Chương trước
Chương sau
– Lâm Thiên, bình Địa Linh Dịch này mặc dù tốt, có thể tăng cường không ít thực lực, nhưng vẫn không bằng chính năng lực của mình. Có đôi khi nóng vội mặc dù trước mắt nhìn thấy tốt, nhưng đối với việc tu luyện ngày sau chắc sẽ không có thành tựu quá lớn. Bất kể là nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang hay tam tông tứ môn trên Linh Vũ đại lục, đệ tử thân truyền thiên phú rất tốt, nương bằng nội tình sơn môn bồi dưỡng họ thành Vũ vương, linh vương đều không có vấn đề lớn. Chỉ nói tới Linh nhi, nếu ta một lòng muốn nàng trở thành cường giả, với tu vi hiện tại của Linh nhi tuyệt đối không chỉ là linh tướng, ngươi hiểu ý của ta sao?  

Lục Lâm Thiên còn đang cân nhắc, Lữ Chính Cường đã mở miệng nói.  

– Tiểu tế hiểu được, căn cơ không ổn chỉ có tai hại đối với tu luyện sau này, tu luyện không chỉ vì trước mắt.  

Lục Lâm Thiên gật đầu đáp.  

– Trẻ nhỏ dễ dạy, như vậy ta cũng yên tâm.  

Lữ Chính Cường hài lòng mỉm cười, nói tiếp:  

– Lâm Thiên, ngươi thành thật nói cho ta biết, ngươi thi triển khống chế năng lượng thuộc tính đã lĩnh ngộ tới tình trạng nào rồi?  

– Không dối gạt nhạc phụ, mới lĩnh ngộ hôm qua.  

Trong lòng Lục Lâm Thiên có chút do dự, nhưng cũng không giấu diếm, việc này không cần thiết che giấu.  

– Hôm qua mới lĩnh ngộ đã đạt tới tình trạng này!  

Lữ Chính Cường có chút kinh ngạc, lập tức nghiêm mặt nói:  

– Lâm Thiên, ngươi vốn là võ giả toàn hệ, hơn nữa có thiên phú trong lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính, sau này muốn trở thành cường giả dễ dàng hơn người khác, cũng có trụ cột tuyệt đối, nhưng nhớ kỹ trong lĩnh ngộ nhất định không thể sơ sẩy, đây mới là mấu chốt giúp ngươi có thể trở thành cường giả hay không!  

– Tiểu tế hiểu được.  

Lục Lâm Thiên gật đầu, trong điểm này Nam thúc từng nhắc nhở hắn.  

– Tốt lắm, trong việc tu luyện ngươi có thể đi tới ngày hôm nay, tự nhiên đã có người dạy, ta cũng không muốn nói nhiều.  

Lữ Chính Cường nhìn hắn, nói:  

– Hiện tại nói việc của Phi Linh môn đi, ngươi dự định khi nào trở về.  

– Tiểu tế tính toán nhanh chóng trở về, ngày mai đi.  

Lục Lâm Thiên nói, trong lòng thầm nghĩ, Lữ Chính Cường đã hoài nghi sau lưng mình có cường giả, nhưng không biết là ai mà thôi, có lẽ biết sự tồn tại của Nam thúc, nhưng không biết thực lực chân chính của Nam thúc, ngay cả chính mình cũng không biết nói chi người ngoài.  

– Ngươi lại gấp gáp rồi, ta nhìn ra được Thiên Tinh tông cùng Thiên Quỷ tông tựa hồ nghi kỵ Phi Linh môn của ngươi, chỉ sợ là vì chuyện của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, nghe nói Đông Vô Mệnh có thù hận với Thiên Tinh tông không nhỏ, nhưng vì sao Thiên Quỷ tông lại có khúc mắc với Phi Linh môn?  

Lữ Chính Cường hỏi.  

– Thiên Quỷ tông mà thôi, không đáng để lo, về Thiên Tinh tông, tiểu tế không gạt nhạc phụ, lần này trở về nhất định sẽ diệt Thiên Tinh tông.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Diệt Thiên Tinh tông?  

Lữ Chính Cường ngoài ý muốn, lập tức nói:  

– Mấy tháng trước Hồ Hưng Hải của Thiên Tinh tông đã đột phá thực lực Vũ vương tứ trọng, ngoài ra họ còn có linh vương nhất trọng, người có tu vi Vũ Suất không ít, thực lực không yếu, chẳng lẽ Phi Linh môn của ngươi đã có thực lực diệt Thiên Tinh tông hay sao?  

– Vũ vương tứ trọng!  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên chợt lóe, nói:  

– Nhất định phải diệt Thiên Tinh tông, hẳn là vấn đề không lớn.  

– Vậy chính ngươi cẩn thận, ở trong Cổ Vực chỉ cần không phải người của bốn đại sơn môn, ngoài ra ngươi đều có thể động, có phiền toái thì báo cho ta biết, ta sẽ âm thầm giúp ngươi một tay, nhưng ngươi cũng phải cẩn thận, chỉ sợ ngươi vừa có hành động lớn, Hắc Sát giáo cùng Hóa Vũ tông, Lan Lăng sơn trang đều sẽ có động tác, bọn hắn sẽ không dễ dàng để Phi Linh môn quật khởi, nhưng ngươi không cần quá lo lắng, ta sẽ âm thầm dây dưa bọn hắn, để bọn hắn không được rảnh tay.  

Lữ Chính Cường nói.  

– Đa tạ nhạc phụ!  

Lục Lâm Thiên nói, có Linh Thiên môn dây dưa ba kềnh càng kia, Phi Linh môn sẽ giảm không ít phiền phức, nếu ba kềnh càng không nhúng tay vào, Phi Linh môn muốn đối phó sơn môn khác thoải mái hơn không ít.  

– Lâm Thiên, ngươi cũng đừng quá thả lỏng, lần này trong các sơn môn tới đây, chẳng lẽ ngươi không nhìn ra dị thường sao?  

Thân ảnh Lư Khâu Mỹ Vi lại cùng Lữ Tiểu Linh đi vào đại sảnh.  

– Ý tứ của nhạc mẫu là?  

Lục Lâm Thiên nhíu mày.  

– Trong Thương Sơn môn đã xuất hiện biến cố, theo ta được biết, ngươi hẳn không xa lạ gì Linh Vũ giới, mà Lăng Tuyền của Thương Sơn môn thật không đơn giản, nếu không phải ẩn tàng, ta xem ngươi có thể không phải là đối thủ, mà Lăng Tuyền còn là nữ nhân, chỉ giả nam trang mà thôi, căn cứ theo Linh Thiên môn lấy được tin tức, trong đại hội tam tông tứ môn, ngươi gặp mặt Lăng Thanh chính là nàng đi, hiện tại Thương Sơn môn có khả năng đã rơi vào tay Linh Vũ giới.  

Lư Khâu Mỹ Vi nói.  

– Cái gì, Lăng Tuyền kia lại là nữ nhân!  

Lữ Tiểu Linh hoảng sợ kinh hô.  

– Nha đầu kia, sau này con cần phải cẩn thận hơn một chút!  

Lư Khâu Mỹ Vi nói.  

– Nguyên lai nhạc mẫu đã sớm biết!  

Lục Lâm Thiên kinh hãi, Lư Khâu Mỹ Vi thật sự không đơn giản.  

– Linh Vũ giới quật khởi, tuy rằng vẫn luôn âm thầm nhưng thực lực chỉ sợ còn mạnh hơn Phi Linh môn của ngươi nhiều lắm, thậm chí cả bốn đại tông môn cũng không điều tra được bao nhiêu tin tức, mặt ngoài Cổ Vực bây giờ còn sóng êm gió lặng, nhưng âm thầm đã ba đào mãnh liệt, chỉ sợ qua không được bao lâu sẽ phong vân biến sắc, Phi Linh môn của ngươi ngàn vạn lần không được khinh thường.  

Lư Khâu Mỹ Vi nói.  

Lục Lâm Thiên gật đầu, mình đúng là xem thường Linh Thiên môn, những tin tức này họ đều biết thật rõ ràng, phỏng chừng Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo cùng Lan Lăng sơn trang đều như thế, nhưng như vậy cũng tốt, Phi Linh môn có thể đυ.c nước béo cò, mấy kềnh càng này có điều cố kỵ, đây chính là cơ hội tốt cho Phi Linh môn.  

Khi Lục Lâm Thiên rời khỏi đình viện, sắc trời vào đêm, trăng sáng chiếu trên đường đá, hai thân ảnh kéo ra thật dài.  

– Tiểu lừa gạt, huynh đang suy nghĩ gì?  

Dưới bóng đêm, Lữ Tiểu Linh lôi kéo tay Lục Lâm Thiên, nháy mắt, khuôn mặt mang theo ý cười hạnh phúc.  

– Không có gì!  

Lục Lâm Thiên đang suy nghĩ chuyện của Phi Linh môn, nghe vậy phục hồi lại tinh thần, nhìn thiếu nữ trước mắt lộ ý cười đáp.  

– Huynh đừng trách mẹ của muội nga, mẹ không phải không thích huynh, mà là lo lắng muội, bằng không mẹ sẽ không đưa linh dịch cho huynh, đây chính là bảo vật của Linh Thiên môn, thậm chí cả bốn sư huynh cũng không có được, tiện nghi huynh thôi.  

Lữ Tiểu Linh nói.  

– Ta hiểu được, cũng hiểu rõ!  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói, trong lòng cũng không hề có chút bất mãn với nhạc mẫu, làm cha mẹ, đương nhiên phải lo lắng cho con mình, đây là chuyện thật bình thường.  

– Ân, huynh hiểu được thì tốt rồi, mẹ vừa nói với muội, dặn muội phải xem chừng huynh, không cho huynh tiếp tục tìm thêm nữ nhân khác.  

Lữ Tiểu Linh chu miệng nói.  

– Hắc hắc…  

Lục Lâm Thiên cười hăng hắc, nghĩ tới bộ dáng xấu hổ của Lữ Chính Cường vừa rồi, cũng biết hắn là thê quản nghiêm, vạn nhất Lữ Tiểu Linh cũng giống như nhạc mẫu, hơn nữa còn có Vân Hồng Lăng, ngày tháng sau này của mình chỉ sợ là không được dễ chịu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.