Chương trước
Chương sau
– Thật phiền toái!  

Lục Lâm Thiên nhướng mày than nhẹ, lần này hắn đắc tội không ít người, ba thế lực nhị lưu kia đều có cường giả trấn thủ, chỉ sợ thực lực không thua kém Quỷ Vũ tông Đới lão quỷ.  

Nếu một mình đối phó ba sơn môn kia, Lục Lâm Thiên cũng không e ngại, Phi Linh môn có đủ sức liều mạng, dù sao trong Phi Linh môn còn có lão độc vật, Lộc Sơn lão nhân, Thanh Hỏa lão quỷ, còn có Bạch Linh, chỉ Bạch Linh cùng lão độc vật đã có thể đối phó bất luận kẻ nào dưới Vũ vương, mà Lộc Sơn lão nhân cùng Thanh Hỏa lão quỷ liên thủ cũng đối kháng được Vũ Suất cửu trọng.  

Điều Lục Lâm Thiên lo lắng chính là Hắc Sát giáo, nếu có cường giả đi tới, Phi Linh môn sẽ rơi vào trong nguy cơ, tới lúc đó vô cùng phiền phức, Hắc Sát giáo cũng không phải thế lực nhị lưu, thực lực chỉ sợ không yếu hơn Vân Dương tông cùng tam tông tứ môn bao nhiêu.  

Sau một lát, Lục Lâm Thiên khoanh chân ngồi luyện hóa Linh lực trong cơ thể.  

Lục Lâm Thiên rơi vào trạng thái tu luyện, Thiên Sí Tuyết Sư cấp tốc bay thẳng ra ngoài Vụ Hải sơn mạch.  

Một ngày sau, Lục Lâm Thiên dừng tu luyện, mở mắt, tinh quang bắn ra.  

– Lão đại, phía trước hình như có yêu thú?  

Tiểu Long ngẩng đầu, đôi mắt nhỏ cảnh giác nhìn qua một bên, trong sương mù dày đặc tựa hồ có thú minh truyền tới.  

– Chúng ta đi nhìn xem!  

Lục Lâm Thiên nhíu mà, lập tức phân phó Thiên Sí Tuyết Sư bay qua.  

– Phanh phanh!  

Sau một lát bên trong một khe núi sương mù bao phủ, từng thanh âm nổ tung thật lớn vọng ra, cả không gian như run rẩy lên.  

– Là Phi Thiên Ngô Công trình tự ngũ giai hậu kỳ!  

Thanh âm Bạch Linh rơi vào trong tai Lục Lâm Thiên.  

Lục Lâm Thiên ngẩng đầu nhìn, trước mắt xuất hiện một đầu yêu thú, giữa không trung vang lên tiếng xé gió bén nhọn, một con yêu thú thật lớn đang vỗ cánh xoay quanh giữa không trung.  

Đầu yêu thú dài trăm thước, sau lưng có tám đôi cánh lớn, thân hình như cây trúc chia thành từng tiết một, dưới bụng có vô số chân lớn dài mấy thước, trên chân phủ kín răng cưa sắc bén lóe hàn quang, hàn mang ẩn hiện, chân khí cuồng bạo áp người.  

– Không ngờ là Phi Thiên Ngô Công!  

Lục Lâm Thiên thật kinh ngạc, Phi Thiên Ngô Công là loại yêu thú rất hiếm thấy, cũng cực kỳ khó đối phó, chẳng những toàn thân có kịch độc, huyết mạch lại cực cao, chỉ sợ không kém hơn Nghịch Lân Yêu Bằng.  

Khi Lục Lâm Thiên đưa mắt quan sát, phát hiện đối diện Phi Thiên Ngô Công là một dong binh đoàn, trên mặt đất có hơn mười cỗ thi thể, hẳn vừa trải qua một trận đại chiến.  

– Nhân loại đáng chết, đi chết đi!  

Phi Thiên Ngô Công mạnh mẽ hét to, lập tức vỗ mạnh tám đôi cánh lớn, như viên sao băng va chạm thẳng vào nhóm dong binh đoàn.  

– Mọi người chạy mau!  

Kình phong thật lớn áp bách xuống, làm ba bốn trăm người bên dưới cực kỳ hoảng sợ, chân khí chớp động, thân hình họ cấp tốc thối lui, yêu thú ngũ giai hậu kỳ không có vài người có thể đối kháng.  

– Phi Thiên Ngô Công, ngươi đừng quá đáng!  

Một thanh âm quát lớn truyền ra, năm thân ảnh bay lên, người đi đầu tay nắm loan đao, mang theo hồng mang lửa cháy hung hăng bổ thẳng lên đầu Phi Thiên Ngô Công.  

– Hừ, nhân loại độc ác, ngươi muốn chết!  

Thân hình Phi Thiên Ngô Công khổng lồ, nhưng tốc độ nhanh như chớp, đột nhiên hạ đầu xuống tránh thoát đao mang, tiếp theo thân hình khổng lồ đột nhiên vặn vẹo vung ra.  

Người cầm đao vốn định thối lui, nhưng kình phong phá không mà tới, nhất thời một bóng đen thật lớn giáng xuống, đó chính là thân hình kềnh càng của Phi Thiên Ngô Công áp xuống dưới.  

– Phá cho ta!  

Vào thời khắc này, người cầm đao kinh hãi, một đạo chưởng ấn bay ra, hung hăng vỗ lên Phi Thiên Ngô Công, cuối cùng va chạm vào thân hình thật lớn của nó.  

– Phanh phanh!  

Một thanh âm tiếng nổ trầm thấp truyền tới, lực lượng cường hãn, thân thể Phi Thiên Ngô Công chỉ thoáng khựng lại, mà người đánh ra chưởng ấn trực tiếp văng ra ngoài.  

– Một Vũ tướng bát trọng, một Vũ tướng thất trọng, một Linh tướng lục trọng, hai Vũ tướng ngũ trọng!  

Nhìn chăm chú vào chiến trường, Lục Lâm Thiên có chút kinh ngạc, một dong binh đoàn có được nhiều Vũ tướng như vậy, còn có Linh tướng lục trọng, đây đã rất giỏi.  

Nhưng thực lực Phi Thiên Ngô Công rõ ràng đã tới ngũ giai hậu kỳ đỉnh, chỉ sợ không bao lâu sẽ đột phá lục giai, năm người kia muốn đối phó tuyệt đối khó khăn.  

Ngay khi Lục Lâm Thiên còn đang suy nghĩ, Phi Thiên Ngô Công cũng không cấp cho dong binh đoàn thời gian thở gấp, thân thể cao lớn vặn vẹo, vô số chân lớn khoảnh khắc bao phủ lấy năm người, thế công vô cùng sắc bén, thanh âm nổ bạo trầm thấp không ngừng vang lên.  

Giữa không trung xa xa, Lục Lâm Thiên cau mày, không biết vì sao dong binh đoàn này lại trêu chọc tới Phi Thiên Ngô Công, có thể nói như vậy, bình thường dong binh đoàn nhìn thấy yêu thú cấp bậc như thế đều sẽ đi đường vòng, nhất định sẽ không trêu chọc tới nó.  

– Phanh phanh!  

Trong tích tắc hai thân ảnh bị chấn bay ra, hai người phun máu đen, sắc mặt biến thành màu đen, chính là hai Vũ tướng ngũ trọng, xem tình huống hẳn là bị trúng kịch độc của Phi Thiên Ngô Công.  

– Nhân loại đáng chết, đều đi chết đi!  

Thân thể to lớn của Phi Thiên Ngô Công đấu đá lung tung, mang theo uy thế kinh người công kích xuống, đá vụn bay tung tóe.  

– Tiểu Long, Phi Thiên Ngô Công kia giao cho ngươi với Thái Âm Yêu Thỏ!  

Lục Lâm Thiên thoáng do dự, khóe môi lộ ý cười thản nhiên, trong dong binh đoàn còn có một Linh tướng lục trọng, như vậy đã không thể buông tha.  

Vừa dứt lời, thân ảnh Lục Lâm Thiên lập tức lao thẳng tới khe sâu, chỉ vài lần nhảy lên đã đi tới trong khe núi.  

– Ô!  

Nhìn thấy có người xông vào khe sâu, Phi Thiên Ngô Công rít lên một tiếng, trong miệng phun ra một đạo khí thể đen nhánh khó ngửi vô cùng.  

– Có độc!  

Sắc mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, cau mày, khí thể của Phi Thiên Ngô Công tuyệt đối là kịch độc.  

– Lão đại, giao cho ta được rồi!  

Trên vai Lục Lâm Thiên, tiểu Long nhảy ra, thân hình mở rộng đồng thời trong miệng phun ra một mảnh kim sắc hỏa diễm, kim sắc hỏa diễm khổng lồ gào thét bao trùm tới trước, nhất thời cột lửa phóng lên cao, nhiệt độ chung quanh lập tức dâng lên.  

– Ô ô…  

Trên bầu trời truyền tới tiếng hí thê lương, thân thể Phi Thiên Ngô Công chợt lui, vừa rồi không kịp chú ý nên nó đã nếm thiệt thòi.  

– Tê tê!  

Tiểu Long thấp giọng rít gào, thân hình trướng lớn hơn bốn trăm thước, một cỗ chân khí uy áp vô hình bao phủ thiên không, trong mắt Phi Thiên Ngô Công nhất thời lộ vẻ e ngại.  

– Phi Thiên Ngô Công, đi xuống cho ta!  

Một đạo lam mang lướt qua chân trời, thân hình mở rộng bám theo uy thế kinh người hung hăng áp về hướng Phi Thiên Ngô Công, chính là Thái Âm Yêu Thỏ công kích tới, đồng dạng đều đạt tới cấp bậc ngũ giai hậu kỳ, Thái Âm Yêu Thỏ đương nhiên không e ngại Phi Thiên Ngô Công.  

Một màn đột nhiên xuất hiện khiến trong lòng mấy Vũ tướng cùng Linh tướng của dong binh đoàn vui vẻ, người tới là nhân loại, xem như có viện thủ.  

Lúc này Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn họ, cười lạnh nói:  

– Đều chết đi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.