Chương trước
Chương sau
– Đới Trường An, nể mặt Linh nhi, ta có thể giúp ngươi. Thế nhưng phải xem ý tứ của Linh nhi thế nào. Nếu như Linh nhi đồng ý ta mới giúp ngươi, bằng không chuyện của ngươi với Quỷ Vũ Tông ta cũng không quan tâm.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Biểu muội, muội đồng ý đi.  

Ánh mắt Đới Trường An mang theo sự cầu khẩn nhìn vào Lữ Tiểu Linh.  

– Lục Lâm Thiên, ngươi thực sự nguyện ý giúp biểu ca ta sao?  

Lữ Tiểu Linh nói.  

– Nàng nói ta giúp ta mới giúp, ta nghe lời nàng.  

Lục Lâm Thiên mở miệng cười nói.  

– Được rồi, vậy ngươi giúp biểu ca ta đoạt lại Quỷ Vũ Tông đi, thế nhưng ngươi phải cẩn thận một chút.  

Lữ Tiểu Linh nói. Trong mắt mắt vô hình trung hiện lên sự e thẹn, ánh mắt nhìn Lục Lâm Thiên vô cùng thỏa mãn.  

– Đới Trường An, ta giúp ngươi đoạt lại Quỷ Vũ Tông, chỉ là có một điều kiện.  

Trong lòng Lục Lâm Thiên thầm cười lớn một tiếng, ngoài mặt lại rất bình tĩnh. Đới Trường An này tới thật đúng lúc, hai ngày qua hắn luôn đau đầu về chuyện này.  

– Chỉ cần Lục chưởng môn giúp ta đoạt lại Quỷ Vũ Tông, đừng nói là một điều kiện, mười điều kiện ta cũng đáp ứng.  

Đới Trường An nhanh chóng nói.  

– Sau khi giúp ngươi đoạt lại Quỷ Vũ Tông, trấn Thiên Tinh của Quỷ Vũ Tông sẽ thuộc về Phi Linh môn ta. Giúp ngươi đoạt lại Quỷ Vũ Tông khẳng định Phi Linh môn ta sẽ có thương vong, đây chính là bồi thường, ta cũng không thể giúp ngươi mà khong có điều kiện.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Đó là đương nhiên, ta không có ý kiến. Sau đó trấn Thiên Tinh sẽ là của Lục chưởng môn.  

Đới Trường An không chút do dự nói. Hiện tại hắn cái gì cũng không có, đã mất đi tất cả. Vốn hắn tới Linh Thiên môn còn mơ tưởng rằng có thể mời Linh Thiên môn giúp hắn báo thù. Nhưng trải qua khoảng thời gian này hắn đã nhìn ra. Muốn Linh Thiên môn giúp hắn báo thù là chuyện không có khả năng. Trong Linh Thiên môn không có một ai để mắt tới hắn. Ngay cả đệ tử bình thường cũng không đặt hắn vào trong mắt.  

Mà hiện tại có thể đoạt lại Quỷ Vũ Tông, chỉ mất một trấn Thiên Tinh mà thôi, sao hắn lại không muốn cơ chứ. Vì vậy hắn không có một chút suy nghĩ nào mà lập tức đáp ứng.  

– Tốt lắm. Hai ngày tới ta sẽ an bài giúp ngươi đoạt lại Quỷ Vũ Tông. Trước tiên ngươi cứ ở trong Phi Linh môn nghỉ ngơi đi.  

Lục Lâm Thiên nở nụ cười thỏa mãn.  

– Ta thì sao? Ta cũng muốn ở lại Phi Linh môn vài ngày.  

Lữ Tiểu Linh trừng mắt nhìn Lục Lâm Thiên nói.  

– Không thành vấn đề. Nàng muốn ở bao lâu cũng được.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Nói thế còn được.  

Lữ Tiểu Linh chu miệng, thỏa mãn cười nói.  

Sau khi phân phó đệ tử Phi Linh môn sắp xếp chỗ ở cho hai người, Lục Lâm Thiên mới trở lại đình viện ở hậu sơn.  

– Phiền phức tới rồi sao? Lúc này người ta đã tìm tới cửa, để xem ngươi giải quyết thế nào.  

Trong đình viện, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh như cười như không nhìn Lục Lâm Thiên nói.  

– Cái này…  

Lục Lâm Thiên cười khổ một chút, lập tức nói chuyện Đới Trường An cho Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nghe.  

– Ngươi muốn nâng một khôi lỗi lên?  

Nghe Lục Lâm Thiên nói xong, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lập tức nói.  

– Đới Trường An so với Đới Mang Tử thì tốt hơn nhiều. Mà tiêu diệt Quỷ Vũ Tông cũng không phải là thượng sách.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Tiểu tử ngươi…  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cười hắc hắc, lập tức nói:  

– Lúc nào động thủ? Để ngừa vạn nhất tốt hơn nên chờ hai người Lộc Sơn lão nhân, Thanh Hỏa lão quỷ xuất quan đi.  

– Được.  

Lục Lâm Thiên khẽ gật đầu lại nói:  

– Đông lão, người có biết chuyện về Vụ Tinh Hải hay không?  

– Vụ Tinh Hải? Ngươi đã biết rồi sao? Ta đang định nói chuyện này với ngươi. Vừa rồi Ám đường truyền tới tin tức, có người nói Vụ Tinh Hải sắp sửa mở ra.  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.  

– Vụ Tinh Hải là địa phương như thế nào?  

Lục Lâm Thiên hỏi.  

– Chính là mảnh hải vực ở chỗ sâu trong sơn mạch Vụ Hải. Sơn mạch Vụ Hải không bị bất luận một thế lực nào thu làm của riêng là bởi vì Vụ Tinh Hải này.  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.  

– Vụ Tinh Hải chính là thứ nằm trong tay Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang. Bên trong yêu thú vô cùng nhiều. Yêu thú lục giai cũng không thiếu. Dược liệu cũng không ít. Quan trọng là bên trong có một nơi thần bí, mỗi một lần Vụ Tinh Hải mở ra khiến cho vô số người điên cuồng.  

Nhắc tới Vụ Tinh Hải, trong mắt Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh hiện lên tinh quang.  

– Nơi thần bí, là cái gì?  

Lục Lâm Thiên hỏi. Lão độc vật nói như vậy khiến cho Lục Lâm Thiên đối với Vụ Tinh Hải này càng thêm hiếu kỳ.  

– Nơi thần bí kia được mọi người trong Cổ Vực gọi là đại điện Vụ Tinh, ba mươi năm mới mở ra một lần. Mỗi một lần mở ra có vô số người muốn tiến vào. Thế nhưng chỉ có mười người mới có thể tiến vào trong đó. Người tiến vào bên trong ít nhiều cũng có chỗ tốt cực lớn. Ba mươi năm trước ta cũng tiến vào trong đó một lần.  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.  

– Đông lão cũng đã ở trong đó sao?  

Lục Lâm Thiên có chút kinh ngạc hỏi.  

– Không sai. Tuy rằng Vụ Tinh Hải ở trong tay Nhất tông Nhất Giáo Nhất Trang Nhất môn, nhưng không ai có thể đi vào. Chỉ là Vụ Tinh Hải này rộng lớn vô biên. Hơn nữa yêu thú vô cùng nhiều. Còn có linh thú ở bên trong. Cả Vụ Tinh Hải được một lớp sương bao phủ, tiểu đảo liên miên. Coi như là tìm được đại điện Vụ Tinh còn phải tiếp nhận khảo nghiệm thì mới có thể đi vào nhận chỗ tốt. Mà khi trước ta tiến vào trong đó, thứ nhận được chính là độc công hiện tại.  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.  

– Hóa ra độc công của Đông lão là từ trong đại điện Vụ Tinh.  

Chuyện này trước đây Lục Lâm Thiên cũng không biết. Độc công của lão độc vật phi thường cường hãn, không giống với độc công tầm thường. Không ngờ lại tới từ đại điện Vụ Tinh kia. Điều này đủ chứng minh đại điện Vụ Tinh kia vô cùng bất phàm.  

– Ai cũng có thể tiến vào đại điện Vụ Tinh, thế nhưng Vũ Vương, Linh Vương lại không thể tiến vào trong đó. Một khi vào trong lập tức sẽ bị đẩy ra bên ngoài. Mà bên ngoài Vụ Tinh Hải, bốn thế lực lớn này cũng có cường giả quản chế. Không cho phép Vũ Vương, Linh Vương đi vào bên trong. Cho nên tuy rằng nói ai cũng có thể tiến vào Vụ Tinh Hải, thế nhưng phải được Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang đồng ý, cầm ngọc giản bốn thế lực này tạo ra mới có thể tiến vào Vụ Tinh Hải.  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.  

– Vậy không phải tương đương với việc đi vào vô cùng phiền phức sao?  

Lục Lâm Thiên lập tức nghĩ tới vấn đề này. Địa phương như vậy hắn nhất định phải đi.  

– Muốn đi vào cũng không quá khó khăn. Có lẽ một đoạn thời gian nữa trong chợ đen ở Cổ Vực sẽ bán ngọc giản này. Giá cả sẽ chừng ba trăm vạn kim tệ một khối, đương nhiên, ngươi cũng có thể mua từ bốn thế lực lớn như Nhất Tông Nhất giáo Nhất trang Nhất môn. Mua ở đó giá cả chỉ còn năm mươi vạn kim tệ mà thôi.  

– Đến lúc đó rồi tính tiếp, dù sao đi nữa Vụ Tinh Hải này nhất định ta phải đi xem một chút.  

Lục Lâm Thiên nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.