Chương trước
Chương sau
Rõ ràng là một kiện khải giáp, lặng lẽ ở trong hộp gấm, thế nhưng Lục Lâm Thiên nhìn qua lại cảm thấy áp lực, mồ hôi lạnh trên trán chảy xuống.

Lúc này hắn có cảm giác giống như đang nhìn một đầu hung thú, khiến cho trong lòng đột nhiên cảm thấy nhỏ bé, trái tim nhảy lên, trong lúc mơ hồ linh hồn bỡ ngỡ.

- Thứ này là vật gì? Linh khí hay là khải giáp hộ thân.

Lục Lâm Thiên dò xét khí tức trên khải giáp, trong lòng run sợ không thôi. Khí tức này giống như bảo vật linh hồn, về phần cấp độ tuyệt đối không phải là linh khí Tiên thiên, thế nhưng dường như còn kém Thanh Trụ Hư Không Dực trong đan điền hắn một chút.

Trong lòng Lục Lâm Thiên rung động, đồng thời không ngừng suy đoán. Đây chẳng lẽ là linh khí áo nghĩa, cũng chỉ có bảo vật cấp độ áo nghĩa mới có thể xuất ra uy năng khủng bố như vậy.
Ánh mắt có chút do dự, Lục Lâm Thiên khẽ cắn môi, sau đó nhỏ một giọt máu từ đầu ngón tay rơi xuống khải giáp hộ thân.

Sưu Sưu.

Giọt máu của Lục Lâm Thiên rơi xuống, kiện khải giáp này lập tức run lên, giọt máu tươi nhanh chóng thẩm thấu vào bên trong khải giáp.

Xuy Xuy.

Khải giáp cùng với bảy thanh trường kiếm trong thoáng chốc giống như sống lại, không ngừng rung rung, phát ra tiếng vang không ngừng, quang mang màu xanh trắng đại thịnh. Một cỗ khí thế kinh người giống như hung thú thức tỉnh dần dần bạo phát.

Ông.

Hộp gấm trong tay Lục Lâm Thiên run rẩy, thanh âm giống như tiếng sấm minh.

Khí tức trên khải giáp bắt đầu lan tràn ra, hộp gấm thoát khỏi bàn tay của Lục Lâm Thiên, lơ lửng trước người Lục Lâm Thiên, quang mang màu xanh trắng nương theo khí tức linh hồn đột nhiên khuếch tán.
- Nhân chủ.

Lục Lâm Thiên không trì hoãn nữa mà một đạo linh hồn trong mi tâm lập tức rót vào trong khải giáp trong hộp gấm.

Phanh.

Trong chốc lát, hộp gấm trực tiếp vỡ nát, một cỗ quang mang màu xanh trắng trực tiếp nhảy ra, quang mang đại thịnh giống như mặt trời lên cao, chói mắt khiến cho Lục Lâm Thiên không có cách nào nhìn thẳng.

Ngao Ngao Ngao.

Thanh âm liên tiếp giống như long ngâm bỗng nhiên vang vọng, trong lúc mơ hồ trong quang mang màu xanh trắng giống như mặt tời ban trưa kia có hư ảnh cự long giống như vật còn sống không ngừng xoay tròn, uy áp hàng lâm khiến cho linh hồn Lục Lâm Thiên run sợ.

Dưới từng tiếng long ngâm này, thân thể trực tiếp bị quang mang màu trắng xanh giống như mặt trời ban trưa này bao phủ vào bên trong.

Trong lòng Lục Lâm Thiên biết rõ, khi linh hồn lực của hắn rơi vào trên khải giarp này, trong kiện khải giáp này lập tức có một đạo quang trụ chói mắt đánh tới, trực tiếp bao phủ hắn vào bên trong.
Sưu.

Lục Lâm Thiên cũng nhanh chóng cảm giác được, bản thân mình đã tới một không gian lạ lẫm. Trong không gian này có một cỗ linh hồn lực mênh mông. Trong không gian khổng lồ này có tám đầu cự long bằng hư ảnh đang xoay tròn.

Ngao Ngao Ngoa.

Hư ảnh tám đầu cự long rít gào, trong tám đầu có một đầu cự long đặc biệt khổng lồ, hư ảnh bảy đầu cự long sau lưng hơi nhỏ hơn một chút. Chỉ là tám đầu cự long bằng hư ảnh đều giống như vật còn sống, trông rất sống động, mang theo long uy kinh người, bộ dáng uy vũ dự tợn, uy áp ngút trời lan tràn.

Dưới hư ảnh tám đầu cự long này, cả không gian rung động không ngừng, không gian giống như sắp sụp đổ vậy.

Hư ảnh tám đầu cự long mang theo uy áp linh hồn mênh mông lan tràn khiến cho linh hồn của Lục Lâm Thiên cũng run lên. Thân thể liên tiếp lảo đảo lui lại phía sau, Tiểu hồn anh và Đại hồn anh trong đầu cũng bị ảnh hưởng cực lớn.

Sau khi Đại hồn anh thôn phệ linh hồn phân thân của Cương Hỏa, trong vòng hai năm cũng đã luyện hóa xong. Thực lực lại tăng một bước, đạt tới tình trạng có thể so sánh với Thông Thiên cảnh sơ giai.

Ánh mắt của tám đầu cự long bằng hư ảnh tập trung vào người Lục Lâm Thiên, uy áp linh hồn mênh mông lan tràn, bên trong gợn sóng còn ẩn chứa áo nghĩa linh hồn, trực tiếp mở cái miệng rộng phóng tới Lục Lâm Thiên, giống như là một cơn lốc bằng linh hồn cuồn cuộn kéo về phía trước.

Uy áp linh hồn ngút tời bap phủ, sắc mặt Lục Lâm Thiên ngưng trọng. Đây thuần túy là công kích linh hồn, đối với những người khác mà nói, đây chính là công kích nguy hiểm nhất, thế nhưng đối với Lục Lâm Thiên mà nói, trong lòng hắn không khỏi thở dài một hơi.

Kim đao màu vàng trong đầu đã tỏa ra kim quang mênh mông, trực tiếp ngăn cản uy áp linh hồn mênh mông này ở bên ngoài.

Có kim đao màu vàng ra tay, Lục Lâm Thiên càng cảm nhận được sự đáng sợ của uy áp linh hồn này bao nhiêu. Chỉ là hắn lại không chịu bao nhiêu ảnh hưởng.

Nếu như là người có tu vi Thông Thiên cảnh sơ giai khác, nếu như phải đối mặt với uy áp linh hòn do tám đầu cự long này mang tới, sợ rằng linh hồn đã trực tiếp ngây ngốc, hai chân như nhũn ra, không có cách nào nhúc nhích, căn bản không có cách nào chóng lại.

Hư ảnh tám đầu cự long hoàn toàn là do linh hồn ngưng tụ mà thành, toàn thân có linh hồn mênh mông chấn động khiến cho linh hồn người ta chấn động theo. Hư ảnh tám đầu cự long lập tức đi tới trước người Lục Lâm Thiên.

Tám cơn lốc bằng linh hồn vây khốn Lục Lâm Thiên, Lục Lâm Thiên giống nhưu một con thuyền cô độc trong ngày biển động, lảo đảo, lắc lư không ngớt.

Dưới cơn lốc bằng linh hồn khủng bố này, Lục Lâm Thiên cũng lập tức phát hiện ra mình căn bản không có cách nào điều động áo nghĩa các loại năng lượng khác đối kháng. Trong không gian này, thứ duy nhất hắn có thể điều động chính là áo nghĩa linh hồn.

Sưu.

Chỉ là ngay khi Lục Lâm Thiên định thúc dục linh hồn lực chống lại tám đầu cự long bằng hư ảnh này, trong mi tâm của Lục Lâm Thiên đột nhiên có một đạo kim quang bắn ra, quang mang màu vàng lan tràn, trực tiếp bao phủ Lục Lâm Thiên vào bên trong.

Dưới sự bao phủ của quang mang màu vàng này, một cỗ khí tức sắc bén mênh mông phóng ra, hư ảnh tám đầu cự long dường như cảm nhận được thứ gì đó, thân thể khổng lồ trực tiếp đình trệ, trong đôi mắt dự tợn hiện lên vẻ sợ hãi.

Ngao Ngao.

Tám đầu cự long rít gào cuồn cuộn, vây quanh quang mang màu vàng, thế nhưng cũng không dám tới quá gần quang mang màu vàng.

Tám đầu cự long mang theo tám cơn lốc bằng linh hồn rít gào, hoàn toàn vây khốn qunag mang màu vàng.

Linh hồn lực mênh mông ở chung quanh nhộn nhạo, rít gào, giống nhưu có tám cơn lốc bằng linh hồn đang không ngừng rít gào, xoay tròn quanh quang mang màu vàng.

Lục Lâm Thiên ở trong quang mang màu vàng, ánh mắt kinh hãi, quang mang màu vàng này chính là do kim đao màu vàng trong đầu hắn tạo ra.

- Áo nghĩa linh hồn, đây là thứ do áo nghĩa ngưng tụ.

Lục Lâm Thiên trong quang mang màu vàng, ánh mắt luôn nhìn vào hư ảnh tám đầu cự long, nhất cử nhất động của tám đầu cự long, bất luận một hành động nào đều ẩn chứa áo nghĩa linh hồn.

- Linh khí áo nghĩa, đây là linh khí áo nghĩa.

Nhìn hư ảnh tám đầu cự long, rốt cuộc Lục Lâm Thiên cũng có thể khẳng định kiện khải giáp này tuyệt đối là một kiện linh khí áo nghĩa.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.