Chương trước
Chương sau
– Thực lực hai người này đều rất mạnh.  

Ngẩng đầu nhìn vào hai người giao thủ trên bầu trời, trong lòng Lục Lâm Thiên rung động. Thực lực của hắn tuy rằng vẫn đang không ngừng tiến bộ, thế nhưng so với mấy người này rõ ràng vẫn vô cùng yếu, hắn vẫn còn kém qua xa.  

– Thanh Hỏa lão quỷ, ngươi đừng để hắn chạy.  

Lộc Sơn lão nhân hét lớn một tiếng.  

– Đới lão quỷ, ngươi trốn không thoát đâu.  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lúc này cũng lao thẳng về phía Đới lão quỷ.  

Phanh Phanh.  

Mà lúc này công kích của hai người Đới lão quỷ và Thanh Hỏa lão quỷ va chạm với nhau khiến cho không gian ầm ầm rung động, gợn sóng khuếch tán ra bốn phía. Không gian rung động kịch liệt tới mức biến dạng, tỏa ra khí tức nóng bỏng giống như một quả bom nổ tung.  

Phanh Phanh.  

Kình khí nóng bỏng ùa về bốn phía, hai cỗ lực lượng va chạm vào nhau, lúc này thân thể Thanh Hỏa lão quỷ trực tiếp bị đánh bay.  

Khục khục.  

Thanh Hỏa lão quỷ phun ra một ngụm máu. Thân thể trực tiếp bị đánh bay về phía sau. Thực lực của Đới lão quỷ hơn xa hắn. Hắn và Lộc Sơn lão nhân liên thủ còn có thể miễn cưỡng chống đỡ một chút. Thế nhưng lúc này Đới lão quỷ toàn lực công kích một mình hắn, thực lực của hắn không thể chống lại được.  

– Đới lão quỷ, ngươi trốn không thoát đâu.  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Lộc Sơn lão nhân nhanh như thiểm điện phong tỏa trước người Đới lão quỷ. Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh sao dám để cho Đới lão quỷ chạy trốn cơ chứ.  

Sưu Sưu.  

Sưu Sưu.  

Trong nháy mắt, mười đạo trảo ấn trong tay Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh bắn ra, nhanh chóng phong tỏa không trung trước người Đới lão quỷ.  

– Khặc khặc. Đông Vô Mệnh, ngươi nghĩ rằng ta muốn chạy sao? Trước tiên phế một người xem ngươi có thể làm gì được ta?  

Đới lão quỷ đột nhiên xoay người, không đột phá vòng vây như trong dự liệu của mọi người mà ánh mắt không biết khi nào đã nhìn vào Lục Lâm Thiên phía dưới. Ánh mắt lạnh lùng chợt lóe, tốc độ nhanh như thiểm điện. Năm ngón tay uốn lượn thân thể lao thẳng về phía Lục Lâm Thiên, đồng thời một đạo trảo ấn trực tiếp đánh xuống Lục Lâm Thiên.  

– Tiểu tử, ngươi cẩn thận. Đới lão quỷ, đối phó với một Vũ Tướng thì có bản lĩnh gì?  

Sắc mặt Đông Vô Mệnh đại biến, miệng hét lớn một tiếng, thân ảnh nhanh chóng lao thẳng về phía Đới lão quỷ.  

Sắc mặt Lộc Sơn lão nhân, Thanh Hỏa lão quỷ cũng trầm xuống, chân khí trên người bạo phát, thân thể lập tức lao đi.  

Sưu.  

Thế nhưng lúc này ba người đã không kịp ngăn cản. Tốc độ của Đới lão quỷ cũng tuyệt đối không chậm. Lộc Sơn lão nhân vốn không bằng Đới lão quỷ, Thanh Hỏa lão quỷ đã thụ thương thì không cần phải nói. Đông Vô Mệnh tuy rằng thực lực áp chế Đới lão quỷ một bậc, thế nhưng muốn đối phó với Đới lão quỷ cũng không phải là chuyện dễ dàng.  

– Tiểu tử, xem ra ngươi đối với Đông Vô Mệnh rất quan trọng nha. Qua đây cho ta.  

Trảo ấn phá không mà tới, không gian chấn động. Một cỗ lực lượng cuồng bạo mang theo tiếng xé gió trực tiếp bắn tới. Trong nháy mắt bao phủ không gian chung quanh Lục Lâm Thiên. Không gian chung quanh Lục Lâm Thiên lúc này đã bị phong tỏa, muốn chạy trốn cũng không có khả năng.  

Cường giả Vũ Suất, đặc biệt là cường giả Vũ Suất đã đạt tới cửu trọng như Đới lão quỷ này đối với không gian đã nắm trong tay tới trình độ nhất định. Phong tỏa không gian, Lục Lâm Thiên tự biết bản thân hắn trừ khi cũng có thực lực này, bằng không căn bản không thể chạy ra.  

Chỉ là lúc này Lục Lâm Thiên cũng không có ý định chạy trốn, khóe miệng hắn khẽ mỉm cười, trong mắt có một cỗ hàn ý tràn ngập.  

Trên vai Lục Lâm Thiên lúc này Tiểu Long lắc lư cái đầu, đôi mắt nhỏ khẽ chớp một cái, căn bản cũng không có ý sẽ đối phó với Đới lão quỷ kia.  

Nói thì chậm nhưng thực thế thì rất nhanh, trảo ấn phá không đánh xuống mang theo thanh âm bạo liệt trầm thấp. Lục Lâm Thiên đã có thể cảm giác được kình phong sắc bén trước người hắn.  

Mà lúc này, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và hai lão quỷ cũng cực kỳ lo lắng. Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh thì lo lắng phát ra từ nội tâm. Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ lo lắng đối với Lục Lâm Thiên vì sự tình độc đan, vì vậy Lục Lâm Thiên không thể gặp chuyện không may.  

– Có ta ở đây ngươi không thể làm thương tổn hắn cho dù chỉ là một sợi tóc.  

Ngay lúc này, một đạo bạch quang đột nhiên vô cùng quỷ dị hiện lên trước người Lục Lâm Thiên. Bạch quang chợt lóe, một thân ảnh tuyệt mỹ xuất hiện trước mặt mọi người.  

Thân ảnh màu trắng này yểu điệu vô song, quyến rũ, xinh đẹp, lạnh lùng, rồi lại tuyệt mỹ như vậy. Phảng phất như cả thiên địa cũng vì nàng mà động lòng. Vẻ mặt mang theo vẻ lạnh lùng như cự tuyệt ngoài ngàn dặm, vẻ lạnh lùng uy nghiêm này càng khiến cho người ta chú ý.  

Thân ảnh xuất hiện không có một chút dừng lại nào, cánh tay giương lên khẽ đánh ra một đạo chưởng ấn. Tốc độ ra chưởng nhìn như chậm chạm thế nhưng lại giống như một chiếc bánh xe đang xoay tròn, có cảm giác như bánh xe đang chuyển động chậm thế nhưng trên thực tế tốc độ của nó đã vô cùng kinh khủng.  

Trong nháy mắt chưởng ấn phóng lên cao xuyên qua không trung kéo theo tiếng xé gió vang vọng, đồng thời chưởng ấn này trực tiếp đánh vào trảo ấn của Đới lão quỷ.  

Tất cả chỉ trong nháy mắt, hai đạo lực lượng va chạm, đột nhiên có một cỗ lực lượng cuồng bạo ngập trời tăng vọt. Hai đạo lực lượng va chạm khiến cho âm thanh bạo liệt vang vọng không trung, đồng thời lực lượng va chạm tạo ra từng đạo lưu quang chói mắt bắn ra bốn phía.  

Sưu.  

Lực lượng va chạm không tạo thành âm thanh quá lớn, thế nhưng kình khí cuồng bạo giống như một cốc lốc quét ngang bốn phía. Một kích tùy ý của thân ảnh tuyệt mỹ kia không ngờ lại có thực lực đáng sợ tới như vậy.  

Khục khục.  

Giữa không trung, thân thể Đới lão quỷ trực tiếp bị đẩy lùi, bởi một cỗ lực lượng mạnh mẽ trút xuống thân thể, thực lực của đối phương hơn xa hắn.  

– Yêu khí, yêu thú thất giai.  

Thân thể bị đẩy lui, đồng thời sắc mặt Đới lão quỷ trong nháy mắt kinh hãi. Nữ tử tuyệt mỹ vừa rồi mới xuất thủ kia quanh thân có một cỗ khí tức cường hãn, đương nhiên hắn không khó để nhận ra đây là một cỗ yêu khí. Đối phương cũng không phải là nhân loại mà là yêu thú, có thể biến ảo thành hình dạng nhân loại chỉ có yêu thú thất giai mới có thể làm được.  

– Không ngờ lại là yêu thú thất giai.  

Biến cố vừa rồi Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân cũng chú ý. Con chuột trắng nhỏ thoạt nhìn không giống yêu thú trên mặt đất khi trước lúc này lại hóa thành hình người, điều này chỉ có yêu thú thất giai mới có thể làm được.  

Lúc này, mặc kệ là Đới lão quỷ hay Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, đám người Lộc Sơn lão nhân đều vô cùng kinh hãi. Thảo nào Lục Lâm Thiên vẫn bình tĩnh như vậy. Hóa ra bên người hắn có yêu thú thất giai. Yêu thú thất giai thực lực giống như Vũ Vương, đối phó với Đới lão quỷ tự nhiên vô cùng dễ dàng.  

– Đông lão, nhanh liên thủ đánh chết Đới lão quỷ.  

Lục Lâm Thiên nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.