Chương trước
Chương sau
Trên đường lúc này truyền tới thanh âm của Lộc Sơn lão nhân.

– Lộc Sơn lão nhân, đan dược gì? Thực lực của ngươi không đủ sao lại tính trên đầu ta?

Tả Thiên Khung nói.

– Tả Thiên Khung, vũ kỹ của ta đâu? Ta xem lần này ngươi có thể trốn đi đâu?

Lưu Tinh Hà cũng hét lớn một tiếng, mặt mũi vô cùng tức giận.

– Chuyện gì xảy ra?

Nghe thấy tiếng quát phía sau, Lục Lâm Thiên lập tức quay đầu lại hỏi.

– Chưởng môn, Thiên La Viêm Võng Tả Thiên Khung này mấy năm trước đoạt của ta một khỏa đan dược lục phẩm trung giai.

Lộc Sơn lão nhân trừng mắt nhìn Tả Thiên Khung rồi nói.

– Chưởng môn, lão gia hỏa Tả Thiên Khung này mấy năm trước cũng đoạt của ta một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai. Ta tìm hắn vài năm cũng không tìm được lão gia hỏa này.

Lưu Tinh Hà lúc này cũng nhìn về phía Tả Thiên Khung nói.
– Tả trưởng lão, có chuyện này sao?

Lục Lâm Thiên nhìn Tả Thiên Khung rồi hỏi.

– Tả trưởng lão?

Nghe thấy chưởng môn nói vậy, Lộc Sơn lão nhân cùng Lưu Tinh Hà lập tức sững sờ, hai mắt trợn ngược. Kỳ thực mọi người cũng đã sớm đoán ra, ba người này có lẽ đều gia nhập vào trong PHi Linh môn.

– Bẩm chưởng môn, đây đều là chuyện trước kia. Mấy thứ này ta trả lại là được.

Tả Thiên Khung lập tức lúng túng khó xử cười cười. Thân là tán tu, ai mà không trả qua sự tình cản đường ăn cướp cơ chứ. Đó cũng không phải là chuyện quá kỳ quái. Chỉ hắn là thực sự không ngờ tới hiện tại gia nhập Phi Linh môn lại gặp phải Lộc Sơn lão nhân cùng Lưu Tinh Hà này. Cừu gia của hắn khắp thiên hạ, hai người này chỉ là một trong số đó mà thôi.

– Trả cái gì, cướp được là do thực lực của chính mình. Bị đoạt là do thực lực không đủ, nào có đạo lý trả lại.
Lục Lâm Thiên nhìn Tả Thiên Khung rồi cười hắc hắc nói:

– Tất cả mọi người nghe rõ, về sau cứ có lợi thì đoạt, cướp được thì là bổn sự của mình. Đoạt không được là do bản thân không có bổn sự. Bất quá hiện tại mọi người là người một nhà, đừng đấu tranh nội bộ là được.

Nghe Lục Lâm Thiên nói vậy, Tả Thiên Khung lập tức sững sờ rồi đổ hồ hôi lạnh. Không nghĩ tới vị chưởng môn này quả thực không giống bình thường, không ngờ lại quang minh chính đại nói ra những lời này. Những lời như thế này chỉ có thể hiểu mà không thể diễn đạt bằng lời.

– Chưởng môn, ta cũng chỉ nói giỡn với Tả huynh mà thôi. Hóa ra là người một nhà a. Không cần trả lại. Đan dược Lục phẩm trung giai chỉ là chút lòng thành mà thôi.

Lộc Sơn lão nhân nhìn thấy chưởng môn lên tiếng lập tức vỗ vai Tả Thiên Khung vô cùng thân mật:
– Tả huynh, còn thiếu đan dược không? Sau này ta lại cho ngươi thêm mấy khỏa đan dược lục phẩm cao giai a. Lần trước chưởng môn cho ta ta còn chưa phục dụng. Cái đồ chơi này để lâu quá cũng dễ biến chất lắm đó.

– Đúng vậy, Tả huynh. Ngươi còn thiếu vũ kỹ không? Sau này ta cũng cho ngươi hai bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai. Lần trước chưởng môn cho ta hai bộ ta còn chưa có tu luyện. Hiện tại ta bận tu luyện vũ kỹ Huyền cấp trung giai cho nên chỉ thu mà chưa tu luyện. Sau này cũng cho ngươi.

Lưu Tinh Hà lúc này cũng cười hắc hắc vỗ vai Tả Thiên Khung vô cùng thân mật nói.

Nghe thấy Lộc Sơn lão nhân và Lưu Tinh Hà nói vậy, Tả Thiên Khung liền trợn mắt nhìn hai người, thiếu chút nữa đã sụp đổ. Nghe khẩu khí của hai lão gia hỏa này dường như đã phát tài a.

Nghe thấy Lộc Sơn lão nhân và Lưu Tinh Hà nói vậy, Lục Lâm Thiên lập tức chột dạ trừng mắt nhìn hai người này rồi lập tức mỉm cười nói với mọi người.

– Chư vị cung phụng trưởng lão. Ta giới thiệu cho mọi người một chút. Linh Vũ song quái, Thiên La Viêm Võng Tả Thiên Khung, ba vị này hiện tại đã gia nhập Phi Linh môn chúng ta. Đảm nhiệm chức vị trưởng lão.

Lục Lâm Thiên cũng lập tức giới thiệu Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh cùng mấy người khác cho Thiên La Viêm Võng Tả Thiên Khung và Linh Vũ song quái.

– Hoan nghênh ba vị gia nhập Phi Linh môn.

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh mỉm cười, ánh mắt liếc về phía Lục Lâm Thiên. Thanh danh cùng thực lực của ba lão quái này Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh đương nhiên đã nghe nói qua. Không nghĩ tới lần này Lục Thiếu Du xuất môn một chuyến lại có thể thu phục được ba người này, quả thực khiến cho hắn có chút kinh ngạc.

– Bái kiến chư vị cung phụng.

Ba người không dám thất lễ, lập tức hành lễ với Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh.

– Lâm Thiên, vị này chính là.

Ánh mắt Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nhìn vào trên người Huyết Mị. Từ khí tức trên người Huyết Mị nàng mơ hồ có thể cảm giác được, chỉ sợ đây là một đầu linh thú thất giai.

– Oánh tỷ, đây là Huyết Mị. Về sau sẽ đảm nhiệm chứ vị phó đường chủ Yêu đường.

Lục Lâm Thiên nói.

– Người là linh thú thất giai?

Nhìn Huyết Mị, Thiên Độc Yêu Long lập tức nói. Khí tức trên người Huyết Mị đương nhiên cũng không thể giấu diếm được hắn. Chỉ cần nhìn là có thể nhận được ra.

– Không sai.

Huyết Mị liếc nhìn Thiên Độc Yêu Long một cái rồi không nói thêm câu nào. Chỉ tôn kính đứng bên người Lục Thiếu Du mà thôi.

– Chưởng môn, vừa rồi người nói đi tiêu diệt đám người Quỷ Đao môn là có chuyện gì?

Thanh Hỏa lão quỷ hỏi.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, lúc trước hắn chỉ nói đại khái một chút, lúc này nghe thấy Thanh Hỏa lão quỷ nói vậy hàn ý trong người lập tức tràn ra.

– Lâm Thiên, dù sao đây cũng là địa bàn của thành Cự Giang. Chỉ sợ không dễ gây chuyện.

Nghe Lục Lâm Thiên nói vậy, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cân nhắc một lát rồi nói.

– Oánh tỷ, yên tâm đi. Trong thành Cự Giang này diệt một thế lực rất bình thường, chỉ cần không làm ra động tĩnh quá lớn là được.

Lục Lâm Thiên khẽ mở miệng cười. Trải qua đoạn thời gian này, sự lý giải của hắn đối với thành Cự Giang cũng đã tăng lên khá nhiều. Lục Lâm Thiên biết rõ một ít sự tình trong thành Cự Giang, Dương Quá đem Tuyệt Linh Tông cùng Vạn Tượng môn náo tới long trời lở đất cũng không có việc gì. Phi Linh môn diệt Quỷ Đao môn thì cũng sẽ không có chuyện gì. Thành Cự Giang này hết thảy đều dùng thực lực nói chuyện. Chỉ cần không có ý nhúng chàm tới thành Cự Giang này thì sẽ không ai để ý tới.

– Hắc hắc. Tính ra vận khí của Quỷ Đao môn này quả thực không tốt, tâm tình của bản Long Vương hiện tại vô cùng khó chịu.

Thiên Độc Yêu Long nói.

– Đi thôi, ta đã phân phó Trương Minh Đào cùng Hoàng Bác Nhiên mang theo đệ tử đi Quỷ Đao môn trước.

Lục Lâm Thiên nói:

– Hôm nay Phi Linh môn ta phải làm cho toàn bộ Cổ Vực biết rõ, Phi Linh môn ta cũng không phải là hạng người lương thiện gì.

Quỷ Đao môn trong thành Cự Giang cũng được tính là thế lực lớn. Thực lực so với Vạn Tượng môn không chút thua kém. Một Vũ Vương tam trọng cùng một Linh Vương nhị trọng tọa trấn. Thực lực so với Vạn Tượng môn kia còn mạnh hơn một chút. Gần đây Vạn Tượng môn cùng Tuyệt Linh Tông xảy ra chuyện khiến cho Quỷ Đao môn cũng đoạt được không ít địa bàn mới, thu hoạch cũng không ít.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.