Chương trước
Chương sau
Không ít cường giả kinh ngạc quay đầu nhìn lại, sắc mặt nghi hoặc, không biết tại sao Lục Lâm Thiên được nhiều người ủng hộ như vậy, thậm chí cả Hiên Viên Triệt, Thái Công Tĩnh Nhiễm, Chuyên Tôn Tông Nguyên cũng ủng hộ hắn.

Chỉ có sắc mặt Độc Cô Trường Linh cùng Thần Hoàng đoàn vô cùng khó xem, Độc Cô Trường Linh thật không ngờ lại có nhiều người ủng hộ Lục Lâm Thiên như vậy, thậm chí người của Độc Cô gia tộc cũng thế.

- Hừ!

Trong mắt Độc Cô Trường Linh lộ lãnh ý, cho dù có người ủng hộ thì thế nào, Lục Lâm Thiên cũng đã thua.

- Tiểu tử này, đi tới đâu cũng có thể khiến cho náo động tới đó!

Vân Tiếu Thiên thì thào nói, ánh mắt vẫn vô cùng ngưng trọng.

Đám người không ngừng hô to, mà lúc này Lục Lâm Thiên đã hôn mê, thần thức dần dần ngủ say.
Trong hỗn loạn, ý thức của hắn xuất hiện bên trong một không gian xa lạ, không gian tràn ngập huyết tinh khủng bố, tận cùng núi non có một thân ảnh hùng vĩ tay cầm kim sắc đại đao, dưới chân là hài cốt chồng chất như núi, giữa không trung phong vân biến sắc, quỷ khóc thần hào, huyết tinh tràn ngập, sát khí tận trời, máu chảy thành sông…

Một màn này Lục Lâm Thiên đã rất tinh tường, ngay khi hắn định tới gần thân ảnh hùng vĩ kia, kim sắc đại đao đột nhiên tản ra quang mang chói mắt, phảng phất như có một âm thanh vang vọng trong lòng hắn:

- Lục Lâm Thiên, đứng lên cho ta, chỉ là một linh tôn thất trọng nho nhỏ sao có thể đánh bại ngươi!

Âm thanh kia như cửu thiên huyền lôi, đột nhiên đánh thức Lục Lâm Thiên.

- Được rồi, ta không thể thua, vì Cảnh Văn, vì bản thân, nhất định không thể thua!
Tiểu Hồn Anh tỉnh táo trở lại, kim sắc tiểu đao lập tức tràn ra kim quang.

Ông!

Tiếng sấm nổ mạnh, kim mang lan tràn, kim mang bao phủ lên Tiểu Hồn Anh, khuếch tán trong não hải, thậm chí lan tràn khắp cả gân cốt cơ thể cùng huyết mạch của hắn.

Lục Lâm Thiên đã bị kim mang bao vây, chẳng qua có lớp thanh y bao phủ giống như ẩn như hiện, khó thể nhìn thấy.

Trong khoảnh khắc một cỗ năng lượng bàng bạc lan tràn, Tiểu Hồn Anh nháy mắt khôi phục, Lục Lâm Thiên cảm giác não hải của mình tràn đầy linh lực, mà kim sắc tiểu đao lại không ngừng phát tán kim mang, giống như tùy tiện cung ứng cho hắn tiêu xài.

Lục Lâm Thiên có thể cảm giác được mình đã khôi phục tới thời kỳ toàn thịnh, thậm chí tu vi còn tiến lên một cảnh giới khác, hết thảy không gian xung quanh đều giống như nằm trong lòng bàn tay của hắn.
Lục Lâm Thiên có thể cảm giác được chân khí của mọi người trên quảng trường, từng âm thanh tiếng gọi ầm ĩ cũng truyền vào trong tai hắn.

- Tiếp tục luyện chế, nhất định không thể thua!

Lục Lâm Thiên nhủ thầm.

- Lục Lâm Thiên, đứng lên!

- Lục Lâm Thiên, mau đứng lên!

Mọi người vẫn tiếp tục hô to, nhưng Lục Lâm Thiên vẫn không có động tĩnh, sóng âm ngày càng nhỏ, ai cũng lộ vẻ thất vọng, họ đều hiểu rõ ràng, làm gì có nhiều kỳ tích như vậy, Lục Lâm Thiên có thể đi tới bước này cũng đã là kỳ tích.

- Hừ, hô vài tiếng hữu dụng sao, dựa vào cái gì đối chọi với ta!

Độc Cô Trường Linh cười lạnh, ngay khi lời của hắn còn chưa dứt, giữa không trung đột nhiên vang lên tiếng sấm sét.

Oanh long!

Tử Lôi Huyền Đỉnh lại xoay tròn, tử sắc lôi vân ầm ầm hội tụ, cả không gian nháy mắt tràn ngập lôi vân, gió giục mây vần.

Xuy!

Nam thúc cùng Kim Huyền lập tức nhìn Lục Lâm Thiên, nhóm người Lục Tâm Đồng đứng trên Thần Hoàng thai, nhìn thấy lôi vân cuồn cuộn, thân thể chợt run lên, vội vàng tập trung vào người hắn.

Thân hình Lục Lâm Thiên đột nhiên run lên, ngẩng đầu đứng thẳng dậy, quanh thân tràn ngập kim quang, không gian xung quanh giống như khí lãng vô hình lan tràn khuếch tán.

- Mau nhìn, Lục Lâm Thiên đứng lên kìa!

- Thật sự đứng lên, hắn không ngã xuống, lại đứng lên!

- Đứng lên rồi!

Nhóm người Hiên Viên Triệt cũng lộ ý cười, toàn bộ cường giả sáu đại gia tộc đều kinh ngạc lẫn rung động, ánh mắt không dám tin tưởng.

Vừa rồi họ đã dùng tâm thần quan sát, Lục Lâm Thiên rõ ràng đã hôn mê, tiêu hao hoàn toàn, nhưng hiện tại có thể đứng lên.

Họ đưa mắt nhìn nhau, chuyện này thật không tưởng tượng nổi.

- Lâm Thiên, huynh không sao chứ?

Bắc Cung Vô Song lo lắng hỏi.

- Yên tâm, ta không sao, mọi người đi xuống trước đi!

Lục Lâm Thiên lắc đầu đáp.

Bốn nữ tử lập tức thối lui xuống dưới Thần Hoàng thai.

Lục Lâm Thiên xoay người nhìn quanh quảng trường, lập tức hướng Hiên Viên Triệt, Thái Công Tĩnh Nhiễm, Chuyên Tôn Tông Nguyên ôm quyền nói:

- Lục Lâm Thiên đa tạ chư vị ủng hộ!

- Lục Lâm Thiên, giỏi lắm!

- Lục Lâm Thiên, ta ủng hộ ngươi!

Mọi người nháy mắt sôi trào, sóng âm vang vọng, nương theo sau tiếng sấm vang rền, không gian đều rung động.

Sau đó hắn xoay người, thủ ấn biến hóa, Tử Lôi Huyền Đỉnh trống rỗng bay lên, xoay quanh trên bầu trời, lôi vân dao động kịch liệt.

Xuy!

Cùng một thời gian Lục Lâm Thiên bay lên, thân hình lăng không đứng thẳng, song song với Tử Lôi Huyền Đỉnh, linh lực cùng linh hồn lực tràn đầy, hơn nữa hắn có loại cảm giác làm cho hắn có thể nắm giữ cả thiên địa trong tay.

- Lấy lôi điện lực, rèn đan!

Thủ ấn biến hóa, tử sắc lôi đình lại oanh kích vào bên trong Tử Lôi Huyền Đỉnh.

Xuy!

Oanh long!

Tiếng vang đinh tai nhức óc, Lục Lâm Thiên vẫn đứng sừng sững không chút lay động.

Đan phôi ngày càng bóng loáng, năng lượng càng thêm tinh thuần, màu tím ngày càng nồng đậm.

Chẳng biết từ lúc nào thiên địa năng lượng lại hội tụ, chỉ nháy mắt đã giống như phong vân biến sắc.

Oanh long long!

Tiếng sấm sét truyền ra, mây đen xuất hiện, không gian biến thành cực kỳ huyền ảo lẫn rung động.

Đột nhiên đan dược trực tiếp lao ra khỏi Tử Lôi Huyền Đỉnh.

- Oanh!

Nhất thời một cỗ uy thế tràn ngập, một đạo thanh bạch quang mang trùng thiên, đánh khai lôi vân dày đặc, thiên địa năng lượng kéo xuống bao phủ dưới lôi vân.

- Oanh!

Không gian lung lay như sắp đổ, mọi người kinh hãi, uy thế kia làm họ hô hấp cũng khó khăn.

Xuy!

Thủ ấn hạ xuống, trong lôi vân bay ra chín đạo Tử Kim Huyền Lôi oanh kích xuống dưới.

Từ trong đan dược bộc phát ra một thanh hồng quang trụ tương liên cùng thiên địa năng lượng, Tử Kim Huyền Lôi không thể đánh xuống, chỉ có thể mang theo hào quang lôi đình giống như thác nước treo giữa bầu trời, nhìn qua chẳng khác gì chín đầu điện long màu tím.

Lục Lâm Thiên nhíu mày, thủ ấn kết xuất, đột nhiên phun ra ngụm máu tươi, máu tươi rơi trong tay, thủ ấn đánh xuống, nhất thời máu tươi đều bị hào quang bao phủ.

- Lấy máu huyết làm dẫn, thành đan cho ta!

Lục Lâm Thiên hét lớn một tiếng, đoàn máu huyết lập tức bay thẳng vào trong thanh bạch quang trụ, thẩm thấu biến mất không còn bóng dáng.

Oanh long!

Chỉ nháy mắt thanh bạch quang trụ phá nát, năng lượng kinh người thổi quét, chín đạo lôi đình phát ra tiếng sấm kinh thiên động địa.

Chín đạo Tử Kim Huyền Lôi trực tiếp oanh kích thẳng vào đan dược, nháy mắt xuyên vào bên trong thần đan, không trung lập tức run lên, nháy mắt giống như ngừng lại.

- Uy áp thật mạnh!

- Sắp thành công sao?

Ánh mắt mọi người kích động chờ mong, đầy vẻ khϊếp sợ.

Mà vào thời khắc này, trên đan dược dao động càng thêm mãnh liệt, năng lượng kinh người, khoảnh khắc chiếm lĩnh cả thiên không, hóa thành

long quyển phong bạo liên tiếp cùng thiên địa năng lượng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.