Chương trước
Chương sau
Chuyện này khiến cho mọi người lần thứ hai kinh ngạc. Vị chưởng môn này quả thực vô cùng bí hiểm. Vũ kỹ Huyền cấp, khôi lỗi cũng không biết có bao nhiêu.  

Lục Lâm Thiên lại nói chuyện hội đấu giá ngày mai với mọi người một lúc rồi mới mang Lục Tiểu Bạch rời đi. Đám người kia thì vẫn còn đang chìm đắm trong kích động ở đại điện một lúc sau mới rời đi.  

Trở lại đình viện bên trong Phi Linh môn, Lục Lâm Thiên từ xa đã cảm nhận được một cỗ khí tức mịt mờ từ trong sơn môn Phi Linh hiện lên, khí tức chỉ chợt lóe lên rồi biến mất.  

Hai hàng lông mày nhíu lại, Lục Lâm Thiên biết đó là Đới Đường, thế nhưng hắn cũng không thèm để ý. Hiện tại hắn đã không đặt Quỷ Vũ Tông vào trong lòng, mà chỉ lo lắng Linh Thiên môn có thể tương trợ Quỷ Vũ Tông hay không mà thôi.  

Cố ý tạo ra tiếng động Lục Lâm Thiên mới cùng với Lục Tiểu Bạch đi vào trong đình viện. Khoanh chân ngồi xuống, Lục Lâm Thiên bắt đầu tiếp tục luyện hóa đám chân khí còn chưa luyện hóa hoàn tất trong cơ thể.  

Sau khi vận chuyển Âm Dương Linh Vũ Quyết, chỉ trong chốc lát, năng lượng bằng chân khí trong cơ thể dưới tác dụng của Âm Dương Linh Vũ Quyết đã bị luyện hóa thành chân chí tinh thuần nhanh chóng tiến vào trong đan điền của Lục Lâm Thiên.  

Một lát sau, quanh thân Lục Lâm Thiên đã được một vòng quanh mang bao phủ. Mỗi một hô hấp đều khiến quang mang ba động, có vẻ cực kỳ quỷ dị.  

Sáng sớm hôm sau, từng cơn gió thổi qua Phi Linh môn mang theo sự hương thơm thoang thoảng từ cây cối ở núi non chung quanh.  

Ngoài đình viện lúc này đã có mấy đạo thân ảnh xuất hiện. Đó chính là Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Lục Tâm Đồng, Phương Tân Kỳ, Bạch Toa Toa, Nhan Kỳ, Lục Tiểu Bạch.  

– Đã trễ thế này tiểu tử kia không ngờ lại còn đang tu luyện. Hôm nay là này đấu giá, hắn cũng không biết đường ra sớm một chút.  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhìn đình viện to tiếng nói.  

– Bằng không chúng ta đi trước một chút.  

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.  

Ngay khi Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói xong, lúc này từ bên trong đình viện bỗng nhiên truyền ra năng lượng bạo động.  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lập tức nhìn vào trong đình viện. Trên mặt hai người xuất hiện vẻ kinh ngạc. Bằng vào thực lực của bọn họ đương nhiên biết được trong đình viện có người đột phát.  

Mà lúc này trong đình viện cũng chỉ có Lục Lâm Thiên ở bên trong cho nên cũng chỉ có thể là Lục Lâm Thiên đột phá mà thôi.  

Ngoài đình viện, một cỗ năng lượng thiên địa vô hình khiến cho không gian lắc lư gợn sóng lập tức mạnh mẽ tiến vào trong đình viện, một cỗ khí tức bắt đầu mạnh mẽ kéo lên.  

Năng lượng này ba động không bao lâu, khí tức đang tăng lên cũng lập tức biến mất không thấy.  

– Hình như là Vũ Tướng ngũ trọng.  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhíu mày nói.  

– Tốc độ tu luyện của Lâm Thiên quả nhiên không thể tưởng tượng được.  

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh thở dài, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.  

Trong gian phòng, quang mang màu vàng quanh cơ thể Lục Lâm Thiên lúc này đều bị hút vào bên trong cơ thể. Hai mắt mở ra, một cỗ tinh quang từ trong mắt bắn ra. Lúc này một cỗ khí thế cường hãn đột nhiên từ trong cơ thể bạo phát. Khí tức này chỉ trong nháy mắt bị thu liễm không thấy, trên người không có một chút khí tức nào ba động.  

– Vũ Tướng ngũ trọng, tốc độ tăng trưởng tu vi Vũ giả cũng không tệ lắm.  

Lục Lâm Thiên cảm nhận chân khí bàng bạc trong cơ thể mình, lúc này hắn đã có tu vi Vũ Tướng ngũ trọng, có đan điền khổng lồ này, chỉ cần tu vi Vũ Tướng ngũ trọng, dưới tình huống thực lực bình thường chỉ cần hơi liều mạng một chút cũng đánh chết được Vũ Tướng thất trọng. Nếu như dung hợp Chu Tước Quyết bình thường phỏng chừng có thể khiến cho Vũ Suất nhất trọng bị thương nặng, Vũ Tướng ngũ trọng và Vũ Tướng nhất trọng thực lực so sánh với nhau hơn kém không chỉ là một chút.  

Nghĩ tới tu vi linh lực của bản thân, Lục Lâm Thiên không khỏi nhíu mày, nếu so sánh thôn phệ Linh giả và Vũ giả thì thôn phệ Linh giả khó hơn nhiều. Linh giả vốn đã rất thưa thớt. Khắp nơi đều có vũ giả để thôn phệ, linh giả thì lại là chuyện khác, rất khó tìm.  

– Hôm nay là ngày đấu giá hội diễn ra, trước tiên đi xem náo nhiệt một chút.  

Lục Lâm Thiên nói, sau khi thu thập một phen liền lập tức rời khỏi đình viện.  

– Tiểu tư ngươi lại đột phá sao?  

Lục Lâm Thiên vừa mới đi ra đình viện, thanh âm của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đã vang lên trong tai Lục Lâm Thiên.  

– Vừa vặn mà thôi, tùy tiện tu luyện một chút không nghĩ tới lại đột phá.  

Lục Lâm Thiên khẽ vuốt cái mũi mình rồi mỉm cười trả lời.  

– Yêu nghiệt.  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh trừng mắt nhìn Lục Lâm Thiên. Thế nhưng hắn cũng không thể làm gì được, tùy tiện tu luyện một chút là độ phá, đương nhiên hắn không tin. Trên người Lục Lâm Thiên khẳng định còn có bí mật gì đó, bởi vì tốc độ tu luyện của Lục Lâm Thiên cực kỳ nhanh khiến cho hắn cũng phải líu lưỡi.  

– Ca ca, muội không đuổi kịp được huynh nữa rồi.  

Hôm nay Lục Tâm Đồng tỉ mỉ ăn mặc một phen, giống như một con bướm bên người Lục Lâm Thiên vậy. Ngũ quan tinh xảo khiến cho người nhìn vào cũng không khỏi sợ hãi than. Sau khi lớn lên nhất định tiểu cô nương này sẽ trở thành một nữ tử hồng nhan họa thủy.  

– Tâm Đồng đã rất mạnh rồi, ca ca muội tuổi lớn hơn muội, lại là vũ giả nữa.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói, khi trước Lục Lâm Thiên còn mười ba tuổi chỉ là một thiếu gia uất ức trong Lục gia mà thôi.  

– Lâm Thiên, đi tới phòng đấu giá thôi, đám người Đới Đường đang chờ ngươi. Ta và lão bất tử đi trước một bước, đến lúc đó sẽ âm thầm quan sát. Hôm nay có lẽ cũng có không ít cường giả, cũng khó tránh khỏi có người nhân cơ hội nháo sự, tất cả phải chú ý một chút.  

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.  

– Oánh tỷ, Đông lão, vậy hai người đi trước một bước đi. Ta đi sau.  

Lục Lâm Thiên nói.  

Sưu Sưu.  

Không gian quanh người Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lập tức gấp khúc, thân ảnh biến mất tại chỗ.  

Nhìn thực lực hai người, Lục Lâm Thiên cũng chỉ có thể ước ao mà thôi. Cường giả Vũ Suất, đặc biệt là cường giả Vũ Suất tới cửu trọng Vũ Suất và Linh Suất cửu trọng như Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, lực lượng không gian đã hiểu tới một trình độ nhất định. Nếu như sau khi hắn đạt tới Vũ Suất, lại phối hợp với thuộc tính phong và Phù Quang Lược Ảnh, có lẽ khi đó tốc độ sẽ còn nhanh hơn.  

– Đới tông chủ dậy thật sớm nha, tối hôm qua nghỉ ngơi có tốt không?  

Ngoài Phi Linh môn, thân ảnh Lục Lâm Thiên xuất hiện. Lúc này đám người Đới Đường và Đỗ Vân Sơn đã đi ra bên ngoài Phi Linh môn.  

– Tham kiến chưởng môn.  

Lúc này, đám người Trình Anh cũng có mặt ở đó.  

– Quấy rầy Lâm Thiên tiểu huynh đệ rồi, chúng ta nghỉ ngơi rất tốt.  

Đới Đường cười nói.  

– Tốt cái rắm.  

Lục Lâm Thiên thầm nghĩ trong lòng, tối hôm qua chỉ sợ Đới Đường này đã âm thầm dò xét thực lực Phi Linh môn rồi. Lục Lâm Thiên nói:  

– Đới tông chủ, hôm nay đấu giá hội bắt đầu, Phi Linh môn thân là địa chủ, chúng ta đã sắp xếp chỗ cho chư vị xong rồi, chúng ta cùng nhau đi thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.