạch xanh biếc có không ít kiến trúc to lớn, khi ánh nắng mặt trời bắt đầu xuất hiện, chung quanh sơn mạch bắt đầu có một mảnh sương mù màu trắng tản ra.

Ầm ầm.

GIữa không trung đột nhiên run rẩy, ngay sau đó cả không trung đột nhiên run lên, từ phía chân trời đột nhiên có một đạo lưu quang nóng bỏng giống như một khỏa thiên thạch bằng hỏa diễm từ trên cao phóng xuống, lưu lại một đạo hỏa diễm nóng bỏng màu đỏ giống như tinh vân, tản ra khí tức nóng bỏng khuếch tán trong phiến thiên địa này.

Khỏa thiên thạch bằng hỏa diễm này phóng tới, sau mấy lần chớp động đã lơ lửng trên không trung. Đây chính là một đầu phi thuyền khổng lồ, toàn thân bí văn quanh quẩn giống như hỏa diễm.

Đây cũng chính là Hỏa Ảnh Tật Phong thuyền của Phong Vân sơn, trên bong tàu lúc này có gần năm trăm đạo phỉ, còn có năm trăm đệ tử tinh anh của Phi Linh môn. Khí tức sắc bén trên người lan tràn khiến cho cả không trung trên sơn mạch gió nổi mây phun, trong lúc mơ hồ cảm thấy cực kỳ áp lực.

Đệ tử Phi Linh môn so với đạo phỉ mà nói tuyệt đối cũng không kém một chút nào. Mỗi một người trong đám đạo phỉ đều là người trả qua gϊếŧ chóc, khí tức sắc bén, không phải là người có tu vi đồng cấp có thể so sánh. Mà đệ tử Phi Linh môn đều tới từ Thị Hoang thế giới, người tới từ Thị Hoang thế giới tuyệt đối không phải là người bình thường, cũng không phải là người lương thiện.

Bơi vậy đệ tử Phi Linh môn cùng với người Phong Vân sơn đứng song song, khí thế tuyệt đối không kém một chút mảy may nào.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.