Chương trước
Chương sau
Những gì Lục Lâm Thiên cũng là tình hình thực tế, ngoài ra Lục Lâm Thiên cũng không ngu ngốc, nếu như mình thành hôn với Lữ Tiểu Linh trước thì không cách nào ăn nói với chỗ của Vân Hồng Lăng và Vân Tiếu Thiên được, cũng không thể phụ lòng Vô Song được, còn có Cảnh Văn nữa, không biết nên trả lời thế nào, thành hôn và đính hôn là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.  

Nhìn vào Lục Lâm Thiên, Lữ Chính Cường nói,:  

– Mấy chuyện này thì ngươi không cần phải lo, sau khi ngươi và Linh Nhi thành hôn thì ta cam đoan Phi Linh Môn của ngươi sẽ không có việc gì, Hắc Sát Giáo, Lan Lăng sơn trang và Hoá Vũ Tông tuy rằng có thực lực rất mạnh, nhưng Linh Thiên Môn ta cũng không phải hạng dễ trêu, ngươi là con rể của ta, bọn họ dám động tới Phi Linh Môn thì cũng phải nghĩ cho kỹ một chút, nếu như muốn đấu thật thì cả Cổ Vực này đều sẽ nhấc lên một trận tinh phong huyết vũ, ta không tin sơn môn của ba người bọn họ sau này dám ra tay với Phi Linh Môn của ngươi.  

– Lữ chưởng môn, vấn đề này chúng ta cứ để sau hãy bàn.  

Lục Lâm Thiên nói, việc này không thể đáp ứng lúc này được.  

– Cũng được, chờ xem tiểu tử nhà ngươi có may mắn qua nổi bốn cửa của mẹ Linh Nhi hay không đã rồi tính.  

Lữ Chính Cường mỉm cười nói, sau đó sắc mặt lập tức trầm xuống, nói:  

– Ta và mẹ của Linh Nhi cũng chỉ có một đứa con gái này mà thôi, bình thường đều yêu thương nó vô cùng, khiến cho tính tình của nó có chút hung dữ, đám đệ tử trẻ tuổi trong Linh Thiên Môn nó không thèm đặt ai vào mắt, ngay cả bốn đệ tử của ta nó cũng chẳng thèm để ý tới, nhưng không ngờ nó lại động lòng với ngươi, hy vọng sau này ngươi có thể đối đãi với nó thật tốt, ta cũng đã quan sát ngươi một thời gian rồi, cũng biết được ít nhiều, mấy chuyện tình cảm nam nữ riêng tư này ta cũng không muốn quản nhiều, chỉ hy vọng ngươi có thể đối xử với nàng thật tốt.  

Nghe Lữ Chính Cường nói vậy, Lục Lâm Thiên cũng không biết nên nói gì mới tốt, chỉ gật đầu thật mạnh rồi nói:  

– Tiểu tử tuyệt đối sẽ không để Linh Nhi uỷ khuất.  

– Tốt, chỉ mong rằng ta không nhìn nhầm, chuyện này trước tiên cứ như vậy đi, chuyện thứ hai chính là ngươi có tình với Linh Nhi, đứa con rể là ngươi đây ta nhận chắc rồi, nên ta sẽ nói vài chuyện cho ngươi biết, trong Cổ Vực luôn luôn hỗn loạn, ngoại trừ những người trong sơn môn Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất trang và những thế lực phụ thuộc sơn môn ra thì vẫn còn không ít thế lực nhất lưu tồn tại, ngươi có biết, tại sao Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất trang lại cho phép những thế lực nhất lưu kia tồn tại hay không?  

Lục Lâm Thiên lắc đầu, đối với những chuyện này thì hắn đúng là không biết, ngoài bốn thế lực lớn là Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất trang ra, cũng còn có sơn môn như thuộc hàng thế lực nhất lưu như Thiên Quỷ Tông, Thiên Tinh Tông, những thế lực này không thuộc về Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất trang.  

– Cổ Vực tuyệt đối không đơn giản như ngươi vẫn nghĩ đâu, nói thật cho ngươi biết, không phải là Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất trang chúng ta không muốn khống chế những sơn môn này, mà là bởi vì tứ đại sơn môn Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất trang vẫn luôn kềm chế lẫn nhau, đồng thời Tam Tông Tứ Môn trên Đại lục Linh Vũ cũng vẫn luôn dòm ngó Cổ Vực, bày không ít tai mắt trong Cổ Vực, chỉ cần Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất trang ta có chuyện gì thì rất có thể sẽ tạo cơ hội cho Tam Tông Tứ Môn hành động. Cho nên vô luận là Linh Thiên Môn ta hay là Hắc Sát Giáo, Lan Lăng sơn trang và Hoá Vũ Tông, tuy luôn muốn khống chế những địa bàn khác, nhưng cũng không cách nào làm được, cho nên chỉ có thể chọn cách đứng nhìn với một thái độ rộng rãi, chỉ cần những thế lực đó không uy hϊếp tới vị trí của Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất trang thì mặc kệ những thế lực sơn môn khác trong Cổ Vực có làm gì đi nữa thì chúng ta cũng sẽ không quản, cũng không dễ gì dính vào, ta nói những lời này, ngươi có hiểu ý của ta không?  

Lữ Chính Cường nói xong, liền nhìn về phía Lục Lâm Thiên đầy thâm ý.  

Nghe Lữ Chính Cường nói vậy, ánh mắt của Lục Lâm Thiên lập tức loé lên, dường như đang suy nghĩ điều gì, sau một lát mới khôi phục lại, thở ra một ngụm trọc khí, nói:  

– Tiểu tử đã hiểu một chút.  

Lục Lâm Thiên xem như đã nghe rõ, ý của Lữ Chính Cường chính là muốn nhắc nhở mình phải để Phi Linh Môn phát triển hơn nữa, chỉ cần không động tới Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất trang là được, Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất trang có thể kềm chế lẫn nhau, đồng thời còn phải đề phòng Tam Tông Tứ Môn, chỉ cần mình không đυ.ng chạm gì tới tứ đại sơn môn thì Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất trang này cũng không có lòng dạ nào để mà để ý tới mình, như vậy Phi Linh Môn có thể tiếp tục phát triển. Chẳng qua là Lục Lâm Thiên không rõ, tại sao Lữ Chính Cường lại muốn nói những điều này với mình làm gì.  

– Đúng là trẻ nhỏ dễ dạy, nên làm như thế nào thì ngươi cứ làm đi, bất quá có vài thế lực không ít cường giả, mặc dù Phi Linh Môn có Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, thôi hồn độc Suất Đông Vô Mệnh, Thanh Hoả Lão Quỷ, Lộc Sơn Lão Nhân, Lưu Tinh Hà, thậm chí có cả yêu thú thất giai đi nữa, nhưng vẫn chưa thể trở thành thế lực nhất lưu được, thực lực của Phi Linh Môn các ngươi lúc này tuy cũng đã xêm xêm với thế lực nhất lưu, nhưng cũng đừng nên xem thường các thế lực khác.  

Lữ Chính Cường nói.  

Lục Lâm Thiên không nói gì mà chỉ khẽ gật đầu, ý tứ bên trong đương nhiên hắn cũng hiểu rõ, những thế lực nhất lưu có chút thế lực, tuyệt đối sẽ không thua kém gì Phi Linh Môn, cũng có không ít căn cơ nội tình, không phải dễ đối phó.  

– Chuyện thứ hai ta muốn nói với ngươi chính là Linh Thiên Môn của ta muốn kết minh với Phi Linh Môn của ngươi, ngươi thấy thế nào hả?  

Lữ Chính Cường nói xong, ánh mắt liền nhìn chằm chằm vào Lục Lâm Thiên.  

– Phi Linh Môn của tiểu tử hiện tại chỉ là một tiểu môn phái, trong Cổ Vực này, còn rất nhiều môn phái mạnh hơn Phi Linh Môn nhiều, xin hỏi Lữ chưởng môn tại sao lại chọn Phi Linh Môn tiểu tử?  

Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn Lữ Chính Cường rồi hỏi. Đối với lời mời kết minh cùng Phi Linh Môn mà Lữ Chính Cường đưa ra, trong lòng Lục Lâm Thiên cũng cảm thấy khá kinh ngạc, cho nên không khỏi có chút đề phòng.  

– Ha ha.  

Lữ Chính Cường cười, nói:  

– Rất đơn giản, thứ nhất, ngươi là con rể của ta, Linh Nhi tuy là khá đơn thuần, nhưng cũng không phải kẻ ngốc, người mà nó đã lựa chọn chắc chắn không tồi, cho nên ta cũng có thể tin tưởng ngươi, thứ hai, ta quan sát ngươi cũng không ngắn, đấy mới thật sự là lý do ta coi trọng ngươi, sớm muộn gì cũng sẽ có ngày ngươi sẽ bước lên cao hơn, mạch nước ngầm của Cổ Vực hiện tại đang dậy sóng, tuỳ thời đều có thể xảy ra biến cố, Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất trang tuy bề ngoài là minh hữu, nhưng cũng chỉ là lúc đối phó với Tam Tông Tứ Môn và thành Ma Vân mà thôi, vạn nhất Cổ Vực xảy ra chuyện gì, Linh Thiên Môn của ta cần có minh hữu, mà Phi Linh Môn của ngươi là lựa chọn thích hợp nhất, đương nhiên, ta chọn Phi Linh Môn của ngươi cũng có chút mạo hiểm, hy vọng ngươi sẽ không để cho ta phải thất vọng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.