Chương trước
Chương sau
Trên lưng những yêu thú phi hành này sợ rằng có không kém hai vạn người. Cả đám khí tức sắc bén, thực lực bất phàm. Trên lưng đầu yêu thú phi hành khổng lồ phía trước Lục Lâm Thiên gặp được không ít cường giả quen thuộc. Đám người Dương trưởng lão đều ở bên trong, không thua hơn trăm người có tu vi Vương cấp.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên không chút biến đổi, trong lòng vô cùng cảm khái, Vân Dương Tông quả thực không thể khinh thường. Lần này tiến vào Cổ Vực không ngờ lại xuất động nhiều cường giả như vậy. Nhân số tuy rằng không nhiều bằng Linh Thiên môn, hắn cũng nói qua, nhiều người chạy tới Thiên Môn cốc chỉ sợ không kịp. Mà hai vạn người này chỉ sợ đều là tinh anh, thực lực cũng không yếu.

- Bảy Tôn giả.

Nhìn chúng cường giả Tôn cấp của Vân Dương Tông, Lục Lâm Thiên nhíu mày. Bảy cường giả Tôn cấp tính thêm nhạc phụ Vân Khiếu Thiên là tám cường giả Tôn cấp. Trong đó có một lão giả mặc trường bào, từ khí tức mà phán đoán có lẽ không kém lão bà trong Linh Thiên môn là bao. Hắn là Vũ Vương lục trọng.
- Cơ Vô Thường cũng thấy sao?

Trong đoàn người, Lục Lâm Thiên nhìn thấy Cơ Vô Thường cũng có ở trong Thiên Môn cốc. Còn có Thiên Âm môn dường như cũng góp mặt không ít người.

- Lâm Thiên.

Một thân ảnh xinh đjep màu xanh đi tới bên người Lục Lâm Thiên.

- Sao nàng cũng tới?

Lục Lâm Thiên vô cùng bất đắc dĩ, Vân Hồng Lăng cũng tới, trong lòng hắn cũng không khỏi cảm thấy ấm áp, nha đầu này và Lữ Tiểu Linh sợ rằng đều có suy nghĩ giống nhau, đều lo lắng cho hắn cho nên mới đi tới đây.

- Lâm Thiên, Phi Linh môn và Thiên Âm Môn đã liên minh, tuy rằng thực lực của Thiên Âm môn cũng không giúp được gì nhiều, thế nhưng tương trợ một chút cũng có thể làm được.

Thân ảnh Cơ Vô Thường chợt lóe, đáp xuống bên người Lục Lâm Thiên.

- Thϊếp và thúc thúc nửa đường gặp nhau cho nên mới tới đây.
Vân Hồng Lăng nói.

- Đa tạ Vô Thường thúc.

Lục Lâm Thiên nói, người của Thiên Âm môn phía xa cũng có trên hai vạn, bất quá từ khí tức có thể nhìn thấy so với hai vạn người của Vân Dương Tông còn kém xa. Hoàn toàn không cùng một tầng.

- Hừ.

Trong lúc Lục Lâm Thiên đang nói chuyện với Cơ Vô Thường và Vân Hồng Lăng, cách đó không xa, Lữ Chính Cường và Vân Khiếu Thiên vừa mới đến đã bắt đầu có chút không vừa ý.

- Ra mắt nhạc phụ.

Lục Lâm Thiên nhíu mày lập tức đi qua, hai người này ngàn vạn lần không nên động thủ a.

- Lâm Thiên, vị này chính là sư thúc tổ của ngươi, phong hào là Thiên Phong Tôn giả, đó chính là sư phụ của ta và sư thúc của sư phụ ngươi.

Nhìn thấy Lục Lâm Thiên đi tới, Vân Khiếu Thiên liếc mắt nhìn Lữ Chính Cường lúc này mới giới thiệu lão giả bên người cho Lục Lâm Thiên.
- Đệ tử ra mắt sư thúc tổ.

Lục Lâm Thiên hành lễ, hóa ra Vũ Tôn lục trọng này lại là sư thúc của sư phụ.

- Miễn lễ, Ngọc Tiền cả đời không ra hồn, thế nhưng lại làm hai việc thông minh nhất. Một là thu một đệ tử tốt như ngươi, hai là lấy một thê tử tốt. Điểm này so với rất nhiều người quả thực mạnh hơn rất nhiều.

Nhìn thấy Lục Lâm Thiên, Thiên Phong Tôn giả mỉm cười.

Tiếp đó Vân Khiếu Thiên lại giới thiệu cho Lục Lâm Thiên mấy Tôn giả khác. Lục Lâm Thiên thi lễ, ngoại trừ Thiên Phong Tôn giả còn có Thiên Thủy Tôn giả cũng là Vũ Tôn ngũ trọng, chỉ là khí tức so với ba người Thánh Linh Thiên Tôn, Thánh Vũ Thiên Tôn, Thánh Pháp Thiên Tôn thì yếu hơn một chút. Đám người Thánh Linh Thiên Tôn đã tới Tôn cấp ngũ trọng đỉnh phong, tùy thời có thể đột phá lục trọng.

Mà ánh mắt Vân Khiếu Thiên nhìn vào chúng cường giả Phi Linh môn không khỏi dao động. Thiên Phong Tôn giả, Thiên Thủy Tôn giả, cùng chúng cường giả không có ai là ngoại lệ đều nhìn vào trên người Hắc Vũ. Chỉ là ánh mắt Hắc Vũ trước sau vẫn nhìn về không trung, cũng không để ý tới bất luận kẻ nào.

Trong Vân Dương Tông, Linh Thiên môn có không ít cường giả quen biết lập tức hàn huyên với nhau. Hai vạn đệ tử tinh anh dưới sự sắp xếp của Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cùng trưởng lão Vân Dương Tông đã đáp xuống Thiên Môn cốc.

Nhìn thấy cường giả Vân Dương Tông tới, đệ tử Phi Linh môn như được dùng thuốc an thần, đối mặt với ba sơn môn Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát Giáo đã không còn sợ hãi nữa.

Cạc Cạc.

Trong bầu trời, vô số yêu thú bay tới, sau khi cạc cạc kêu to mấy tiếng lập tức rời đi.

- Chủ nhân, người của Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông đã tới rồi, dường như bọn chúng còn đang chờ người của Hắc Sát giáo.

Thạch Vượn Yêu Vương đi tới bên người Lục Lâm Thiên rồi nói.

- Còn kém một chút a.

Lục Lâm Thiên nhíu mày, tốc độ của đám người Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo này quả thực rất nhanh.

Trong Thiên Môn cốc rộng lớn, nhân mã Linh Thiên môn, Vân Dương Tông tới, sơn mạch này đã bắt đầu trở nên náo nhiệt.

Trong núi non xa xa lúc này cũng xuất hiện không ít thân ảnh bị động tĩnh ở đây hấp dẫn mà tới. Bất quá đám cường giả tán tu này sau khi nhìn thấy Thiên Môn cốc cũng chỉ dám ở ngoài không dám đặt chân vào bên trong.

Khí tức tụ tập trong sơn mạch lúc này đã tới một tình trạng vô cùng kinh khủng. Cường giả Linh Thiên môn, Vân Dương Tông đã chạy tới, nếu như khai chiến với Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo mà bọn họ bị cuốn vào trong đó thì sẽ cửu tử nhất sinh, sở dĩ bọn họ không dám tới gần, thế nhưng cũng không muốn bỏ qua trận đại chiến bực này.

Trong Thiên Môn cốc lúc này có hơn bảy mươi vạn người phân tán ở vô số ngọn núi và hạp cốc bên trong cho nên hoàn toàn không có cảm giác chật chội.

Sau khi náo nhiệt một phen mọi người lập tức yên tĩnh, ai cũng biết sắp tới sẽ xảy ra một trận đại chiến, đại chiến tuyệt đối.

Trong Phi Linh môn, đông đảo yêu thú phi hành xoay quanh phương viên mấy nghìn dặm. Một khi đám người Lan Lăng sơn trang tiến vào sẽ lập tức đem tin tức với tốc độ nhanh nhất truyền tới.

- Nhân mã Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông đã chạy tới, nhân mã của Hắc Sát giáo có lẽ cũng đã tới. Sau khi ba sơn môn này hội họp nhất định sẽ kéo tới đây.

Trên một ngọn núi, lúc này chỉ có cường giả Phi Linh môn, Vân Dương Tông, Linh Thiên môn ở bên trong. Nhân số chỉ có hơn ba mươi người, đều là cường giả trong ba sơn môn và người có địa vị cao.

- Lâm Thiên, Linh Thiên môn ta nhận được tin tức, Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo phái tới không ít cường giả.

Lữ Chính Cường nói.

- Ta thực muốn nhìn xem mấy lão bất tử của Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo có tới hay không. Để xem bọn chúng có thể làm được gì.

Sắc mặt Thiên Phong Tôn giả trầm xuống rồi nói.

- Nếu như bọn họ đến thì vô cùng khó đối phó.

Giác Linh Tôn giả của Linh Thiên môn lên tiếng.

- Giác Linh Tôn giả, cường giả Linh Thiên môn các ngươi xuất ra có phải là quá ít hay không? Mục đích thực sự của đám người Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo kia sợ rằng chính là đối phó với Linh Thiên môn các ngươi a.

Thiên Phong Tôn giả nói với Giác Linh Tôn giả.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.