Chương trước
Chương sau
Lục Lâm Thiên nhìn mọi người, dường như bọn họ bị thương không nhẹ.

Thánh Pháp Thiên Tôn Tiết Linh Phượng lau máu bên môi nói:

- Giáo chủ,chút vấn đề nhỏ này qua một thời gian là sẽ lành.

Tuy các cường giả Thánh Pháp Bộ bị thương khá nặng nhưng không nguy hiểm mạng sống. Cửu Tinh Khốn Long trận bị mạnh mẽ phá hủy, bọn họ chỉ bị chấn thương.

Gia Cát Tử Vân bị Lục Tâm Đồng chộp trong tay nhưng không bị khóa miệng, thấy người áo trắng mảnh khảnh thì lớn tiếng kêu cứu:

- Liễm Linh lão tổ, tất cả đệ tử chúng ta đều bị Lục Lâm Thiên gϊếŧ, thái thượng trưởng lão cũng bị Lục Lâm Thiên gϊếŧ. Cứu ta, mau cứu ta với!

Lão nhân áo trắng nhìn Gia Cát Tử Vân chằm chằm, ánh mắt lạnh băng nhìn thẳng Lục Tâm Đồng:

- Tiểu nữ oa nhi, mau buông người trong tay ngươi ra.
Lục Tâm Đồng trợn to mắt liếc hướng Lục Lâm Thiên đứng bên cạnh. Nét mặt Lục Lâm Thiên sa sầm, hắn định mở miệng nói chuyện bỗng một thanh âm già nua từ xa ồm ồm vọng lại.

- Liễm Linh, ngươi sống hơn một tuổi vậy mà ăn một tiểu nữ oa nhi tại đây, không sợ làm mất mặt Lan Lăng sơn trang của ngươi sao?

Nghe thanh âm này, đám người Lữ Chính Cường, Lữ Tiểu Linh, Giác Linh Tôn Giả đứng một bên sắc mặt dịu lại, thở phào nhẹ nhõm.

- Phù!

Tiếng quát vừa dứt, trên bầu trời khuếch tán sóng gợn, một làn sóng không gian như bị xé rách, bóng người mặc trường bào màu tím bay ra.

Khi người áo tím xuất hiện toát ra khí thế vô hình, bề ngoài bảy mươi tuổi. Nếu nhìn kỹ người áo tím thì linh hồn sẽ run sợ, không kiềm được rét run. Vô hình trung cảm giác có năng lượng ngạo bao phủ người.
Thấy người này các cường giả Linh Thiên môn hành lễ cung kính nói:

- Tham kiến Mang Linh lão tổ!

Người tới phất tay ra hiệu, mắt nhìn chằm chằm mảng lớn sơn mạch, cảnh xác chết la liệt làm người đó nhíu mày.

Lục Lâm Thiên ngước lên nhìn:

- Linh Thiên môn cũng có cường giả đến.

Khí thế của người này cực kỳ cường đại, không dưới Phong Vũ Tôn Giả, Liễm Linh Tôn Giả của Lan Lăng sơn trang và Hóa Vũ tông. Xem ra Linh Thiên môn sớm có sắp xếp, trong các siêu vật khổng lồ này không biết ẩn giấu bao nhiêu cường giả.

- Mang Linh Tôn Giả của Linh Thiên môn cũng đến.

- Linh Thiên môn cũng có sắp xếp.

Nhìn người áo tím, cường giả trong Đông Hải thay đổi sắc mặt.

Người áo tím quét mắt sơn mạch bên dưới rồi nhìn chăm chú phương xa, mắt như bắn ra ánh sao:

- Yết Sát, ngươi đến hơi muộn.
Mang Linh Tôn Giả dứt lời, phương xa nổi vằn sóng không gian, một người mặc đồ đen đứng trên cao:

- Mang Linh, Hắc Sát giáo ta núi cao nước xa nên tất nhiên tới muộn chút.

Người mặc áo đen đến, thân hình cực kỳ vạm vỡ, khoảng bảy mươi tuổi, vô cùng già nua nhưng bên trong chứa khí thế bùng nổ, mắt sáng như đuốc.

Không gian quanh chỗ người áo đen đứng nhiệt độ nóng cháy đáng sợ. Khi lão nhân áo đen nhìn chằm chằm bên dưới thây ngã khắp nơi, xác chết mấy chục vạn Hắc Sát giáo chúng đập vào mắt lão.

Lão nhân áo đen tức giận quát:

- Là ai làm? Bản tôn nhất định bằm thây kẻ đó ra thành vạn khúc!

Liễm Linh Tôn Giả của Lan Lăng sơn trang nhìn người tới nhưng mắt lạnh lùng luôn quét hướng đám người Linh Thiên môn, Vân Dương tông, Phi Linh môn:

- Yết Sát, là ai làm chẳng lẽ ngươi còn chưa nhìn ra? Xem ra ngay từ đầu chúng ta đã nằm trong tính toán của người khác.

Lão nhân áo đen nhìn đám người Phi Đao Tôn Giả:

- Linh Thiên môn, Vân Dương tông, Nhật Sát các, Thiên Vân đảo, Tinh Ngục các, Thiên Hiệp đảo, thì ra các ngươi đã lén thông đồng với nhau!

Hai đảo hai các xuất hiện tại đây, Cổ vực đảo Đông Hải cách rất xa, nếu không sớm liên lạc thì sao hai các hai đảo có mặt được?

Mang Linh Tôn Giả vung áo tím, hờ hững liếc qua Yết Sát Tôn Giả, Liễm Linh Tôn Giả, Phong Vũ Tôn Giả:

- Chúng ta thông đồng làm sao bằng Hắc Sát giáo, Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông các ngươi hợp mưu? Lần này xem như báo ứng đi.

Nghe Mang Linh Tôn Giả nói, ba người Liễm Linh Tôn Giả cơ mặt co giật, mắt bắn ra tia sáng lạnh.

Yết Sát Tôn Giả nói:

- Hừ! Linh Thiên môn các ngươi sắp đặt Phi Linh môn hô mưa gọi gió, mục đích là gì không cần ta nói thẳng ra chứ? Phi Linh môn diệt mười chỗ phân đà của Hắc Sát giáo ta, trêu chọc vào Hắc Sát giáo, chẳng lẽ Hắc Sát giáo ta không diệt Phi Linh môn được sao?

Yết Sát Tôn Giả chưa nói xong chợt có tiếng cười nhạt:

- Ha ha ha!

Lục Lâm Thiên phất trường bào, sắc mặt âm trầm lạnh lùng nói:

- Phi Linh môn ta diệt mười chỗ phân đà của Hắc Sát giáo của ngươi là vì Hắc Sát giáo, Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông trêu chọc Phi Linh môn ta trước. Ba sơn môn các ngươi vây công Phi Linh môn ta, diệt mười chỗ phân đà của ngươi chỉ mới là bắt đầu!

Yết Sát Tôn Giả nhìn Lục Lâm Thiên:

- Tiểu tử, nơi này không có tư cách cho nói chuyện!

Khí tức tu vi Vũ Vương cửu trọng không đáng lọt vào mắt Yết Sát Tôn Giả.

Lục Lâm Thiên lộ mũi nhọn lạnh băng:

- Ta chính là chưởng môn của Phi Linh môn, ngươi nói xem ta có tư cách nói chuyện không?

Thực lực của người này cực mạnh, sự việc hôm nay đã đến mức này thì không cần để ý mấy cường giả đó nữa.

Nghe Lục Lâm Thiên nói, Yết Sát Tôn Giả lần nữa nhìn về phía hắn:

- Chưởn g môn Phi Linh môn?

Đồn rằng linh vũ song tu, vũ giả ngũ hệ. Tuy Yết Sát Tôn Giả luôn bế quan nhưng có đệ tử bẩm báo cho biết việc lớn thế này.

Yết Sát Tôn Giả cau mày nói:

- Tiểu tử chưa dứt sữa nhưng giọng điệu thật lớn lối, bản tôn muốn gϊếŧ mạng nhỏ của ngươi không khác gì giẫm chết một con kiến.

Mắt Hắc Vũ lóe sát ý:

- Huênh hoang! Đừng nói nhà ngươi không có thực lực lấy mạng của thiếu chủ nhà ta, ngươi cũng không có tư cách lấy! Nếu chủ nhân có ở đây thì một bàn tay đủ đập chết ngươi!

Có người nhục nhã thiếu chủ tức là sỉ nhục chủ nhân, Hắc Vũ tuyệt đối không cho phép.

Yết Sát Tôn Giả nhìn Hắc Vũ chằm chằm:

- Linh thú bát giai hậu kỳ?

Mắt Yết Sát Tôn Giả bắn tia sáng lạnh về phía Hắc Vũ, nhưng rồi lão ngạc nhiên cảm nhận khí tức trên người Hắc Vũ.

Gia Cát Tử Vân hét to:

- Liễm Linh lão tổ, cứu ta ta! Cứu ta trước đi! Phụ thân của ta và Công Tôn tông chủ, Đồng giáo chủ đều bị Lục Lâm Thiên bắt giữ, cứu ta với!

Tận mắt thấy gϊếŧ chóc ngút trời làm Gia Cát Tử Vân nghĩ mà run, gã cứ tưởng Lục Lâm Thiên chết chắc, Phi Linh môn sẽ bị san bằng, nhưng ai ngờ kết quả khác hẳn với tưởng tượng? Thực lực của Lục Lâm Thiên đã mạnh đến mức Gia Cát Tử Vân không theo kịp, ba sơn môn bị tàn sát hầu như không còn.

Gia Cát Tử Vân dứt lời, Yết Sát Tôn Giả, Phong Vũ Tôn Giả, Liễm Linh Tôn Giả cùng nhìn Lục Lâm Thiên chằm chằm:

- Tiểu tử, mau thả người, nếu không bản tôn sẽ bằm thây ngươi ra thành nhiều mảnh!

Mang Linh Tôn Giả cũng nhìn Lục Lâm Thiên đăm đăm, ánh mắt thay đổi, dường như người của Linh Thiên môn truyền âm báo cáo gì đó với lão.

Lục Lâm Thiên lạnh lùng hỏi:

- Tại sao ta phải thả người? Các ngươi cảm thấy mình có thể uy hϊếp ta được sao?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.