Chương trước
Chương sau
Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đổi, nhìn chăm chú vào đám kiến trúc liên miên phía dưới khẽ thở dài một hơi. Đạm Đài Tuyết Vi lưu lại một ngọc giản, tăng thêm Tử Yên lại nhắc nhở, chuyện này khiến cho Lục Lâm Thiên lập tức nhớ tới thời điểm hắn bị Linh Vũ giới bắt, sau đó lại rơi vào trong tay Mộ Dung Lan Lan ngay trên Đông Hải này.

Trên Đông Hải, trong ảo cảnh, thật thật giả giả, như ảo như mơ. Câu nói này khiến cho Lục Lâm Thiên lập tức nhớ tới ảo cảnh kia.

- Phụ thân, rốt cuộc mẫu thân của con là ai? Con muốn gặp mẫu thân con.

Lục Kinh Vân nhìn Lục Lâm Thiên, ánh mắt tràn ngập chờ mong.

- Ta cũng không xác định lắm.

Lục Lâm Thiên không gian phía trước, ngày hôm qua vốn hắn đã định tới đây. Thế nhưng cuối cùng lại trao đổi một ít chuyện Thiên Trủng và Linh Vũ giới cùng với Bắc Cung Kình Thương và Độc Cô Ngạo Vũ, cuối cùng lại nói ra nghi vấn của mình với chúng nữa Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Bạch Linh, cho nên hiện tại mới Thiên Vân đảo. Lúc này hắn muốn biết rõ ràng mọi chuyện.
Ánh mắt trầm xuống, trường bào màu xanh trên người Lục Lâm Thiên tung bay, quanh thân lập tức có khí tức chấn động, tiếng gầm vang vọng:

Advertisemen

- Lục Lâm Thiên của Phi Linh môn tới bái phỏng Thiên Vân đảo.

Âm thanh không quá lớn, thế nhưng lại giống như gợn sóng liên miên, tiếp tục quanh quẩn trên không trung hải vực.

- Lục minh chủ mới thành hôn xong, không biết tại sao lại tới tệ xá?

Cũng không bao lâu sau, trên không trung có một âm thanh dịu dàng vang lên. Lập tức có từng đạo thân ảnh lăng không phóng tới, mang theo khí tức không kém. Mấy người dẫn đầu là Đạm Đài Tuyết Vi, Kính Hoa, Thủy Nguyệt, còn có Thiên Huyễn Tôn giả cùng với các cường giả của Thiên Vân đảo.

Mà người dẫn đầu là một vị phụ nhân chừng bốn mươi tuổi, mái tóc đen như mực, làn da trắng như tuyết, ngũ quan tinh xảo, không có chút già nua nào. Ngược lại nhìn qua còn có chút vũ mị, người này chính là Thanh Quán Tôn giả.
Người của Thiên Vân đảo nhìn Lục Lâm Thiên cùng với các cường giả hàng lâm Thiên Vân đảo, sắc mặt cả đám biến hóa không ngừng. Đồng thời còn vô cùng cảnh giác, tưởng Phi Linh môn muốn ra tay vói Thiên Vân đảo.

Chỉ có Đạm Đài Tuyết Vi trong đám người là ánh mắt biến hóa, nhị nữ KÍnh Hoa, Thủy Nguyệt nhìn nhau, ánh mắt có chút phức tạp.

- Thanh Quán tiền bối, ta tới đây là muốn tìm Mộ Dung Lan Lan của quý đảo có một chút việc. Mong Thanh Quán tiền bối thành toàn.

Lục Lâm Thiên ôm quyền thi lễ, nể mặt mũi Đông Cung Huyên và Nam thúc, cộng với quan hệ của Thiên Vân đảo, giờ phút này Lục Lâm Thiên mới cung kính như vậy.

- Lục minh chủ đến không đúng lúc rồi. Tiểu đồ Lan Lan đã bế quan nhiều ngày. Lục minh chủ lần khác tới đây có được không?

Thanh Quán Tôn giả dịu dàng nói, thế nhưng vẻ mặt lại âm thầm biến hóa.
- Nếu như vãn bối nhất định phải gặp thì sao?

Ánh mắt Lục Lâm Thiên biến hóa.

- Chẳng lẽ Lục minh chủ không giảng đạo lý, nhất định muốn xông vào Thiên Vân đảo ta hay sao?

Ánh mắt Thanh Quán Tôn giả biến hóa, dường như cũng có chút kiêng kỵ.

- Hừ, hay cho Thiên Vân đảo, không để cho chúng ta gặp thì chúng ta sẽ mạnh mẽ xông vào.

Trong Cực Lạc Tam Quỷ, Lệ Quỷ âm trầm quát, hắn hận không thể tính toán một ít sổ sách với Thiên Vân đảo.

- Lệ Quỷ, ngươi còn chưa đủ tư cách.

Thanh Quán Tôn giả nhìn Lệ Quỷ, ánh mắt bắt đầu âm trầm.

- Cái gì mà Thiên Vân đảo, coi mình là cái gì chứ? Có tin ngay bây giờ ta sẽ san bằng Thiên Vân đảo chó má này hay không?

Một đạo quang mang léo lên, trường bào màu vàng trên người Tiểu Long tung bay, chân đạp mạnh hư không, lập tức đi lên phía trước. Yêu Hoàng khí, Linh Hoàng khí nhàn nhạt lan tràn. Dưới cỗ khí tức này, tất cả cường giả Thiên Vân đảo run rẩy, từ sâu trong linh hồn cảm thấy bất an.

Tiểu Long âm trầm nhìn về phía Thanh Quán Tôn giả, trong mắt hiện lên sự khinh thường. Hắn không đặt Thiên Vân đảo vào trong mắt.

Nghe vậy Thanh Quán Tôn giả không dám nói nhiều, thân phận của Tiểu Long nàng rất rõ ràng. Nếu như Tiểu Long muốn san bằng Thiên Vân đảo thành bình địa tuyệt đối không phải khoác lác.

- Hay cho một Thanh Long Hoàng tộc. Thanh Long Hoàng tộc đã bị lênh cấm, người Thanh Long Hoàng tộc không thể nhúng tay vào chuyện bên ngoài. Ta không tin Thanh Long Hoàng tộc các ngươi dám động vào Thiên Vân đảo.

Lúc này, trên không trung có một âm thanh già nua vang lên. Đồng thời có hai đạo thân ảnh xuất hiện trước mặt đám người Thiên Vân đảo.

Trong hai người tới có một người thân thể mềm ại, uyển chuyển, người này chính là Đông Cung Huyên. Mà một người khác dường như là người vừa mới nói chuyện. Đây cũng là lão phụ nhân xuất hiện lần trước định đối phó với Huyết Kiếm Đại Đế. Bộ dáng tuổi già sức yếu, tóc trắng xóa, khuôn mặt lại cực kỳ bóng loáng, mượt mà, ánh mắt thâm thúy như sao.

Lão phụ nhân này xuất hiện, ánh mắt đảo qua mọi người, lập tức nhìn về phía Lục Lâm Thiên, Lục Kinh Vân, còn có Tiểu Long.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên hơi trầm xuống, lão phụ nhân này tuy rằng ẩn nấp khí tức, lần trước hắn không có cách nào dò xét ra thực lực rõ ràng. Thế nhưng hắn biết người này mạnh hơn Đông Cung Huyên kia một ít.

Lúc này dò xét Lục Lâm Thiên nhanh chóng nhận ra tu vi của lão phụ nhân này không ngờ đã đạt tới Linh Đế tam tọng. Xem ra trong Đế Đạo minh thì thực lực của Thiên Vân đảo tuyệt đối nằm trong top đầu.

- Chỉ là Linh Đế tam trọng mà thôi, ta muốn nhìn xem ta diệt Thiên Vân đảo các ngươi thì các ngươi làm khó dễ gì được ta? Để xem cái lệnh cấm kia có quản được ta hay không?

Ánh mắt Tiểu Long giờ phút này tràn ngập hàn ý nhìn về phía lão phụ nhân kia, linh nguyên mênh mông bắt đầu khởi động khiến cho không trung phía sau lưng Tiểu Long gió nổi mây phun. Tiểu Long sắp ra tay.

- Chư vị bằng hữu Thiên Vân đảo, ta chỉ muốn gặp Mộ Dung Lan Lan mà thôi. Nếu như chư vị không đồng ý, vậy thì đừng trách ta không khách khí.

Trường bào màu xanh trên người Lục Lâm Thiên tung bay, cũng không có ngăn cản Tiểu Long, mà quanh thân cũng có khí tức mênh mông lan tràn. Kim Hoàng khí phô thiên cái địa tuôn ra. cả hải vực run rẩy rồi lập tức cuồn cuộn.

- Ah...

Dưới Kim Hoàng khí, người Thiên Vân đảo lập tức bị áp chế kêu thảm thiết, sắc mặt trắng bệch.

- Thiên Vân đảo đã không thức thời thì đừng trách chúng ta không khách khí.

Cực Lạc Tam Quỷ lạnh lùng quát một tiếng, chân khí phô thiên cái địa lan tràn ra. Tất cả cường giả Phi Linh môn đều nhảy về phía trước.

Không gian ru rẩy, phong vân biến sắc, trong mắt cường giả Phi Linh môn tràn ngập hàn ý. Chỉ đợi Lục Lâm Thiên ra lệnh một tiếng, chỉ sợ cả đám sẽ không chút do dự ra tay với người Thiên Vân đảo.

Tất cả người của Thiên Vân đảo có mặt lúc này vô cùng kinh hãi. Sự khủng bố của Lục Lâm Thiên bọn họ đã tận mắt nhìn thấy, nhớ tới kết cục của Thiên Kiếm môn, trong lòng bọn họ hiện tại còn đang sợ hãi. Bọn họ cũng không biết tại sao Lục Lâm Thiên lại đột nhiên ra tay với Thiên Vân đảo.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.