Chương trước
Chương sau
- Lâm Thiên, hiện tại ta đã không còn cách nào đạt được đại cơ duyên. Không biết ngươi còn muốn nhận được đại cơ duyên hay không, không nói trước muốn đạt được đại cơ duyên kia vạn lần chết chỉ có một lần sống, huống chi hiện tại đối phó với Minh Viêm này cũng là cửu tử nhất sinh.

Độc Cô Ngạo Vũ nhìn Lục Lâm Thiên nói.

Lục Lâm Thiên nhíu mày, muốn đạt được đại cơ duyên cũng là vạn lần chết một lần sống, mặc dù hắn không buông được kiều thê và người thân, thế nhưng con đường cường giả vẫn là thứ mà hắn muốn truy cầu. Bản thân hắn một đường đi tới đây đã gặp vô số hiểm cảnh, mà lựa chọn lúc này cũng là lựa chọn gian nan nhất. Chỉ là tình cảnh hiện tại lại không phải là thứ mà hắn muốn.

- Nhạc phụ, chẳng lẽ nhạc phụ còn biện pháp đối phó với Minh Viêm sao?
Lục Lâm Thiên nhìn Độc Cô Ngạo Vũ hỏi. Hiện tại ngọc giản kia đã rơi vào trong tay Minh Viêm, muốn đoạt lại ngọc giản từ tay hắn không phải là một chuyện dễ dàng.

- Không có.

Độc Cô Ngạo Vũ lắc đầu, nói với Lục Lâm Thiên:

- Ta và ngươi hẳn là hai người rõ thực lực của Thái Cổ U Minh Viêm này nhất, thứ này vô cùng khó dây vào. Muốn đối phó với nó rất khó khăn, đặc biệt là hiện tại thực lực của hắn lại mạnh mẽ hơn không ít.

Lục Lâm Thiên gật đầu, Thái Cổ U Viêm Hỏa cũng đã đủ khủng bố, lúc này lại là Thái Cổ U Minh Viêm nguyên vẹn, tự nhiên sẽ càng thêm kinh khủng.

Độc Cô Ngạo Vũ nhìn qua Lục Lâm Thiên, trầm giọng nói:

- Mặc dù ta không có biện pháp đối phó với hắn, thế nhưng mà lại có biện pháp giúp ngươi. Linh hồn phân thân của ngươi có lẽ còn không hoàn toàn bị Thái Cổ Minh Viêm Hỏa luyện hóa, bởi vậy hắn còn chưa chính thức được coi là Thái Cổ U Minh Viêm nguyên vẹn. Mà ta vốn đã luyện hóa linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ Minh Viêm Hỏa, tuy rằng lúc này đã bị hắn ta phản luyện hóa lại, thế nhưng trước khi linh hồn phân thân ta bị hắn luyện hóa ta đã để lại một đạo bí pháp linh hồn. Đạo bí pháp linh hồn này ở trong linh hồn bổn nguyên của hắn, ta chỉ cần đi vào là có thể thúc dục linh hồn bí pháp. Mặc dù không thể nói chắc chắn thế nhưng có thể tranh thủ một ít thời gian cho ngươi. Ta vây khốn linh hồn bổn nguyên của hắn. Để cho linh hồn bổn nguyên Thái Cổ U Viêm Hỏa của ngươi có cơ hội chuyển bại thành thắng, luyện hóa linh hồn bổn nguyên Thái Cổ Minh Viêm Hỏa kia.
Lục Lâm Thiên nghe vậy hai mắt lập tức sáng ngời, đây quả thực là một cơ hội, nếu như là nhạc phụ Độc Cô Ngạo Vũ có thể tranh thủ một ít thời gian, vây khốn linh hồn bổn nguyên Thái Cổ Minh Viêm Hỏa một hồi, vậy thì cũng không phải hắn hoàn toàn không có cơ hội.

- Nhưng mà hiện tại linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ Minh Viêm Hỏa đã ở trong thế giới của Thái Cổ U Viêm Hỏa của ngươi, muốn chuyển bại thành thắng cũng phải tiến vào trong đó mới được. Sợ rằng Minh Viêm sẽ không cho ngươi cơ hội tiến vào trong đó, nhất định nó sẽ ngăn cản. Ngươi không sợ Thái Cổ U Viêm Hỏa, thế nhưng không nhất định không sợ Thái Cổ Minh Viêm Hỏa, cho nên ngươi phải nghĩ biện pháp đi vào bên trong mới được. Bỏ qua Thái Cổ Minh Viêm Hỏa thì ngươi mới có thể tiến vào trong thế giới của Thái Cổ U Viêm Hỏa, cùng với linh hồn bổn nguyên của linh hồn phân thân ngươi hội tụ, cuối cùng mới có chút phần thắng.
Độc Cô Ngạo Vũ lần nữa nói với Lục Lâm Thiên.

- Nhạc phụ, vậy còn người? Minh Viêm này có lẽ sẽ không tùy tiện để cho người đi vào trong cơ thể đâu đúng không?

Trong lòng Lục Lâm Thiên do dự, hắn không sợ Thái Cổ U Viêm Hỏa, thân thể đi vào trong sẽ không có việc gì. Thế nhưng Thái Cổ Minh Viêm Hỏa này lại không giống. Có hắn ta ngăn cản trước mặt, bây giờ ngay cả đi vào trong thế giới của linh hồn phân thân cũng không được.

Lục Lâm Thiên phỏng đoán, nếu như Thái Cổ Minh Viêm Hỏa dung hợp với Thái Cổ U Viêm Hỏa làm một thể, trình độ kinh khủng có lẽ không kém lúc trước bao nhiêu. Lúc trước Thái Cổ U Viêm Hỏa kinh khủng ra sao trong lòng Lục Lâm Thiên hiểu rõ. Cho nên hắn cũng đang do dự.

- Ta tự có biện pháp của ta. Ngươi chỉ cần có thể đi vào là được. Ta đoán ta có đủ khả năng làm ảnh hưởng tới hắn, chỉ là thời gian không quá dài, cho nên ngươi phải cam đoan nhanh chóng đi vào, bằng không sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Độc Cô Ngạo Vũ nhìn Lục Lâm Thiên nói.

- Sợ rằng hiện tại cũng khó có thể đi vào.

Lục Lâm Thiên nhìn Minh Viêm trên không trung, có Minh Viêm khủng bố này ở đây, hai người muốn đi vào trong thế giới của linh hồn phân thân hắn quá khó khăn, hầu như không có khả năng.

- Tuy rằng thực lực của Minh Viêm lần nữa mạnh hơn một ít, bất quá ta thấy thực lực còn chưa mạnh bằng Chí Thánh Đại Đế, ta thấy nếu như Chí Thánh Đại Đế toàn lực ra tay, muốn ngăn chặn Minh Viêm một hồi không phải là một chuyện không làm được.

Ánh mắt Độc Cô Ngạo Vũ nhìn về phía Chí Thánh Đại Đế.

- Dưới tình huống ta dùng toàn lực muốn ngăn chặn Minh Viêm này một hồi thì không thành vấn đề. Con thấy thế nào?

Chí Thánh Đại Đế hỏi Lục Lâm Thiên, khí tức mênh mông quanh thân khiến cho gợn sóng trong không gian có cảm giác tɧác ɭoạи, khí tức mênh mông luôn tập trung vào người Minh Viêm.

Hắn vừa mới đi ra, đối với một ít chuyện bên ngoài cũng không quá rõ ràng, quan hệ phức tạp trong đó cũng khiến cho hắn đau đầu. Thế nhưng hắn lại hiểu rõ, muốn đạt được đại cơ duyên trong Thiên Trủng thì phải đối phó với Minh Viêm này mới được. Bởi vậy cho nên trước tiên hắn phải hỏi ý kiến của đồ nhi mình.

- Cái này.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đổi, vấn đề mấu chốt này dường như nằm ở chỗ hắn có thể chống lại Thái Cổ Minh Viêm Hỏa hay không. Mà lại nói, Lục Lâm Thiên cũng có chút bận tâm, không biết lời của nhạc phụ Độc Cô Ngạo Vũ nói có thể tin tưởng hay không.

- Ngươi không cần phải hoài nghi lời nói của ta. Đến lúc đó ta sẽ khiến cho ngươi tin tưởng ta.

Độc Cô Ngạo Vũ dường như cũng biết sự lo lắng trong lòng Lục Lâm Thiên, ánh mắt nhìn về phía Lục Lâm Thiên nói:

- Chỉ cần ngươi nghĩ biện pháp làm sao có thể chống lại Thái Cổ Minh Viêm Hỏa kia là được rồi.

- Hừ, muốn đối phó với ta? Thật sự nực cười, chỉ bằng vào các ngươi sao? Chỉ tiếc hiện tại ta không có thời gian chơi đùa với các ngươi. Đợi sau khi ta nhận được đại cơ duyên kia ta sẽ đối phó với từng người các ngươi, khiến cho các ngươi biết cái gì gọi là con sâu cái kiến.

Ánh mắt Minh Viêm trầm xuống, hắn nghe rõ hai người Lục Lâm Thiên và Độc Cô Ngạo Vũ nói chuyện với nhau, ánh mắt âm hàn khôn cùng, trong tay lập tức xuất hiện khối ngọc giản mà vốn Lục Lâm Thiên ném cho linh hồn phân thân của Độc Cô Ngạo Vũ. Ngọc giản trong tay Minh Viêm cũng là do Thiên Đế lưu lại, ai có thể có được ngọc giản này chỉ cần rót linh hồn lực vào là có thể tiến vào trong không gian phía trước.

- Sư phụ, mau ngăn cản Minh Viêm này, không thể để cho hắn rót linh hồn lực vào trong ngọc giản.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.