Chương trước
Chương sau
Mà từ Vũ Tướng đột phá tới Vũ Suất, tới cấp bậc này, số năng lượng cần để đột phá cũng vô cùng khổng lồ. Mà năng lượng bàng bạc như vậy, coi như là Lục Lâm Thiên có Âm Dương Linh Vũ Quyết cũng không có khả năng trong một ngày một đêm là có thể luyện hóa xong. Phải biết rằng, có một ít người thậm chí cả đời cũng không thể đột phá tới Vũ Suất. Huống chi đan điều của Lục Lâm Thiên so với vũ giả đồng cấp thì lớn hơn gấp chục lần, số năng lượng cần cũng cực kỳ khổng lồ.  

Thế nhưng lúc này Lục Lâm Thiên đột phá so với vũ giả bình thường khác thì bớt đi một bước. Đó chính là lĩnh ngộ, vũ giả bình thường muốn từ Vũ Tướng đột phá tới Vũ Suất, tuy rằng không có yêu cầu quá lớn đối với việc lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính, thế nhưng cũng cần phải chạm tới cánh cửa lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính.  

Mà lúc này Lục Lâm Thiên ở phương diện lĩnh ngộ thuộc tĩnh đã sớm vượt qua cánh cửa này rồi. Có thể nói ở trong phương diện lĩnh ngộ năng lượng thuộc tỉnh, trải qua sự tìm tòi và khắc khổ của bản thân, còn có thiên phú tuyệt đối, Lục Lâm Thiên đã tiến dần từng bước.  

Cho nên hiện tại Lục Lâm Thiên đã sớm có tư cách đột phá Vũ Suất. Chỉ thiếu năng lượng để đột phá mà thôi. Có Âm Dương Linh Vũ Quyết, khi năng lượng cần đột phá đầy đủ, thì việc đột phá Vũ Suất chỉ là nước chảy thành sông.  

Lúc này tốc độ luyện hóa của Lục Lâm Thiên vô cùng nhanh chóng. Thậm chí có thể nói là đáng sợ. Thế nhưng muốn đột phá tới Vũ Suất, số năng lượng cần quả thực quá khổng lồ. Vì vậy khí tức quanh người Lục Lâm Thiên không ngừng kéo lên, thế nhưng khoảng cách tới lúc đột phá Vũ Suất còn chưa đủ.  

Khoanh chân ngồi xuống trong hồ nước bằng năng lượng. Lúc này dưới sự luyện hóa của Lục Lâm Thiên, thân thể lại được rèn giũa không ít. Gân cốt trong cơ thể, lục phủ ngũ tạng, huyết mạch đều được tẩm bổ.  

Trong hồ nước bằng năng lượng này vô cùng yên tĩnh, giống như thế giới yên tĩnh này vậy. Khí tức từ trên người Lục Lâm Thiên tràn ra lúc này từ từ kéo lên, thế nhưng khí tức lúc này cũng đang chậm rãi chạm tới biên giới đột phá Vũ Suất.  

Tốc độ này nhìn qua thong thả, thế nhưng so với người khác mà nói có thể nói là một đường bay qua. Dựa theo tốc độ này có thể suy đoán, Lục Lâm Thiên đột phá Vũ Suất chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Đợi sau khi số năng lượng cần đột phá Vũ Suất trong cơ thể đủ thì cũng là lúc Lục Lâm Thiên đột phá Vũ Suất và Linh Suất.  

Trong một lầu các khí tức mênh mông tràn ngập, Lục Tâm Đồng không biết từ khi nào đã khoanh chân ngồi xuống. Quanh thân được hắc vụ bao bọc, hắc vụ ngày càng đậm đặc. Dưới sự bao phủ của hắc vụ, khí tức trên người Lục Tâm Đồng dùng thế trẻ tre nhanh chóng tăng lên.  

Lúc này nếu như có người khác ở đây, cảm nhận khí tức đang tăng lên giống như thế trẻ tre thì nhất định sẽ bị dọa cho há hốc mồm.  

Tại một bức tường đổ, dưới sự bao phủ của khí tức thế lương trường tồn kia, trên bản thể khổng lồ của Bạch Linh, khí tức đang từng chút một kéo lên. Quanh thân được bao phủ bởi một vòng bạch quang, bộ hài cốt Cửu Vĩ Yêu Hồ kia vẫn đứng trên bức tường đổ. Thế nhưng trong lúc vô hình lại tản ra một cỗ uy áp tuyệt đối. Tuy rằng chỉ là một bộ hài cốt, thế nhưng uy áp này chỉ sợ cũng khiến cho cường giả Vũ Vương tim phải đập nhanh.  

Tại một khe sâu giống như núi nửa, lúc này Tiểu Long đang xoay quanh một hang động rộng rãi. Hang động này vô cùng rộng lớn, chừng vạn thước, bốn phía hang động đều có nham thạch nóng bỏng, tỏa ra nhiệt độ vô cùng kinh khủng. Chỉ sợ ngay cả Vũ Suất bình thường cũng tuyệt đối không dám đặt chân vào.  

Thân thể Tiểu Long lúc này tràn ngập hỏa diễm màu vàng. Dường như đang chống lại nhiệt độ nóng bỏng trong hang động này.  

Lúc này phía giữa hang động có một hố sâu khổng lồ chừng vạn thước. Nham thạch nóng bỏng cuồn cuộn không ngớt. Nhiệt độ nóng bỏng khiến cho Tiểu Long phải phun ra hỏa diễm màu vàng chống lại. Thế nhưng nó vẫn cảm thấy e ngại một chút. Bằng vào tính tình của Tiểu Long, thứ có thể khiến nó e ngại thì tuyệt đối khó có được.  

Thế nhưng lúc này hai mắt Tiểu Long nhìn về nham thạch nóng bỏng phía dưới, dưới dòng nham thạch nóng bỏng kia có một cỗ khí tức quen thuộc đang triệu hoán nó.  

Nhìn vào nham thạch nóng bỏng đang cuồn cuộn, ánh mắt Tiểu Long hiện lên sự do dự. Sau đó miệng khẽ rống lên một tiếng, lưỡi phun ra nuốt vào một chút, ánh mắt trở nên kiên nghị. Hỏa diễm màu vàng trên thân thể tràn ngập, lập tức nhanh chóng nhảy xuống dòng nham thạch nóng bỏng kia rồi biến mất không thấy.  

Ngoài Vụ Tinh Hải, tại một ngọn núi khổng lồ cao ngất có mấy đạo thân ảnh dứng đó. Một người chắp tay đứng trước mặc một bộ y phục màu trắng, dáng người cao to, mày kiếm mắt sáng trên người vô hình trung tỏa ra sát khí.  

– Tông chủ, vừa mới nhận được tin tức, ở trong cảnh nội Quỷ Vũ Tông phát hiện một chỗ có cấm chế. Cấm chế không nhỏ, chỉ sợ là do cường giả bố trí, không biết ở bên trong có vật gì.  

Một lão giả đi tới trước mặt thân ảnh này rồi nói.  

Lão giả này không phải là ai khác mà chính là trưởng lão Hà Dược Đông của Hóa Vũ Tông. Mà thân ảnh mặc áo bào trắng, toàn thân có sát khí tràn ngập chính là nhân vật phong vân trong Cổ Vực, chính là tông chủ Công Tôn Hóa Nhai của Hóa Vũ Tông.  

– Hà trưởng lão, có điều tra ra được là cường giả nào bố trí không?  

Công Tôn Hóa Nhai nói, dường như hắn có chút hứng thú với việc này.  

– Căn cứ vào tin tức chúng ta nhận được, có lẽ là do cường giả Linh Vương hoặc Vũ Vương bố trí, hẳn là từ thời viễn cổ, vô ý mới bị phát hiện ra. Hiện tại cấm chế còn chưa bị mở ra, thế nhưng có lẽ cũng cần một đoạn thời gian nữa. Trong Quỷ Vũ Tông không có cường giả nào có thể mở được cấm chế kia.  

Hà Dược Đông chậm rãi nói.  

Công Tông Hóa Nhai nhìn về màn sương trắng rồi nói:  

– Phái người chú ý nhiều một chút, nếu không có gì phát hiện thì chúng ta không cần phải để ý tới. Dù sao hiện tại Cổ Vực cũng đủ rối loạn rồi. Những việc nhỏ này tùy bọn hắn đi.  

– Tông chủ, việc này quả thực là việc nhỏ, thế nhưng có lẽ cũng tạo nên cơn sóng gió.  

Hà Dược Đông nói.  

– Ồ?  

Ánh mắt Công Tôn Hóa Nhai mang theo chút hiếu kỳ, những chuyện bình thường các trưởng lão sẽ tự mình xử lý, cũng không cần nói với hắn.  

– Nơi Quỷ Vũ Tông phát hiện cấm chế trên thực tế chính là chỗ giao nhau giữa Quỷ Vũ Tông và Thanh Phong môn, tuy rằng là địa bàn của Quỷ Vũ Tông, thế nhưng Thanh Phong Môn kia luôn cho rằng đây là địa bàn của bọn hắn. Chỉ là địa phương kia vô cùng thưa thớt người, không có gì quan trọng, cho nên từ trước tới nay không có nổ ra tranh chấp quá lớn. Thế nhưng hiện tại phát hiện ra cấm chế này, rất có khả năng sẽ có bảo vật tồn tại, vì vậy Thanh Phong môn và Quỷ Vũ Tông nháo lên, hai sơn môn đều đang tranh đoạt cấm chế này.  

Hà Dược Đông nói.  

– Phụng Tiên Hành của Thanh Phong môn dường như đã cùng với những cường giả khác tiến vào Vụ Tinh Hải đúng không?  

Công Tôn Hóa Nhai khẽ nói, ánh mắt có chút thâm ý.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.