Chương trước
Chương sau
Sau một chiêu mọi người không tiếp tục có động tác, nhóm người Phí trưởng lão cùng Hà Dược Đông trong vô hình đều đứng trước Hoa gia huynh muội, chỉ cần không có người động tới họ, sẽ không ai ra tay.  

Một màn này làm sắc mặt Hoa gia huynh muội biến hóa.  

Lục Lâm Thiên luôn nhìn chăm chú vào mọi người, ra vẻ cả đám người đều là lão hồ ly, đều muốn lấy được bảo vật Bách Thú cốc, nhưng không ai muốn ra tay trước.  

– Chư vị trưởng lão, Hắc Bạch Vô Thường diệt Bách Thú cốc của chúng ta, nếu ai đánh chết hai người này, Hoa Mãn Ngọc này nhất định cảm tạ.  

Hoa Mãn Ngọc mở miệng, ánh mắt đảo qua trong đám người, cuối cùng dừng lại trên thân Hắc Bạch Vô Thường.  

Nghe được lời nói của Hoa Mãn Ngọc, đôi mắt nhóm người Hà Dược Đông đều co rụt lại.  

– Lần này Hắc Bạch Vô Thường phiền toái.  

Lục Lâm Thiên cau mày, chỉ sợ Hoa Mãn Ngọc muốn mượn dao gϊếŧ người, ai cũng có mưu đồ, cho nên dù biết Hoa Mãn Ngọc có âm mưu cũng không thể không ra tay.  

– Hắc Bạch Vô Thường vẫn luôn ác danh hiển hách trong Cổ Vực, dám diệt Bách Thú cốc, cũng chính là gây hấn với Nhất tông nhất giáo nhất môn nhất trang, ta xem chi bằng mọi người liên thủ tiêu diệt hai người này, sau đó hãy tính toán.  

Bạch y phụ nhân Lan Lăng sơn trang nhìn mọi người nói.  

– Lời đề nghị của Phí trưởng lão không sai, trước liên thủ tiêu diệt Hắc Bạch Vô Thường, sau đó chúng ta tiếp tục tính toán cũng tốt.  

Hà Dược Đông nhíu mày nói.  

– Như thế rất tốt, Hắc Sát giáo cũng không có ý kiến.  

Ngũ Quần Phàm nói.  

– Linh Thiên môn cũng không ý kiến.  

Quách Văn Tinh nói.  

– Sưu sưu…  

Vừa dứt lời, bốn thân ảnh lao thẳng tới chỗ Hắc Bạch Vô Thường, không ai muốn một mình đối phó hai người.  

– Hừ, ta muốn nhìn xem các ngươi có bản lĩnh gì!  

Sắc mặt Hắc Bạch Vô Thường tối sầm, trong mắt tràn ngập sát khí, thủ ấn kết xuất, năng lượng trong thiên địa ba động kịch liệt.  

– Động thủ!  

Vài tiếng quát lớn cơ hồ đồng thời truyền ra, chỉ trong nháy mắt bốn lực công kích mang theo lực lượng ba động đáng sợ nhất thời bao phủ về hướng Hắc Bạch Vô Thường.  

– Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang, để cho ta xem thực lực của các ngươi!  

Hắc Bạch Vô Thường quát to một tiếng, nhảy dựng lên nhanh như chớp, khí tức đáng sợ lan tràn, năng lượng thuộc tính bao trùm trời đất áp tới, công kích nháy mắt tuôn ra.  

– Phanh phanh!  

Chỉ trong nháy mắt đôi bên đã va chạm, thanh thế cường hãn làm những người vây xem thực lực bình thường tâm thần run rẩy, loại khí thế này người bình thường không cách nào xông vào, vạn nhất bị liên lụy nhất định dữ nhiều lành ít.  

– Bạch Vô Thường, nếm một chưởng của lão thân!  

Giữa không trung, Phí trưởng lão quát to một tiếng, thân ảnh đi tới trước người Bạch Vô Thường, một đạo ba động khủng bố cấp tốc tràn ngập, năng lượng hệ thủy nháy mắt hội tụ, một chưởng ấn màu lam cực lớn áp không vỗ thẳng về hướng Bạch Vô Thường.  

– Hừ!  

Bạch Vô Thường quát lạnh một tiếng, từng đạo hồng mang cường hãn từ trong cơ thể trào ra, nhanh chóng ngưng tụ thành một mảnh sương mù đỏ như lửa, lực lượng dao động cường hãn làm không gian cấp tốc nhộn nhạo run rẩy lên.  

Sương mù nóng bỏng chỉ một thoáng đã ngưng tụ thành quả cầu lửa thật lớn, mang theo uy thế khủng bố hung hăng va chạm vào công kích của Phí trưởng lão, ven đường không gian bị đánh vỡ tạo thành sóng gợn đỏ bừng.  

– Phanh phanh!  

Hai đạo lực lượng nhất thời va chạm, ngọn lửa trào ra ngập trời, lam mang cũng bao phủ bên trong, mang theo tiếng nổ kinh thiên động địa, giống như không gian sắp vỡ ra.  

– Bạch Vô Thường, nếm một chưởng của ta!  

Đúng lúc này, một đạo chưởng ấn vô thanh vô tức đi tới sau lưng Bạch Vô Thường. Dưới chưởng ấn một mảnh không khí nóng cháy vỡ tan, Ngũ Quần Phàm cũng là Vũ giả hệ hỏa, khí tức nóng bỏng phảng phất như muốn thiêu cháy cả vùng trời, chưởng ấn mang theo lửa đỏ nháy mắt thổi quét về phía Bạch Vô Thường.  

– Bạo cho ta!  

Bạch Vô Thường quay đầu, sắc mặt trầm xuống, một đạo công kích cấp tốc bay ra, khí tức cường hãn lưu động, một đoàn ngọn lửa vô cùng khổng lồ bay ra ngoài.  

– Phanh phanh!  

Hai đạo công kích hệ hỏa nháy mắt bùng nổ, lực lượng âm bạo thật lớn mang theo sóng xung kích thật dễ dàng đem mặt đất chung quanh san thành bình địa, không khí nóng cháy làm phạm vi mấy ngàn thước chung quanh biến thành một mảnh khô vàng, cây xanh nhất thời khô héo.  

Đặng đặng đặng…  

Trong kình khí cuồng bạo nóng cháy, thân ảnh Ngũ Quần Phàm bị đánh bay, Bạch Vô Thường là Vũ Suất bát trọng, mà hắn chỉ mới đạt tới thất trọng mà thôi, một mình giao thủ đương nhiên không phải là đối thủ.  

Nhưng vào lúc này một đạo quyền ấn màu lam của Phí trưởng lão đã trực tiếp áp tới sau lưng Bạch Vô Thường.  

– Phanh!  

Sắc mặt Bạch Vô Thường đại biến, quay phắt người lại nhìn thấy thế công hung hãn bay tới, vội vàng tản ra hộ thân cương quyển bao phủ thân thể, ngay tiếp theo công kích kinh khủng đã đánh thẳng vào hộ thân cương quyển của hắn.  

– Phanh phanh!  

Hộ thân cương quyển nhất thời lõm vào, bắt đầu có vết rạn thật nhỏ, mặc dù còn chưa hoàn toàn vỡ tan nhưng thân hình hắn đã bị đẩy lui hơn trăm thước, sắc mặt nhất thời tái nhợt.  

– Phanh phanh!  

Ở giữa không trung vang lên tiếng nổ tung, thân hình Hắc Vô Thường bị đánh bay, một cỗ Linh lực cực lớn xen lẫn Linh hồn công kích quanh quẩn giữa bầu trời, Hắc Vô Thường hiển nhiên vừa nếm thiệt thòi của cao thủ Linh Thiên môn.  

– Bày trận!  

Hắc Bạch Vô Thường đồng thời bị đánh lui, sắc mặt đại biến, đúng lúc này hai người nhìn nhau cùng kết ra thủ ấn, một cỗ năng lượng hệ thủy hỏa ngưng tụ trên không trung.  

Không gian run rẩy lên, nháy mắt hai cỗ năng lượng đan xen nhau, uy thế trướng lớn, cả không gian bị nhuộm thành hai màu lam hồng sáng ngời.  

– Toàn bộ Vũ Suất cùng công kích, đừng để cho bọn hắn bố trí trận pháp!  

Quách Văn Tinh lớn tiếng quát.  

– Cùng ra tay công kích!  

Phí trưởng lão quát một tiếng, năng lượng màu lam đột nhiên ngưng tụ.  

– Sưu sưu…  

Toàn bộ những người có tu vi Vũ Suất, tổng cộng gần hai mươi người cơ hồ sắc mặt trầm xuống, lực công kích ngưng tụ bay ra.  

Chỉ trong nháy mắt, lực công kích của hơn hai mươi Vũ Suất đồng loạt đánh lên trên người Hắc Bạch Vô Thường.  

Oanh oanh oanh!  

Chiêu hợp kích của Hắc Bạch Vô Thường vừa thành hình, công kích của mọi người ầm ầm bay tới, nhất thời hai cỗ lực lượng va chạm vào nhau.  

Hơn hai mươi đạo công kích, mặc dù có mạnh có yếu nhưng thấp nhất cũng là trình tự Vũ Suất, cũng không yếu bao nhiêu.  

Hơn hai mươi đạo công kích cường hãn va chạm, thiên địa chung quanh kịch liệt run rẩy lên, chân khí cuồng bạo tràn ngập, trên mặt đất nứt ra khe hở lan tràn kéo dài ra xa.  

– Phanh phanh!  

Tiếng nổ bạo vang khắp không gian, lực lượng cuồng bạo nổ tung, kình khí phong bạo khuếch tán, Hắc Bạch Vô Thường mới ngưng tụ lên cương quyển nháy mắt liền hỏng mất.  

Đặng đặng…  

Trong kình khí cuồng bạo, mười mấy thân ảnh bị đánh bay, Đới Cương Tử, Vương Xán Nhiên đầu tiên bị đánh văng ra, sắc mặt tái nhợt, tựa hồ đã bị thương nhẹ.  

– Phốc!  

Thân hình Hắc Bạch Vô Thường giờ phút này cũng bị đánh bay, phun ra máu tươi, sắc mặt tái nhợt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.