Chương trước
Chương sau
Màn quang mang này rốt cuộc cũng vỡ tan. Một cỗ kình khí ngập trời như nổ tung. Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ như vậy cả cái hang động này lung lay, kình khí khuếch tán. Nham thạch chung quanh bắt đầu rạn nứt. Mà nham thạch trên đỉnh lúc này đã xuất hiện không ít vết nứt to bằng cách tay lan tràn ra bốn phía. Đá vụn bắt đầu rơi xuống.

Phốc Phốc.

Mấy Vũ Suất bố trí quang mang kia lúc này có mấy người trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi. Còn có mấy người sắc mặt tái nhợt. Mà ngay cả Vũ Vương nhị trọng Lưu Kiếm kia thân thể lúc này cũng lảo đảo lui về phía sau mấy bước thân thể mới đứng vững được. Phía dưới chân, nham thạch bị dẫm nát bấy.

– Khôi lỗi thất giai sơ cấp.

Mắt thấy khôi lỗi vừa mới ra tay, lúc này trong mắt Vũ Vương Lưu Kiếm kia hiện lên vẻ kinh hãi. Hắn có thể cảm nhận được thực lực khôi lỗi này tuyệt không dưới hắn. Rốt cuộc là ai lại có được vật khủng bố như vậy. Ánh mắt hắn nhìn ra chung quanh, rốt cuộc Lưu Kiếm cũng nhìn thấy Lục Thiếu Du.
– Khôi lỗi thất giai sơ cấp.

Lúc này không chỉ có Lưu Kiếm, tất cả mọi người đều giật mình, ánh mắt đều tập trung vào người Lục Lâm Thiên. Mà bốn Linh Suất của Vạn Tượng môn kia lúc này càng trợn mắt há hốc mồm, cơ hồ đều líu lưỡi. Người khác còn không biết, thế nhưng bọn hắn lại biết, đầu khôi lỗi thất cấp này chính là khôi lỗi thất giai sơ cấp bị hỏng mà bọn hắn vừa mới thông qua Vạn Tượng thương hội bán ra khi trước.

Sau khi dùng giá cả rẻ mạt bán đi, cường giả trong môn đều thở dài. Thế nhưng cái khôi lỗi thất giai sơ cấp bị tổn hại kia lúc này rõ ràng đã được chữa trị. Chỉ có một giải thích duy nhất chính là có người đã chữa trị khôi lỗi thất giai sơ cấp này. Thế nhưng tất cả cường giả của Vạn Tượng môn đều đã cẩn thận nghiên cứu qua. Khôi lỗi này đã bị hỏng, căn bản không thể chữa trị. Vậy mà sau khi bán ra ngoài lại được người khác chữa trị thành công.
– Lỗ lớn rồi.

Bốn người nhìn nhau, trong lòng không khỏi nhỏ máu. Khôi lỗi này đã được người ta chữa trị, hai ức năm ngàn vạn kim tệ đạt được một cỗ khôi lỗi thất giai sơ cấp a. Nếu như để cường giả trong môn biết được chuyện này, chỉ sợ trong lòng bọn hắn cũng nhỏ máu.

Tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào Lục Lâm Thiên đột nhiên ra tay, người này không ngờ lại có khôi lỗi thất giai sơ cấp, rốt cuộc là có địa vị gì?

Sưu.

Cùng một lúc, Đoạn Hồn Vương đánh lui ba người Linh Vũ song quái, thân hình lập tức lao thẳng tới tổ của Thị Huyết Linh Phong.

– Lui ra đi.

Một thanh âm dịu dàng vang lên. Một thân ảnh màu trắng bất ngờ xuất hiện trước người Đoạn Hồn Vương. Thân ảnh màu trắng này như quỷ mị, cơ hồ vô thanh vô tức xuất hiện trước người Đoạn Hồn Vương kia.
Nhìn thấy đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện này, Đoạn Hồn Vương đã sớm chú ý. Đối phương không ngờ lại có thể vô thanh vô tức xuất hiện bên cạnh hắn. Ánh mắt Đoạn Hồn Vương lúc này hoảng hốt, thế nhưng lúc này mũi tên đã lên dây, không thể không bắn đi được. Sắc mặt hắn lập tức biến đổi, hàn ý trong mắt hiện lên, cánh tay vung lên, linh lực bàng bạc mang theo thanh âm xé gió bắn về phía Bạch Linh.

– Trở về đi.

Bạch Linh khẽ nói một tiếng. Nhìn qua cỗ linh lực đang bắn tới mình, cánh tay mềm mại khẽ giương lên. Bàn tay trắng như ngọc khẽ búng một cái. Một đạo quang mang bàng bạc từ trong cơ thể bắn ra. Lập tức một cỗ yêu nguyên ngập trời mang theo lực lượng cuồng bạo tuôn ra. Y phục trên người bay phấp phới, bao bọc thân thể linh lung kia.

Phanh.

Đạo quang mang màu trắng kia nhanh chóng va chạm với cỗ linh lực do Đoạn Hồn Vương đánh ra, gần như vô cùng dễ dàng đánh tan đạo linh lực kia. Dư lực còn lại của cỗ quang mang lập tức trút vào trên người Đoạn Hồn Vương.

Phốc Phốc.

Cơ hồ là phản xạ có điều kiện, miệng Đoạn Hồn Vương liền phun ra một ngụm máu tươi. Sắc mặt lập tức trắng bệch, ngay sau đó, thân thể lảo đảo từ không trung rơi xuống phía dưới. Hai chân liên tiếp lùi lại mấy chục thước. Phía dưới chân tạo thành hai cái rãnh song song vô cùng dài, lúc này thân thể hắn mới đứng vững được.

– Yêu thú thất giai trung kỳ.

Bạch Linh ra tay, lập tức từng đạo ánh mắt mang theo sự kinh hãi rơi vào trên người Bạch Linh. Mà lúc này Đoạn Hồn Vương càng thêm rung động. Từ khí tức của nữ tử này vừa rồi, xem ra nàng cũng không phải vũ giả hay linh giả, mà là yêu thú thất giai trung kỳ. Hắn thực sự không ngờ tới, nữ tử này lại là yêu thú khủng bố như vậy.

Hít.

Bốn Linh Suất của Vạn Tượng môn lúc này cũng phải líu lưỡi rồi hít sâu một hơi, trong lòng không khỏi nuốt một ngụm nước bọt. Ban đầu ở Hoàng gia, bọn hắn đều không đặt hai người này vào trong mắt. Hiện tại ngẫm lại mới thấy, khi trước đối phương sợ rằng tùy thời đều có thể lấy mạng bọn hắn.

Giờ phút này trong lòng mọi người có mặt lúc này đều chấn động. Khôi lỗi thất giai sơ cấp, yêu thú thất giai trung kỳ, một chiêu đã đánh cho Đoạn Hồn Vương trọng thương, bọn họ lấy cái gì chống lại hai người này.

Chi Chi.

Mọi người chấn động, bất quá lúc này đám Thị Huyết Linh Phong không có đình chỉ công kích, lập tức lao thẳng về phía trước, liều mạng công kích.

– Các hạ là người phương nào.

Trường kiếm trong tay Vũ Vương nhị trọng mang theo một mảnh kiếm quang, sau khi đánh chết hơn mười đầu Thị Huyết Linh Phong rồi lập tức nhìn Lục Thiếu Du nói.

– Các ngươi đối với Thị Huyết Linh Phong này đã vô duyên. Nếu như ngươi không đi, vậy thì đừng trách ta không khách khí.

Lục Lâm Thiên nói. Giờ phút này chỉ có quanh người Lục Lâm Thiên là không có một con Thị Huyết Linh Phong nào dám tới gần, điều này khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc không thôi.

– Các hạ, quy củ trong giang hồ chính là người gặp có phần. Các hạ muốn độc chiếm, có phải là hơi quá phận hay không?

Sắc mặt Đoạt Hồn Vương mang theo sự tái nhợt nhìn về phía Lục Lâm Thiên rồi nói. Hắn cũng nhìn ra được, yêu thú thất giai trung kỳ không ngờ lại đi theo bên người thanh niên áo xanh này, đây mới là chính chủ.

– Quy củ mới hiện tại chính là hết thảy đều dựa vào thực lực. Quy củ của ta cũng là như vậy.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống rồi nói.

Sắc mặt mọi người đại biến, ngại thực lực của Lục Lâm Thiên nên lúc này căn bản không nói câu nào nữa. Ngay cả Linh Vũ song quái, còn có Vũ Suất cửu trọng mặc áo choàng kia lúc này dường như càng không dám nói gì.

Ầm ầm.

Trong nham động, giờ phút này càng thêm lay động kịch liệt. Phía trước, năng lượng thiên địa bên trên nham động lúc này nhanh chóng tiến vào trong cái tổ ong kia. Một cỗ khí tức dị thường cường hãn nhanh chóng tràn ra. Cỗ khí tức này khiến cho linh hồn mọi người run lên. Tất cả Vũ Suất cùng Linh Suất có mặt hiện tại, sắc mặt lập tức hoảng hốt.

Chi Chi.

Trong lúc khí tức này tràn ra, trong hang, tất cả Thị Huyết Linh Phong còn lại lúc này đều kêu lên.

Sưu Sưu.

Trong chiếc tổ huyết sắc kia có một cỗ khí tức nhanh chóng tràn ra.

– Rốt cuộc cũng đột phá.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.