Chương trước
Chương sau
Trong quang đoàn này có Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ bốn đạo năng lượng thú thể đang giao thoa lẫn nhau.

Trong năng lượng quang đoàn, trong lúc mơ hồ nội tâm của mọi người sinh ra khí tức khổng lồ, khí tức này làm linh hồn người ta run rẩy, giống như bên trong ẩn chứa nguy hiểm cực lớn.

Oanh Thiên chiến hạm khổng lồ xuất hiện trước người Lục Lâm Thiên, khí thế hung hãn lao tới, nó mang theo năng lượng phô thiên cái địa, đá vụn chung quanh bắn đầy trời, lập tức mang lại trùng kích thị giác không gì sánh nổi.

- Tứ Thần Quyết.

Lục Lâm Thiên hét lớn, hắn đẩy quang đoàn trong tay ra, gợn sóng không gian chấn động dữ dội, quang đoàn xuyên thấu không gian, trong chớp mắt có thể tích rất lớn, nó giống như mặt trời phá không bay đi.

Ngao!

Rống!

Cô!

...

Toàn bộ không gian run rẩy, trong không gian, Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ bốn thú có thân thể to lớn ngàn mét, trong lúc bay đi chúng gào thét liên tục.
Hư ảnh bốn thú vờn quanh, lập tức lao nhanh về phía trước, tốc độ nhanh như thiểm điện, hội tụ vòng xoáy không gian đen kịt, năng lượng kinh khủng bạo phát dữ dội.

Trong ánh mắt rung động của tất cả mọi người, hư ảnh bốn thú tạo thàn vòng xoáy, chỉ trong nháy mắt đánh thẳng vào Oanh Thiên chiến hạm.

Ầm ầm!

Không ít ánh mắt hoảng sợ quan sát tình huống, tiếng nổ khủng khϊếp bạo phát ra toàn bộ thiên địa, trong đầu mọi người chấn động dữ dội.

Không gian run rẩy, Oanh Thiên chiến hạm khổng lồ run lên, bong thuyền chiến hạm, rất nhiều đệ tử Thị Huyết Giáo chấn động.

Không gian chung quanh Oanh Thiên chiến hạm nổ tung, sụp đổ tạo thành hư không đen kịt, khí kình kinh người bạo phát ra lực lượng to lớn, bỗng nhiên hóa thành hào quang quét qua tất cả, không gian nhanh chóng sinh ra lỗ đen có hấp lực rất mạnh.
PHỤT.

Lúc khí kình này quét qua người, Lục Lâm Thiên cũng không có may mắn thoát khỏi, hắn cũng bay đi, thân hình khổng lồ nga xuống đất, máu tươi vung vãi các nơi.

- Lực công kích khủng khϊếp, dường như uy lực còn hung hãn hơn trước kia rất nhiều.

- Người này quá biếи ŧɦái.

Phá Giới Cảnh cao giai có thể công kích khủng khϊếp như vậy, mọi người lúc này mới kiến thức được cái gì mới là cường hãn, hòa thượng béo gầy lúc này phải than thở không thôi.

Oanh Thiên chiến hạm vẫn vững vàng, sắc mặt Huyết Đoạn Hồn hơi âm trầm một ít, hắn không ngờ đối phương còn có lực công kích khủng khϊếp như vậy.

Tu vị Phá Giới Cảnh cao giai có lực công kích chống lại Ngộ Chân Cảnh sơ giai, đây không phải cường giả Ngộ Chân Cảnh sơ giai bình thường có thể so sánh.

Việc làm Huyết Đoạn Hồn khϊếp sợ lần nữa xuất hiện, Lục Lâm Thiên vừa rơi xuống đất đã đứng lên lần nữa, va chạm với Oanh Thiên chiến hạm vừa rồi, hắn không thất bại.
- Biếи ŧɦái, không có việc gì sao, người này có phải là Phá Giới Cảnh cao giai hay không?

- Lực phòng ngự của người này quá khủng khϊếp, Oanh Thiên chiến hạm va chạm còn không chết.

- Lâm Thiên huynh đệ, ngươi thế nào, ta sẽ ngăn cản kẻ này, ngươi đi mau!

Kim Viên mang theo thân thể đẫm máu đứng lên, đá vụn và tro bụi bám vào da thịt toàn thân, hắn thu liễm bản thể khổng lồ, sắc mặt tái nhợt, chỉ va chạm một lần với Oanh Thiên chiến hạm, Kim Viên không chịu nổi.

- Muốn đi cùng đi, không ai có thể ngăn cản chúng ta cả.

Lục Lâm Thiên thu hồi hổ biến, hắn cũng không tốt hơn Kim Viên bao nhiêu, toàn thân vết máu loang lổ, khí tức uể oải đến mức tận cùng, thúc dục nhiều công kích cường hãn như vậy, hắn không thể duy trì trạng thái này.

- Ngươi là thổ dân, một chiến hạm rách nát còn có thể làm các ngươi chật vật như thế, rốt cuộc ngươi có nghiên cứu Đại Thiên Linh Lục hay không?

Nhưng vào lúc này, giọng nói đầy tức giận của Kỳ lão vang lên bên tai Lục Lâm Thiên.

- Kỳ lão, tại sao ngươi biết việc bên ngoài?

Tâm thần Lục Lâm Thiên chấn động, hắn đang ở trong Thiên Trụ giới tầng thứ năm, Kỳ lão ở trong Thiên Trụ giới tầng thứ năm lại có thể biết việc bên ngoài, chuyện này làm Lục Lâm Thiên kinh ngạc.

- Nếu ta không có chút bổn sự này, ta nên chết đi cho rồi, tuy ta không ra khỏi bảo vật của ngươi, nhưng mà tâm thần vẫn có thể quan sát bên ngoài, bên ngoài có động tĩnh lớn như thế, đương nhiên là ta biết rõ rồi.

Kỳ lão truyền âm, giọng nói chỉ tiếc rèn sắt không thành thép vang lên bên tai Lục Lâm Thiên, quát:

- Tuy chiến hạm rác rưởi này hơi kém, nhưng nó cũng đủ áp chế các ngươi rồi, nhưng tiểu tử ngươi không nhìn ra sao, chiến hạm này căn bản không phải do chủ nhân của nó thúc dục, hơn nữa chiến hạm không phải là thứ đám nghèo kiết xác chơi, sau khi oanh kích ngươi hai lần, sợ rằng đã không thể oanh kích lần thứ ba, chỉ có thể dựa vào bản thể va chạm, nhưng ngươi thân là tu luyện giả linh hồn áo nghĩa, còn có được Đại Thiên Linh Lục của ta, chẳng lẽ không biết nghĩ biện pháp phản khống chiến hạm rác rưởi này hay sao?

- Kỳ lão, làm sao phản khống chiến hạm đây?

Lục Lâm Thiên đều là ánh mắt sáng ngời, chỉ tiếc chính mình còn không có đối với chiến hạm làm kỹ càng cụ thể giải.

- Ngu xuẩn, chiến hạm cũng như tọa giá khôi lỗi, thậm chí còn không khác gì tọa giá khôi lỗi, chắc chắn phải dùng linh hồn khống chế, nếu như nó được chủ nhân của mình khống chế, với thực lực của ngươi không thể phản khống được, nhưng nó lại không phải chủ nhân của mình khống chế, ngươi muốn phản khống cũng dễ dàng hơn không ít.

Kỳ lão nói ra.

- Ta hiểu rồi!

Nội tâm Lục Lâm Thiên vui vẻ, bản thân mình có thể khống chế chiến hạm này.

- Kẻ khống chế chiến hạm này rác rưởi tới tận cùng, chính ngươi cẩn thận, nếu không được, mượn chiến nhẫn ta giao cho ngươi, đủ để phá hủy chiến hạm rác rưởi kia tan thành mây khói, nhưng nếu dùng đối phó đám rác rưởi sâu kiến này, cũng quá lãng phí một ít, tăng thêm chung quanh có không ít người, chính các ngươi nên chạy trốn đi, dù sao đừng hy vọng ta sẽ giúp các ngươi.

Kỳ lão nói.

- Ta không tin mình sẽ chết ở đây!

Lục Lâm Thiên và Kỳ lão nói chuyện với nhau, Huyết Đoạn Hồn nhìn thấy Lục Lâm Thiên và Kim Viên đứng lên lần nữa, sắc mặt run run, trong mắt đầy âm lãnh, phất tay thúc dục Oanh Thiên chiến hạm vượt qua không gian, lập tức va chạm với Lục Lâm Thiên và Kim Viên.

- Kim Viên đại ca ngươi tránh ra đi, ta đến ứng phó là được, không có vấn đề lớn.

Lục Lâm Thiên vừa dứt lời, ắn bay thẳng tới chỗ Oanh Thiên chiến hạm.

- Vậy ngươi cẩn thận!

Nghe vậy, Kim Viên tự biết chính mình không thể giúp được gì, trừ phi đi dốc sức liều mạng, cho nên lui lại trước rồi nói sau.

- Không tin ngươi không chết!

Trên Oanh Thiên chiến hạm, Huyết Đoạn Hồn cươi lạnh, hắn thật không tin có người không chết, cho dù là lực phòng ngự mạnh hơn nữa cũng có hạn, thúc dục Oanh Thiên chiến hạm khổng lồ gia tốc va chạm với Lục Lâm Thiên.

- Thời gian tɧác ɭoạи.

Thời gian và không gian trước mặt Lục Lâm Thiên bị đồng hóa, thân ảnh của hắn biến mất trước mặt Oanh Thiên chiến hạm.

Xùy!

Thân ảnh Lục Lâm Thiên xuất hiện lần nữa, thân ảnh của hắn đã xuất hiện trên Oanh Thiên chiến hạm.

- Tại sao lại nhanh như vậy? Hắn là tu luyện giả thời gian áo nghĩa sao?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.