Chương trước
Chương sau
Khuôn mặt Diệp Mỹ trầm xuống, ánh mắt thanh nhã lúc này hiện lên một cỗ sát ý, khí thế trên người so với khi trước giống như là hai người khác nhau vậy.  

– Vũ Tướng cửu trọng.  

Vừa rồi Diệp Mỹ vẫn thu liễm khí tức, lúc này khí tức của nàng hiện ra là Vũ Tướng cửu trọng khiến cho bốn người Độc Nhãn Tứ Quỷ lập tức há hốc mồm.  

Mà ngay khi bốn người Độc Nhãn Tứ Quỷ kinh ngạc thì thân ảnh xinh đẹp của Diệp Mỹ đột nhiên run lên, chân khí tràn ra, thân ảnh tạo thành những đạo tàn ảnh liên tiếp.  

– Bày trận.  

Một đại hán phía trước hét lớn. Thực lực của bọn họ so với Vũ Tướng cửu trọng yếu hơn rất nhiều, căn bản không thể chống lại, lúc này bốn người chỉ có thể nhanh chóng bày trận mà thôi.  

– Các ngươi chậm rồi.  

Diệp Mỹ nhìn như hiền thục lúc này xuất thủ lại mang theo sát khí lạnh lẽo. Nàng khẽ quát lên một tiếng, chân khí rung lên, thân ảnh xinh đẹp như quỷ mỵ biến mất. Khi thân ảnh xinh đẹp hiện lên, không biết từ khi nào trong tay nàng đã xuất hiện hai thanh đoản kiếm. Hai tay huy động đoản kiếm tạo thành những đạo kiếm ảnh liên tiếp mang theo kình phong kinh khủng cùng với tiếng xé gió sắc bén nhanh chóng đâm về phía đại hán đẫu lĩnh của bốn người kia.  

– Chết đi.  

Diệp Mỹ cười nhạt một tiếng. Cánh tay bỗng nhiên run lên, đoản kiếm trong tay tạo thành một vòng tròn quỷ dị mang theo kình phong kinh khủng khiến cho không gian gấp khúc trực tiếp cắm vào trong ngực đại hán kia.  

Phập.  

Âm thanh vang lên, lúc này hộ thân cương khí của đại hán đầu lĩnh lập tức nứt nẻ, không có một chút lực lượng chống cực nào, đoản kiếm đâm vào trong ngực hắn.  

– Còn ngươi.  

Đoàn kiếm được rút ra, ánh mắt Diệp Mỹ lạnh lùng, cánh tay lập tức vung lên, thân ảnh xinh đẹp nhanh chóng xoay ngược lại, tốc độ giống như thiểm điện hung hăng đâm vào người một đại hán khác.  

Sưu.  

Sắc mặt đại hán kia hoảng hốt lo sợ, thủ ấn trong tay nhanh chóng biến đổi. Một cỗ hơi nước nhanh chóng bạo phát cuối cùng một tấm hộ thuẫn nhanh chóng hiện lên trước mặt hắn, ngăn cản công kích của Diệp Mỹ.  

Sưu Sưu.  

Thế nhưng lúc này Diệp Mỹ cũng không đặt phòng ngự của người này vào trong lòng. Đoản kiếm trong tay run lên tức thì tạo thành vô số kiếm ảnh. Từng đạo kiếm ảnh hư hư thực thực mang theo kình phong sắc bén giống như phô thiên cái địa bao vây thân thể đại hán kia.  

Sưu Sưu.  

Dưới kiếm quang kia, tấm chắn tức thì bị cắt thành vô số mảnh nhỏ, một đám kiếm quang bao phủ toàn thân người này, thân thể đại hán kia tan thành từng mảnh, nhìn qua vô cùng tàn nhẫn.  

Lục Lâm Thiên hơi nhíu mày, Diệp Mỹ bề ngoài nhu nhược thế nhưng một khi động thủ quả thực vô cùng độc ác, không chút lưu tình, nữ nhân quả thực là một loại động vật không thể phán đoán theo lẽ thường.  

– Muốn chạy sao? Lưu lại đi.  

Trong nháy mắt này, Lục Lâm Thiên khẽ quát một tiếng, vòng xoáy dưới chân chợt lóe, thân ảnh giống như thuấn di biến mất tại chỗ, tốc độ này so với Diệp Mỹ còn kinh khủng hơn nhiều.  

Phía trước, hai đại hán còn lại nhanh chân chạy trốn, trước mặt Vũ Tướng cửu trọng hai đồng bạn đã bị đánh chết, bọn họ ngoại trừ việc chạy trốn ra cũng không còn cách nào khác.  

Thế nhưng cho dù hai người này chạy như thế nào tốc độ không thể so được với Lục Lâm Thiên. Quang mang trên chân chợt lóe, cước bộ Lục Lâm Thiên vô cùng nhanh chóng, thân thể vô cùng quỷ dị xuyên thấu không gian, trong tay không biết từ khi nào đã xuất hiện hai cái bao tay màu trắng giống như ngọc, trên mặt bao tay tràn ngập hỏa diễm.  

– Vũ Tướng tứ trọng nho nhỏ mà cũng dám làm càn, chết đi.  

Thân ảnh Lục Lâm Thiên lóe lên, lúc xuất hiện đã tới trước mặt hai đại hán còn lại. Hàn ý trong mắt đại thịnh, một tiếng quát nhẹ từ trong miệng hắn truyền ra, hỏa diễm trên bao tay lập tức bắn về phía trước.  

Dưới hai đạo trảo ấn mơ hồ có cảm giác không gian vặn vẹo. Trảo ấn đánh xuống sát khí tràn ra, ngay cả không gian cũng đột nhiên lạnh lẽo.  

Sưu Sưu.  

Hai Vũ Tướng tứ trọng hoàn toàn không có lực chống lại, thậm chí còn chưa phản ứng, hai người chỉ thấy đằng sau nóng lên, da đầu tê lại, sau đó thân thể lập chia lìa với cái đầu.  

Cạch Cạch.  

Đầu hai người trực tiếp bị vặn gãy, máu tươi chảy ra, nhanh chóng bị mất mạng.  

Phía xa, Diệp Mỹ nhìn vào Lục Lâm Thiên, ánh mắt khẽ nhíu mày, lập tức đem hai chiếc nhẫn trữ vật trên người hai người nàng vừa đánh chết gỡ xuống.  

Lục Lâm Thiên cũng nhanh chóng lấy hai chiếc nhẫn trữ vật lên. Sau khi thu hồi hai chiếc nhẫn trữ vật, lúc này Diệp Mỹ đi tới bên người Lục Lâm Thiên nói:  

– Thực lực của chưởng môn dường như đã tiến bộ không ít.  

– Đối phó với mấy Vũ Tướng tứ trọng này không thành vấn đề.  

Lục Lâm Thiên mở miệng cười, thực lực bản thân hắn hiện tại đã là Vũ Tướng thất trọng đỉnh phong. Thực lực bình thường muốn đối phó với Vũ Tướng cửu trọng cũng tuyệt đối không thành vấn đề. Cho nên đối phó với hai Vũ Tướng tứ trọng quả thực vô cùng dễ dàng.  

Thậm chí Lục Lâm Thiên còn không muốn thôn phệ bốn Vũ Tướng tứ trọng này. Nếu muốn đột phá bát trọng thì có lẽ hắn phải thôn phệ một Vũ Tướng thất trọng.  

– Chúng ta đi thôi.  

Lục Lâm Thiên nói, hai người nhanh chóng rời đi. Gặp đám người như Độc Nhãn Tứ Quỷ này hai người cũng không quá để ý, trong Cổ Vực loại chuyện như vậy quá mức bình thường.  

Ba ngày sau, trong rừng rậm liên miên, có hai đạo thân ảnh đang chậm rãi di chuyển.  

– Lão đại, phía trước có chuyện.  

Trên vai Lục Lâm Thiên, Tiểu Long ngẩng đầu nhìn vào phía trước, vẻ mặt cảnh giác nói.  

– Chúng ta đi xem một chút.  

Lục Lâm Thiên do dự rồi lập tức tiến lên phía trước. Tiến vào sơn mạch Vụ Hải ba ngày hắn đã gặp phải không ít phiền phức. Lục Lâm Thiên cũng không gặp phải đối tượng thôn phệ thích hợp. Hôm qua không ngờ lại có một đội đầu lĩnh chỉ có tu vi Vũ Phách nho nhỏ mà thôi, điều này làm cho Lục Lâm Thiên vô cùng bất đắc dĩ.  

Tại một chỗ trong rừng cây, đại thụ che trời, sương mù tràn ngập, ngay cả cây cối cũng bị sương mù bao phủ.  

Hai người đã đi sâu vào trong rừng rậm chừng hai nghìn thước. Lúc này phía trước hai người xuất hiện mười đạo thân ảnh đang đứng đối đầu với nhau. Dường như là người của hai cỗ thế lực. Khí tức cường đại tỏa ra ngoài, trong đó người thấp nhất cũng là Vũ Suất, còn có một Vũ Suất và một Linh Suất ở bên trong.  

Mà khi hai người xuất hiện, ánh mắt hơn mười người kia đều nhanh chóng nhìn vào hai người Lục Lâm Thiên. Trong đám người, có mấy người nhìn thấy Lục Lâm Thiên sắc mặt lập tức biến hóa.  

– Lục chưởng môn, sao ngươi lại tới đây?  

Trong một đám người truyền ra một đạo thanh âm. Đó chính là tông chủ Đới Cương Tử hiện tại của Quỷ Vũ Tông, sau người hắn còn có mấy trưởng lão Vũ Tướng và hộ pháp Vũ Phách của Quỷ Vũ Tông.  

– Đới tông chủ, hóa ra là ngươi nha.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, ánh mắt đảo qua mọi người, cuối cùng chậm rãi đi về phía Đới Cương Tử, ánh mắt ý bảo Diệp Mỹ đề phòng.  

Nhìn Tiểu Long và Bạch Linh trên vai Lục Lâm Thiên, lại cảm nhận tu vi của Diệp Mỹ chỉ là Vũ Tướng cửu trọng, thế lực đối lập với Đới Cương Tử không khỏi hừ lạnh một tiếng, sắc mặt mang theo vẻ khinh thường cũng không đặt Lục Lâm Thiên vào trong mắt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.