Chương trước
Chương sau
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Lâm Thiên khoanh chân ngồi xuống, quanh thân được bao phủ bởi một vòng quang mang, không ngừng luyện hóa đám chân khí vừa được thôn phệ vào trong cơ thể.  

Ánh mắt mấy linh giả còn lại trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư vô cùng kinh hoàng, nhưng vì toàn thân bị cấm chế, cho nên không thể nhúc nhích.  

Trong thành Thiên Nhất, tiếng chém giết kinh thiên động địa kia sau khi chấm dứt thì lúc này mới có mấy người lá gan lớn một chút mở cửa ra, bắt đầu đi về phía sân rộng tràn ngập mùi máu tươi.  

Đại chiến vừa rồi, cũng không phải tất cả mọi người đều trốn vào, trong thành Thiên Nhất dòng người qua lại cũng có vũ giả, trong đó cũng không thiếu Vũ Phách, thậm chí còn có mấy Vũ Tướng. Những vũ giả này đều ở phía xa nhìn chăm chú vào cảnh chém giết kia. Những yêu thú khổng lồ kia xuất hiện khiến cho bọn họ chỉ có thể trốn ở xa không dám lộ diện, không thể làm gì khác hơn là âm thầm nhìn xem.  

Khi mấy đầu yêu thú và đệ tử Phi Linh môn rời đi lúc này mấy người này mới dám lộ diện, cả đám dùng ánh mắt kinh hãi nhìn vào sân rộng. Cảnh tượng vừa rồi có không ít người nhìn vào trong mắt, vị chưởng môn Phi Linh môn kia mang theo mấy đầu yêu thú kinh khủng quét ngang Thiên Nhất môn, hạ thủ tuyệt đối không lưu tình. Ngay cả một Vũ Tướng cửu trọng của Quỷ Vũ Tông cũng bị chưởng môn Phi Linh môn tự mình đánh chết.  

Thi thể khắp nơi, không ít người thường nhìn vào cảnh tượng này phải nôn mửa.  

– Thiên Nhất môn bị diệt, Quỷ Vũ Tông cũng không bảo vệ được.  

– Mấy đầu yêu thú của Phi Linh môn quá kinh khủng, đệ tử Thiên Nhất môn hoàn toàn không phải là đối thủ.  

– Nghe nói mấy ngày trước trên trấn Hoa Môn, chưởng môn Tỉnh Văn Khôn dám nháo sự, đó là địa bàn của Phi Linh môn, có người nói lúc đó chưởng môn Phi Linh môn đã đánh chết Tỉnh Văn Khôn, tuyên bố muốn diệt Thiên Nhất môn, không nghĩ tới hắn lại xuất thủ nhanh như vậy.  

– Thiên Nhất môn này cũng thật không may, không ngờ lại gây sự trên địa bàn Phi Linh môn, xem ra hiện tại Phi Linh môn đã không đặt Quỷ Vũ Tông ở trong mắt rồi.  

– Có lẽ sắp có trò hay để nhìn, Quỷ Vũ Tông lần này có lẽ sẽ xuất thủ với Phi Linh môn.  

– Quỷ Vũ Tông tuy rằng rất mạnh, thế nhưng vừa rồi bên người chưởng môn Phi Linh môn dường như cũng có yêu thú lục giai, Quỷ Vũ Tông cũng khó mà đối phó được.  

Trong tiếng nghị luận của mọi người, tin tức Thiên Nhất môn bị tiêu diệt nhanh chóng truyền ra bốn phương tám hướng, tức thì khiến cho không ít người quan tâm.  

Lúc hoàng hôn, Lục Lâm Thiên đã trở về Phi Linh môn, cũng không làm kinh động bao nhiêu người, liền trực tiếp vòng ra mật thất phía sau núi tu luyện.  

Thời gian chậm rãi trôi qua, lúc này trên trấn Hoa Môn kế hoạch kiến tạo một thành trì đã được bắt đầu. Một tòa thành đột ngột bắt đầu mọc lên, nhân khí trên trấn Hoa Môn càng ngày càng tăng.  

Sơn mạch Vụ Đô bị phong tỏa càng ngày càng lâu, dược liệu càng lúc càng trở nên quý giá, giá đan dược cũng càng lúc càng cao.  

Trên trấn Hoa Môn lúc này chỉ còn cửa hàng của Phi Linh môn bán ra một ít dược liệu, mỗi ngày đều có một đám lớn thương nhân xếp hàng từ sáng sớm ở ngoài cửa hàng của Phi Linh môn, chờ đợi dược liệu bán ra.  

Chỉ có một chút dược liệu, cho dù mỗi ngày đều bán ra thế nhưng cũng không đủ cung ứng, điều này làm cho giá cả càng ngày càng cao. Mỗi ngày hai người Lục Tiểu Bạch, Lưu Nhất Thủ đều đứng ở trong cửa hàng của Phi Linh môn mà cười toe toét.  

Mà ngày thứ ba sau khi Lục Lâm Thiên diệt Thiên Nhất môn, trong trấn Hoa Môn đột nhiên xuất hiện mấy dong binh đoàn lớn từ sơn mạch Vụ Đô đi ra, mỗi một dong binh đoàn đều mang theo một đám lớn dược liệu.  

Những dong binh đoàn này vừa xuất hiện tức thì bị đám thương nhân vây quanh, dược liệu trong tay mấy dong binh đoàn này trong vòng một ngày đã bị những thương nhân dùng giá trên trời mua đi.  

Vào ban đêm, trong hậu đường của cửa hàng Phi Linh môn, nếu như đám thương nhân bình thường có mặt ở đây thì nhất định sẽ nhận ra, thủ lĩnh của mười mấy dong binh đoàn lúc này đều tụ tập ở bên trong cừa hàng của Phi Linh môn. Mười mấy người này đều có tu vi Vũ Tướng. Mà những dong binh đoàn này đều là dong binh đoàn mà mười mấy ngày trước Lục Lâm Thiên thu phục ở bên trong sơn mạch Vụ Đô.  

Lúc này trong hậu đường còn có Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ.  

– Chư vị đội trưởng cực khổ rồi.  

Lục Tiểu Bạch nói.  

– Không dám, chúng ta đều vì Phi Linh môn mà tận lực.  

Đám đội trưởng lập tức nói. Bọn họ đều ăn vào Phệ Huyết Hóa Cốt Đan, lúc này cả đám không có ai dám phản bội Phi Linh môn.  

– Chư vị đội trưởng, chưởng môn đã sớm có phân phó, sau này toàn bộ sơn mạch Vụ Đô sẽ do mọi người phục trách. Các ngươi cũng có thể hái dược liệu ở trong khu vực nguy hiểm. Đồng thời hiện tại có mấy nghìn dong binh không thể tiến vào trong sơn mạch Vụ Đô, các ngươi có thể trắng trợn phát triển dong binh đoàn trong tay các ngươi. Sau nửa năm, dong binh đoàn nào phát triển lớn nhất đến lúc đó toàn bộ sơn mạch Vụ Đô sẽ do người đó phụ trách. Nhớ kỹ, tạm thời không thể nói ra quan hệ giữa các ngươi và Phi Linh môn.  

Lục Tiểu Bạch nói với mọi người.  

Chúng đội trưởng dong binh đoàn nhìn nhau rồi lập tức rời đi.  

Trong thành Quỷ Vũ, lúc này mặt trời đã ngả về phía tây, cả Quỷ Vũ Tông lúc này được tắm bằng ánh sáng ráng hồng.  

– Chư vị trưởng lão, ba vị trưởng lão tiến vào trong sơn mạch Vụ Đô hiện tại có lẽ cũng nên đi ra, vì sao lại còn chưa về?  

Trong đại điện của Quỷ Vũ Tông, sắc mặt Đới Đường ngưng trọng nói.  

– Có lẽ ba vị trưởng lão có chuyện gì đó nên dừng lại, bằng vào thực lực của ba vị trưởng lão có lẽ cũng không xảy ra đại sự gì.  

Một trưởng lão mặc áo xám nói.  

– Trong trấn Thiên Tinh, dược liệu đã thiếu từ lâu sinh ra ảnh hưởng cực lớn, nếu như ba vị trưởng lão không mang dược liệu về thì chỉ sợ tổn thất với trấn Thiên Tinh vô cùng lớn.  

Một trưởng lão khác nói.  

– Đều là do Phi Linh môn chết tiệt, càng lúc càng quá phận. Chưởng môn, lão tông chủ nói thế nào, có động thủ với Phi Linh môn hay không?  

Một lão giả mặc hoàng bào nói.  

– Lão tông chủ có nói, chúng ta trước tiên nên nhịn một chút, nhìn xem Phi Linh môn muốn làm gì, sau đó mới quyết định tiếp.  

Vẻ mặt Đới Đường trầm xuống, lập tức nói.  

– Tông chủ, không tốt, xảy ra đại sự.  

Ngoài đại điện, một đệ tử Vũ Phách của Quỷ Vũ Tông vội vàng chạy vào trong đại điện, vẻ mặt vô cùng hoảng sợ.  

– Có chuyện gì mà bối rối như vậy?  

Trong đại điện, chúng trưởng lão hộ pháp đang thương lượng chuyện tình quan trọng, lúc này nhìn thấy đệ tử hoang mang rối loạn chạy vào, tức thì khiến cho Đới Đường biến sắc, vẻ mặt tức giận, hỏi.  

– Tông chủ, phân đà Cửu Hoa Sơn của chúng ta bốn ngày trước đã bị một cỗ thế lực thần bí tiêu diệt.  

Đệ tử kia hoảng loạn nói.  

– Cái gì…  

Tức thì chúng trưởng lão, hộ pháp, kể cả Đới Đường tức thì đại biến, lập tức đứng lên.  

– Tông chủ, không tốt, có đại sự.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.