Chương trước
Chương sau
- Cẩn thận!

Ở trên không trung xa xa, Bạch Kinh Đường cảm giác được cái gì đó, quát lớn.

Nhưng bây giờ không gian cứng lại, lão giả này muốn lui đã không kịp, ngay từ đầu còn chưa tính toán lui, hắn không quan tâm uy lực của chiến hạm cấp một.

Ầm ầm.

Trong thời gian ngắn, Phi Hổ chiến hạm bắn thẳng vào lão giả này, không gian bị nghiền nát, lỗ đen tối tăm, âm thanh nổ tung vang lên, hạp cốc lớn sinh ra tiếng nổ thiên băng địa liệt, trực tiếp bị san thành bình địa.

Bành!

Lúc này lão giả Ngộ Chân Cảnh cao giai đang khϊếp sợ, thân thể bị bắn thành huyết vụ, thời điểm sắp chết hắn mới biết được uy lực của chiến hạm này vượt qua tính toán của hắn quá nhiều, hắn hối hận thì đã muộn.

Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả đệ tử Phi Linh Môn và người Thiên Dương Môn đều vây xem, bọn họ há hốc mồm, chiến hạm này quá khủng bố rồi.
Hô!

Mọi người quan sát hít khí lạnh, một kích oanh kích cường giả Ngộ Chân Cảnh cao giai thành huyết vụ, chẳng lẽ là chiến hạm cấp hai sao, chỉ có chiến hạm cấp hai mới có uy lực này.

Đạp không đứng đó, thân ảnh Lục Lâm Thiên vẫn không nhúc nhích, tiếp tục đứng chắp tay, hắn rất vui vẻ, uy lực của Phi Hổ chiến hạm làm hắn thỏa mãn.

Phi Hổ chiến hạm cũng là chiến hạm cấp một, nhưng mà uy lực của nó lại mạnh hơn Oanh Thiên chiến hạm nhiều lắm, đủ tiêu diệt Ngộ Chân Cảnh cao giai.

Rất nhiều ánh mắt Thiên Dương Môn bộc phát khí tức lăng lệ bất phàm, vào lúc này cường giả Ngộ Chân Cảnh cao giai bị bắn chết, sĩ khí bị đả kích không nhỏ.

Lục Lâm Thiên nhìn nhìn đám cường giả Ngộ Chân Cảnh trước mặt, nói:

- Không có tư cách nói chuyện với ta, cũng đừng có hô to gọi nhỏ, trừ phi muốn chết.
Ánh mắt Bạch Kinh Đường co rúm, trầm giọng nói:

- Ngươi chính là Lục Lâm Thiên.

Lục Lâm Thiên nói:

- Ngươi chính là Bạch Kinh Đường, hai lựa chọn, dập đầu bồi tội, mặc ta xử trí, hoặc là Thiên Dương Môn bị ta san bằng thành bình địa, gà chó không tha.

Vừa dứt lời, tâm thần Lục Lâm Thiên khẽ động, Oanh Thiên chiến hạm và Phi Hổ chiến hạm run lên, lệ khí khủng bố tỏa ra, giống như hai hung thú có thể xé nát tất cả.

- Chẳng lẽ ngươi chỉ dựa vào hai chiến hạm này ra oai sao, nội tình Phi Linh Môn của ngươi có thể chèo chống nổi sao?

Ánh mắt lăng lệ của Bạch Kinh Đường ngưng trọng, vừa mới kiến thức uy lực của chiến hạm quỷ dị, tu vị Ngộ Chân Cảnh cao giai bị bắn chết tại chỗ, bản thân hắn là Ngộ Chân Cảnh cao giai đỉnh phong, cũng khó có thể chống lại, tuy chiến hạm tiêu hao lớn, nhưng hắn cũng koong biết nội tình của Phi Linh Môn thế nào, bởi vậy hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Lục Lâm Thiên nhàn nhạt cười lạnh, nói:

- Nếu ngươi không tin, vậy thử một chút.

Vừa dứt lời, thân ảnh Lục Lâm Thiên trực tiếp xuất hiện trên Phi Hổ chiến hạm, tâm thần khẽ động, Oanh Thiên chiến hạm và Phi Hổ chiến hạm đồng thời phát động, lập tức bắn quang cầu hủy diệt.

- Trốn, chạy mau.

Bạch Kinh Đường quát lớn, bản thân hắn cũng không dám dừng lại, nhanh chóng chạy đi.

Ầm ầm.

Trong thời gian ngắn, Oanh Thiên chiến hạm và Phi Hổ chiến hạm đều oanh tạc dữ dội, năng lượng cuồng bạo khuếch tán ra, không gian nứt vỡ, rất nhiều đệ tử Thiên Dương Môn chưa kịp kêu thảm thiết, liền trực tiếp biến thành mảnh vỡ.

Xoẹt.

Lục Lâm Thiên thúc dục Oanh Thiên chiến hạm và Phi Hổ chiến hạm lướt qua không gian, không gian nghiền nát, giống như hung thú xé nát tất cả, lai không ngừng oanh kích.

Ầm ầm.

Tiếng nổ kinh người vang lên, trong Thiên Dương Môn, năm tọa giá khôi lỗi có bốn biến thành mản vỡ, rất nhiều đệ tử không kịp thoát đi đều vẫn lạc.

- Ah...

- Chạy mau.

Tiếng kêu thảm thiết vang vọng, tiếng hô chạy trốn vang lên không dứt, tiếng kêu cứu quanh quẩn không gian, đội hình Thiên Dương Môn lập tức hỗn loạn, chết tổn thương thảm trọng, đại khái người Thiên Dương Môn cũng không nghĩ tới, Lục Lâm Thiên nói đánh là đánh.

- Ah...

Tiếng kêu cứu thảm thiết vô cùng thê lương, khí kình rung động quá mạnh, lần nữa hơn ngàn người không may mắn thoát khỏi, còn có rất nhiều người bị quét bay, miệng phun máu tươi như suối, không rõ sống chết.

- Thật mạnh!

Các đệ tử Phi Linh Môn rung động, nhìn thấy hai chiến hạm oanh kích rất nhiều đệ tử Thiên Dương Môn thành căn bã, vô cùng hưng phấn.

- Hừ, ta xem chiến hạm của ngươi làm gì được ta, hôm nay ta không xé xác ngươi thề không bỏ qua.

Tiếng gào tức giận vang lên, thân ảnh Bạch Kinh Đường lao thẳng về phia Oanh Thiên chiến hạm, hắn lao thẳng xuống, người này khống chế chiến hạm, chỉ có đánh chết người này, chiến hạm sẽ vô dụng, bản thân mình sẽ chiếm được hai chiến hạm này, nếu kịch chiến, chiến hạm sẽ không thể làm gì hắn được.

- Tu luyện giả phong thuộc tính áo nghĩa!

Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhảy lên, hắn tùy ý cho Bạch Kinh Đường lao xuống, nếu hắn muốn ngăn cản Bạch Kinh Đường, Bạch Kinh Đường không dễ dàng leo lên Oanh Thiên chiến hạm.

- Thiên Phong Trảo.

Bạch Kinh Đường hừ nhẹ, sắc mặt băng hàn, phong thuộc tính áo nghĩa phóng thích ra ngoài, phong nhận ngưng tụ trong tay, một trảo vặn vẹo không gian, trực tiếp chụp thẳng vào đầu Lục Lâm Thiên.

Tạch...

Cả không gian không ngừng run rẩy, một trảo xé rách không gian, xuất hiện vết nứt không gian đen kịt.

- Tê Thiên Liệt Địa trảo.

Lục Lâm Thiên ngẩng đầu, hàn quang bắn ra khỏi mắt, phất tay hình thành đường cong quái dị, trong chốc lát cả không gian phong vân biến sắc, hỏa thuộc tính năng lượng ngưng tụ đầy trời, dùng xu thế như bôn lôi đáp trả một trảo của Bạch Kinh Đường.

Ken két.

Hai trảo đánh ra, không gian nổ tung, lực lượng không gian xé rách tất cả.

Mảnh vỡ không gian bị nghiền nát, thân ảnh Lục Lâm Thiên bị đẩy lui, ánh mắt chau lên, thân thể bay thẳng lên trời.

- Thì ra chỉ là Ngộ Chân Cảnh trung giai mà thôi, trốn chỗ nào.

Sắc mặt Bạch Kinh Đường ngưng trọng, đối phương Ngộ Chân Cảnh trung giai nhưng thực lực cực kỳ cường hãn, nhìn Lục Lâm Thiên trở ra, cho rằng Lục Lâm Thiên muốn chạy trốn, hắn lao tới thật nhanh, muốn ngăn cản Lục Lâm Thiên.

Vèo.

Bạch Kinh Đường thân là tu luyện giả phong thuộc tính áo nghĩa cho nên tốc độ cực nhanh, âm thanh xé gió bén nhọn, tốc độ của hắn mắt thường không thấy được, lập tức lướt thẳng về phía Lục Lâm Thiên, chỉ trong thời gian ngắn đã đuổi kịp Lục Lâm Thiên.

Bành.

Đuổi theo Lục Lâm Thiên, đối mặt bóng lưng Lục Lâm Thiên, trảo trong tay Bạch Kinh Đường sinh ra hào quang, nguyên lực cực lớn chụp thẳng vào đầu Lục Lâm Thiên.

Âm thanh trầm thấp vang lên, kình phong khủng bố quét qua, lập tức như phong bạo quét ngang bầu trời, không gian gần đó bị phong thuộc tính áo nghĩa đánh nát.

Một trảo này đánh nát thân thể Lục Lâm Thiên thành nhiều mảnh nhỏ, nhưng cũng không có huyết vụ sinh ra.

- Là tàn ảnh.

Sắc mặt Bạch Kinh Đường đại biến, tốc độ của đối phương nhanh tới mức đáng sợ như vậy, lập tức cảnh giác nhìn ra sau lưng.

Bành!

Nhưng vào thời điểm này, thân ảnh Lục Lâm Thiên lại xuất hiện, thời không chung quanh tɧác ɭoạи, lúc vừa xuất hiện hắn đánh ra một quyền phá không thẳng tới phía trước, khí tức lăng lệ bộc phát, lập tức như bôn lôi đánh thẳng vào lưng Bạch Kinh Đường, lực lượng khủng bố đánh Bạch Kinh Đường bay đi mấy chục thước.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.