Chương trước
Chương sau
– Ca ca.  

Lục Tâm Đồng giống như một con bướm nhỏ nhào vào trong lòng Lục Lâm Thiên.  

– Tiểu ny tử, đã là Linh Tướng tứ trọng rồi sao?  

Cảm nhận khí tức trên người Lục Tâm Đồng khiến cho Lục Lâm Thiên không khỏi líu lưỡi, thiếu chút nữa nuốt lưỡi mình. Thực lực của Lục Tâm Đồng lúc này không ngờ đã tới Linh Tướng tứ trọng.  

– Tiểu tử ngươi kinh ngạc cái gì, Tâm Đồng trời sinh là độc thể, linh lực từ độc thể trong cơ thể cung cấp không dứt cho nên đột phá vô cùng nhanh chóng.  

Đông Vô Mệnh xuất hiện trong tầm mắt của Lục Lâm Thiên.  

– Tiểu tử ngươi lại đột phá?  

Mơ hồ cảm nhận được khí tức của Lục Lâm Thiên, Đông Vô Mệnh nhướng mày rồi lập tức nói:  

– Tiểu tử ngươi đúng là yêu nghiệt, không biết ngươi tu luyện thế nào hay là mở mắt ra đã tu luyện, ta chưa thấy ai có tốc độ tu luyện nhanh như ngươi.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, khẽ vuốt cái mũi của mình, thế nhưng cũng không nói gì.  

– Chuyện Thiên Nhất môn, Cửu Hoa Sơn, Thiên Sơn môn bị diệt hiện tại đã lên tới cao trào. Ngươi định xử lý như thế nào. Có lẽ hiện tại Quỷ Vũ Tông đã không nhịn được nữa, coi như là không biết đám người Vũ đường tồn tại, thế nhưng để hạ hỏa có lẽ sẽ không bao lâu nữa đám người Quỷ Vũ Tông sẽ tới Phi Linh môn.  

Đông Vô Mệnh nói với Lục Lâm Thiên.  

Lục Lâm Thiên nhíu mày, đồng thời diệt phân đà Cửu Hoa Sơn của Quỷ Vũ Tông và Thiên Sơn môn, Lục Lâm Thiên cũng đã sớm dự liệu tới, tuy rằng Quỷ Vũ Tông sẽ phải đau đầu, cũng không thể chú tâm toàn bộ vào Phi Linh môn, thế nhưng chính bởi vì không tìm được sự tồn tại của Vũ đường cho nên rất có thể sẽ trực tiếp tính tới người Phi Linh môn, cũng tiện việc giết một người răn trăm người.  

– Chờ bọn hắn ra chiêu chúng ta nghĩ biện pháp ứng phó là được.  

Lục Lâm Thiên nói.  

Lập tức Lục Lâm Thiên và Đông Vô Mệnh thương lượng một chút nghi thức nhập môn cho Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân. Dưới sự đề nghị của Đông Vô Mệnh, thực lực của Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân cũng không tồi, cũng nên sắp xếp làm cung phụng. Đề nghị của lão độc vật Lục Lâm Thiên cũng không có phản đối, dù sao chỉ là một cách gọi mà thôi.  

Buổi chiều, Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ vừa vặn trở về Phi Linh môn, từ trong miệng hai người Lục Lâm Thiên biết được tình hình gần đây của Phi Linh môn, tất cả đều nằm trong tầm khống chế. Trấn Hoa Môn đang xây thành, số lượng người cũng tăng lên nhiều hơn.  

Mà ở ngoài sơn mạch Vụ Đô, dưới sự lôi kéo của hơn mười dong binh đoàn lớn tất cả đã bình ổn trở lại. Có một ít dong binh đoàn nhỏ nguyện ý gia nhập mấy dong binh đoàn lớn. Những người không muốn vậy thì cũng chỉ có thể tự mình rời đi. Trải qua vài lần lập uy hiện tại cũng không có ai dám nháo sự.  

– Công tử, dược liệu gần đây thu được ngoại trừ tài liệu luyện chế đan dược lục phẩm chúng ta đều thu vào trong tay, tài liệu luyện chế đan dược ngũ phẩm thì thừa lại một nửa, còn những tài liệu luyện chế đan dược nhất phẩm, nhị phẩm, tam phẩm và tứ phẩm đều đã sắp xếp cho các dong binh đoàn bán ra ngoài. Giá cả gấp bốn lần, chỉ cần một đống lớn dược liệu này cửa hàng của Phi Linh môn chúng ta đã lời mười ức kim tệ.  

Lục Tiểu Bạch nói với Lục Lâm Thiên, trong khoảng thời gian này Lục Tiểu Bạch cũng có một chút hiểu biết về dược liệu.  

– Mười ức sao?  

Lục Lâm Thiên mở miệng cười, đây quả thực không phải con số nhỏ.  

– Từ ba ngày trước cửa hàng Phi Linh môn chúng ta đã liên tục duy trì bán ra một số ít dược liệu giá bình thường, mỗi này đều có dược liệu bán ra, tuy rằng số dược liệu bán ra hạn chế thế nhưng cũng khiến giá cả hạ xuống. Có lẽ chờ sau khi đám dược liệu tiếp theo từ sơn mạch Vụ Đô đi ra chúng ta sẽ bán với giá bình thường. Đến lúc đó các thế lực lớn sẽ ngồi không yên. Chờ sau khi bọn chúng bán tháo chúng ta sẽ âm thầm phái người thu mua. Sau đó lại tăng giá, sau này chúng ta có thể kiếm được vô số kim tệ.  

Lưu Nhất Thủ hưng phấn nói.  

– Công tử, tuy rằng gần đây chúng ta buôn bán lời không ít. Thế nhưng hiện tại trên trấn Hoa Môn đang xây thành tiêu hao vô cùng lớn, Hoàng Phủ đường chủ phát triển Vũ đường, Diệp đường chủ phát triển Ám đường tất cả đều tốn kim tệ kinh người.  

Lục Tiểu Bạch nói.  

Lục Lâm Thiên nhướng mày, gần đây tuy rằng kiếm nhiều, thế nhưng chi tiêu cũng lớn tới dọa người, không làm chưởng quỹ nên khoogn biết. Lúc này Lục Lâm Thiên mới hiểu rõ, làm nhất môn chi chủ quả thực không phải chuyện dễ dàng gì.  

Sau đó Lục Lâm Thiên từ trong miệng hai người biết được, dược liệu trong sơn mạch Vụ Đô đã được Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ sắp xếp các dong binh đoàn đi hái, mà đấu giá hội của Phi Linh tông Lưu Nhất Thủ cũng định tổ chức một lần nữa, quy mô nhỏ hơn, mượn cơ hội kéo dòng người tới trấn Hoa môn, đương nhiên, thu nhập trên trấn Hoa Môn cũng sẽ tăng lên.  

Sau khi hai người rời đi, Lục Lâm Thiên cũng dặn dò Lưu Nhất Thủ sắp xếp các trưởng lão và hộ pháp trở về Phi Linh môn, ngày mai có việc muốn tuyên bố.  

Sau khi an bài tất cả, lúc này cũng đã gần hoàng hôn. Trong phòng, Lục Lâm Thiên khoanh chân ngồi xuống. Nghĩ tới một chuyện gần đây Lục Lâm Thiên vẫn luôn canh cánh trong lòng. Tuy rằng Quỷ Vũ Tông không tra ra được Vũ đường, thế nhưng có lẽ sắp tới Quỷ Vũ Tông sẽ xuất thủ với Phi Linh môn. Gần đây Quỷ Vũ Tông xảy ra nhiều chuyện như vậy có lẽ sẽ tìm một thế lực nào đó để giết gà dọa khỉ.  

Về phần Quỷ Vũ Tông có cố kỵ cường giả Linh Suất trong Phi Linh môn hay không Lục Lâm Thiên cũng không biết, thế nhưng tính nhẫn nại của Quỷ Vũ Tông có lẽ cũng sắp hết.  

Quỷ Vũ Tông cứ như vậy mà đối phó với Phi Linh môn, Lục Lâm Thiên cũng không chắc chắn lắm. Thế nhưng cho dù Quỷ Vũ Tông đối phó với Phi Linh môn Lục Lâm Thiên cũng không sợ. Bằng vào thực lực ẩn dấu hiện tại của Phi Linh môn, muốn tiêu diệt Quỷ Vũ Tông cũng không khó khăn lắm. Thế nhưng Lục Lâm Thiên lại lo lắng chuyện này tạo ra oanh động quá lớn, đến lúc đó Phi Linh môn sẽ bại lộ trước mặt những thế lực khác, khi đó đối với sự phát triển của Phi Linh môn không có chỗ tốt nào.  

– Mưu một lúc không bằng mưu một đời, mưu một tấc không bằng mưu cả thiên hạ.  

Lục Lâm Thiên lẩm bẩm nói, đối với chuyện này hắn phải tỷ mỉ suy nghĩ một phen. Tuy rằng hiện tại Phi Linh môn có chút danh khí, thế nhưng vẫn còn kém Quỷ Vũ Tông, nếu như Quỷ Vũ Tông bị Phi Linh môn thay thế thì sau này Phi Linh môn muốn phát triển sẽ không đơn giản như vậy. Cho nên chuyện Quỷ Vũ Tông lần này hắn phải nghĩ mưu cao hơn mới được.  

Một lát sau, Lục Lâm Thiên lại tiếp tục chìm đắm trong tu luyện, một đạo quang mang tức thì bao phủ quanh thân thể, thời gian chậm rãi trôi qua.  

Sáng sớm ngày hôm sau, khi ánh sáng vừa xuất hiện, mặt đất còn khoác một lớp sương mỏn, trong hậu sơn Phi Linh môn lúc này liếc mắt nhìn qua, sương mù mông lung giống như tiên cảnh vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.