Chương trước
Chương sau
– Vừa rồi bạo loạn, trong lúc chúng ta không để ý thì mẫu tử Đới Trường An lập tức cưỡi yêu thú phi hành chạy thoát, chúng ta cũng không đuổi theo, không biết bọn chúng chạy đi đâu.  

Sắc mặt Đới Cương Tử trầm xuống rồi nói.  

– Mẫu tử Đới Trường An sao?  

Lục Lâm Thiên nhíu mày, trừ cỏ không trừ tận gốc, đây chính là chuyện phiền toái nhất, huống chi ở giữa còn liên lụy tới những việc khác.  

– Đới tông chủ, tìm một địa phương yên tĩnh chúng ta thương lượng một chuyện.  

Lục Lâm Thiên do dự một chút rồi nói với Đới Cương Tử.  

Trong một mật thất của Quỷ Vũ Tông, lúc này hai người Lục Lâm Thiên và Đới Cương Tử đang ngồi đó. Trên vai Lục Lâm Thiên còn có Tiểu Long và Bạch Linh đã thu nhỏ thân thể.  

– Lục chưởng môn, đại tẩu kia của ta có chút quan hệ với Linh Thiên môn, ta lo lắng mẫu tử Đới Trường An sau khi chạy thoát sẽ đi tới Linh Thiên môn, nếu như Linh Thiên môn xuất đầu, tới lúc đó ta….  

Đới Cương Tử còn chưa nói hết, Lục Lâm Thiên đã ngắt lời hắn rồi nói:  

– Đới tông chủ, chẳng lẽ ngươi lo lắng Linh Thiên môn sẽ vì Đới Đường mà xuất đầu?  

– Không sai, thực lực của Linh Thiên môn trong toàn bộ Cổ Vực cũng là thế lực nhất lưu, Quỷ Vũ Tông ta còn không tính là gì. Nếu như Linh Thiên môn thực sự vì Đới Đạo Tử xuất đầu, vậy thì chúng ta phải làm thế nào.  

Đới Cương Tử có chút hoảng hốt nói.  

Lục Lâm Thiên nhíu mày, đây cũng là vấn đề hắn lo lắng nhất. Thực lực của Linh Thiên môn so sánh với Quỷ Vũ Tông mạnh hơn gấp bội. Đối với thực lực của Linh Thiên môn Lục Lâm Thiên cũng hiểu một chút, thực lực so với Tam tông Tứ môn cũng không kém là bao.  

– Đới tông chủ cũng không cần quá lo lắng, có lẽ cho dù thực lực của Linh Thiên môn mạnh mẽ như thế nào cũng không thể động vào Quỷ Vũ Tông, nếu như thực sự có ngày đó chúng ta lại thương lượng việc này cũng không muộn.  

Lục Lâm Thiên nói. Linh Thiên môn vì Đới Đường xuất đầu, Lục Lâm Thiên đã sớm nghĩ tới bằng không sao lại tới phiên Đới Cương Tử làm tông chủ.  

Mặt khác, Lục Lâm Thiên cũng có dự định, Quỷ Vũ Tông nằm trong tay Đới Cương Tử đối với Phi Linh môn mà nói không có ảnh hưởng gì nữa. Sau này dưới sự bao phủ của Quỷ Vũ Tông Phi Linh môn có thể yên tâm phát triển, đây mới là điều quan trọng nhất.  

– Vậy cũng đúng, nơi này là biên giới sát Cổ Vực, Linh Thiên môn cũng không vươn xúc tu tới được.  

Đới Cương Tử nói.  

– Đới tông chủ, chuyện của cha ngươi tạm thời đừng cho bất luận kẻ nào biết, ngay cả trưởng lão, hộ pháp trong tông cũng phải dấu.  

Lục Lâm Thiên nhíu mày rồi nói với Đới Cương Tử. Chuyện này Lục Lâm Thiên cũng phải lo lắng. Quỷ Vũ Tông chỉ dựa vào Đới Cương Tử tuyệt đối không thể trấn áp, nếu như các thế lực chung quanh biết Đới lão quỷ đã ngã xuống, thì Quỷ Vũ Tông sẽ bị những thế lực khác chậm rãi ăn mòn.  

Mà lúc này Quỷ Vũ Tông tuy rằng là của Đới Cương Tử thế nhưng trong lòng Lục Lâm Thiên, từ sau khi đánh chết Đới lão quỷ kia, hắn đã cho rằng Quỷ Vũ Tông là của mình, thứ của mình đương nhiên không thể để cho người khác chạm vào.  

– Ta hiểu rồi, sau này Quỷ Vũ Tông và Phi Linh môn chính là người một nhà, chuyện của Phi Linh môn chính là chuyện của Quỷ Vũ Tông ta.  

Đới Cương Tử vỗ ngực nói.  

– Sau này Phi Linh môn và Quỷ Vũ Tông chính là minh hữu, hi vọng chúng ta hợp tác vui vẻ.  

Lục Lâm Thiên mở miệng cười.  

– Đương nhiên.  

Đới Cương Tử nói.  

– Lục chưởng môn, dựa theo ước định, sau này địa bàn của Thiên Sơn môn, Cửu Hoa sơn và Thiên Nhất môn đều là của Lục chưởng môn.  

– Đa tạ Đới tông chủ.  

Lục Lâm Thiên nói, có ba địa phương này, sau này hắn muốn phát triển đệ tử của Phi Linh môn sẽ dễ hơn nhiều.  

– Lục chưởng môn, chuyện này đã xong, Quỷ Vũ Tông chúng ta đã là người một nhà với Phi Linh môn, không biết Lục chưởng môn có thể đưa giải dược của viên độc đan kia cho ta hay không?  

Đới Cương Tử nói.  

– Ha ha.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, trong lòng khẽ trầm xuống. Đới Cương Tử này quả thực cũng không thực tâm phục hắn, có lẽ trong lòng vẫn đang có ý nghĩ khác. Khi trước không chút do dự ăn vào độc đan đó là bởi vì cầu sinh trong tuyệt vọng. Lúc này nhìn thấy Quỷ Vũ Tông đã định lập tức muốn tự mình đứng lên, thoát khỏi khống chế.  

Trong lòng Lục Lâm Thiên thầm than, mọi người đều là vậy, đều có một vết sẹo trong tâm lý.  

Khẽ mỉm cười, Lục Lâm Thiên nói:  

– Đới tông chủ, độc đan này có chút quỷ dị, phải mất một năm mới điều chế ra được. Hiện tại giải dược cũng không có ở trên người ta, ngày khác nhất định ta sẽ đưa giải dược tới cho Đới tông chủ. Hiện tại Quỷ Vũ Tông và Phi Linh môn đã là người một nhà, đương nhiên phải cấp giải dược cho Đới tông chủ rồi.  

– Vậy thì làm phiền Lục tông chủ rồi.  

Ánh mắt Đới cương tử khẽ trầm xuống, thế nhưng cũng không dám có hành động gì, chỉ có thể cười làm lành nói.  

– Đới tông chủ, mấy Linh Tướng và Vũ Tướng Đới Đường lưu lại đối với ta có chút công dụng, ta mang chúng đi được không?  

Lục Lâm Thiên nói. Mấy người Linh Tướng và Đỗ Vân Sơn còn một hơi thở, Lục Lâm Thiên cũng không muốn buông tha. Sau khi thôn phệ có thể khiến cho hắn trực tiếp đề thăng tu vi.  

– Chuyện này.  

Đới Cương Tử có chút do dự. Dù sao đây cũng là cường giả của Quỷ Vũ Tông, trải qua bạo loạn lớn như vậy đương nhiên hắn biết thực lực của Quỷ Vũ Tông đã giảm đi. Nếu nhưng có thể để cho mấy Linh Tướng và Vũ Tướng kia quy thuận hắn, thực của Quỷ Vũ Tông có thể giảm bớt sự tổn thất, cho nên hắn cũng không muốn giao cho người khác.  

– Đới tông chủ, lẽ nào ta muốn vài người ngươi cũng không đồng ý sao?  

Sắc mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống rồi nói.  

Cảm nhận được biến hóa của Lục Lâm Thiên, cơ mặt Đới Cương Tử co quắp một chút rồi nói:  

– Mấy người kia đều là người của Đới Đường, đối với Lục chưởng môn có chút hữu dụng vậy thì mang đi cũng không sao.  

– Đới tông chủ, ta cũng muốn tốt cho ngươi, đây thủy chung vẫn là người Đới Đường, nếu như giữ lại sớm muộn cũng là một tai họa với ngươi.  

Sắc mặt Lục Lâm Thiên hòa hoãn một chút, ánh mắt khẽ đảo qua Đới Cương Tử.  

– Lục chưởng môn nói rất đúng.  

Đới Cương Tử nói.  

– Đới tông chủ, ta đi trước. Có lẽ sắp tới Quỷ Vũ Tông sẽ bận rộn cho nên ta cũng quấy rầy tông chủ nữa.  

Lục Lâm Thiên nói. Quỷ Vũ Tông xảy ra chính biến. Tuy rằng thế lực của Đới Đường đã bị khống chế, nhưng cũng có một ít việc không thể không làm. Có lẽ Đới Cương Tử này sẽ bận rộn một trận nha.  

– Ta đưa Lục chưởng môn hạ sơn.  

Đới Cương Tử nói.  

Nửa canh giờ sau, trên không trung Thành Quỷ Vũ, Thiên Sí Tuyết Sư bay đi, trên lưng của nó còn có sáu người uể oải nằm đó, mỗi người chỉ còn một chút hơi thở, đó chính là những trưởng lão của Quỷ Vũ Tông.  

Phía sau lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Nghịch Lân Yêu Bằng, Thủy Hỏa Yêu Giao, Huyết Ngọc Yêu Hổ, Thái Âm Yêu Thỏ, Huyết Tích Dịch đều ở trên. Lúc trước chúng thú không xuất thủ vẫn ở trong Không gian thú nang, Lục Lâm Thiên cũng coi như đó là một con bài chưa lật của mình, thế nhưng kết quả mọi chuyện lại thuận lợi, cũng không cần chúng thú xuất thủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.