Chương trước
Chương sau
Hắn mỉm cười, thủ ấn trong tay chợt kết, một đạo lưu quang từ nhẫn trữ vật trên tay bắn tới trước người hai nàng, hắn nói:  

– Đây là khôi lỗi cấp năm trung giai, ta đã xóa đi ấn ký linh hồn, chỉ cần bố trí linh hồn ấn ký là có thể thôi động, thực lực có thể đánh chết Vũ Tướng lục trọng không có vấn đề.  

Một khôi lỗi màu đen xuất hiện trước mặt mọi người. Trên người khôi lỗi này bề mặt vô cùng trơn bóng, tràn ngập lực lượng cường hãn. Trong cơ thể mơ hồ có lực lượng ba động.  

– Thực sự là khôi lỗi cấp năm trung giai.  

Mọi người tuy rằng trên cơ bản đều là Vũ Suất thế nhưng vật như khôi lỗi cực kỳ hiếm gặp, cho nên lúc này gặp được cả đám không nhịn được mà kinh ngạc.  

Mà khôi lỗi này chính là Khôi nhị Lục Lâm Thiên luyện chế. Thực lực của hắn hiện tại đã sớm vượt qua thực lực của Khôi nhị, Lục Lâm Thiên cũng không còn dùng khôi lỗi này nữa. Vừa vặn nhân cơ hội lần này đem nó bán ra, chí ít cũng có thể khiến thêm bầu không khí trên trấn Hoa Môn nóng bỏng hơn.  

– Chưởng môn, khôi lỗi cấp năm trung giai trên cơ bản cũng không có ai nguyện lấy ra bán đấu giá, đây là bảo vật khó có được. Nếu như định giá thì ít nhất cũng phải hơn hai nghìn vạn kim tệ.  

Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nói.  

– Đây là hai khỏa đan dược lục phẩm cao giai, Dưỡng Thần Hóa Vương Đan, là đan dược lục phẩm cao giai gần tới thất phẩm nhất. Đối với việc tăng cường đột phá Linh Vương và Vũ Vương có không ít tác dụng. Giá trị thấp nhất có lẽ là tám nghìn vạn kim tệ, ngày mai cũng đem chúng ra đấu giá.  

Lục Lâm Thiên cười khẽ, trong tay xuất hiện một hộp ngọc giao cho Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi. Hai khỏa đan dược lục phẩm cao giai này chính là đan dược trong bảo tàng của Phi Linh môn khi trước. Số lượng cũng không nhiều lắm. Vì đấu giá hội lần này Lục Lâm Thiên cũng chỉ có thể cắn răng đem ra. Đan dược này tuy rằng trân quý thế nhưng chỉ cần có đủ dược liệu, sau này cũng không phải không thể luyện chế được.  

– Dưỡng Thần Hóa Vương Đan?  

Lúc này, Diệp Phi, Diệp Mỹ vươn tay ra mở hộp ngọc. Một cỗ năng lượng khiến cho người ta chấn động khuếch tán ra khiến cho tâm thần hai nàng rung động.  

– Chính là đan dược lục phẩm cao giai.  

Hai nàng kinh hô.  

Cảm nhận khí tức đan dược này, sắc mặt Khang Tử Vân cũng đại biến. Đan dược lục phẩm cao giai, bằng vào thực lực của hắn lúc này cũng chỉ có thể luyện chế đan dược lục phẩm sơ giai mà thôi. Dưỡng Thần Hóa Vương Đan này là đan dược trong lục phẩm cao giai gần với đan dược thất phẩm nhất.  

– Khôi lỗi cấp năm trung giai và hai khỏa đan dược lục phẩm Dưỡng Thần Hóa Vương Đan này, toàn bộ số kim tệ đấu giá được sẽ chia đều cho Vũ đường và Ám đường, ta tin số kim tệ này cũng đủ cho Ám đường và Vũ đường chi tiêu.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Chưởng môn, Dưỡng Thần Hóa Vương Đan này thực sự muốn đem ra đấu giá sao?  

Sắc mặt Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi biến đổi, đan dược như vậy lại đem đi đấu giá thì vô cùng đáng tiếc, các nàng đều cực kỳ không nỡ.  

– Bán đấu giá đi, còn có vũ kỹ Huyền cấp sơ giai hỏa hệ Hồng Liên Xích Viêm, và vũ kỹ Huyền cấp sơ giai thổ hệ Liệt Sơn Quyết này nữa.  

Lục Lâm Thiên lại đem hai ngọc giản tràn ngập năng lượng đưa cho Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi.  

– Chưởng môn, người thực sự muốn bán vũ kỹ Huyền cấp sơ giai sao?  

Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi tiếp nhận ngọc giản. Từ năng lượng thuộc tính ba động trên ngọc giản nàng cũng biết được đây là vũ kỹ Huyền cấp sơ giai. Vũ kỹ cấp bậc này cũng khiến cho trong lòng hai nàng nóng bỏng. Nếu như đây là vũ kỹ phong thuộc tính, chỉ sợ nàng sẽ tìm mọi biện pháp mua vào.  

Ừng ực.  

Mà lúc này cảm nhận thuộc tính của hai bộ vũ kỹ này tức thì khiến cho Hoàng Phủ Kỳ Tùng và Lý Trì Chính, hai người tức thí nuốt nước bọt, hai vũ kỹ này vừa vặn thích hợp cho bọn họ tu luyện.  

Vũ kỹ Huyền cấp sơ giai là thứ bọn họ vẫn luôn mộng tưởng. Bằng vào tu vi Vũ Suất tam trọng của bọn họ, bởi vì là tán tu cho nên cũng chỉ tu luyện một bộ vũ kỹ Hoàng cấp cao giai mà thôi, mà vũ kỹ Hoàng cấp cao giai cũng mất không ít khí lực mới lấy được tới tay.  

Về phần vũ kỹ Huyền cấp, đại môn đại phái tuyệt đối sẽ không bán ra ngoài. Vì vậy bọn họ cũng vô pháp có được. Vũ kỹ Huyền cấp sơ giai và vũ kỹ Hoàng cấp cao giai, hơn kém vô cùng lớn, có thể coi là một cái rãnh, uy lực lớn hơn không chỉ một chút.  

Nhìn thấy Lục Lâm Thiên có thể thực sự xuất ra vũ kỹ Huyền cấp đấu giá, sắc mặt Khang Tử Vân có chút biến hóa. Giá trị của vũ kỹ Huyền cấp sơ giai không hề đơn giản, người có được vũ kỹ Huyền cấp sơ giai trong người đều không phải là người bình thường. Huống chi còn là hai bộ.  

Lúc này sắc mặt hai người Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn Quan cũng biến hóa theo. Bọn họ trong sơn mạch Vụ Đô đều đã thấy chưởng môn thi triển vũ kỹ Huyền cấp sơ giai. Lúc này thấy trên người chưởng môn không ngờ còn có vũ kỹ Huyền cấp sơ giai khác, khiến cho bọn họ lại cảm thấy ngoài ý muốn.  

– Không sai, hai bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai này mang đi bán đấu giá.  

Lục Lâm Thiên mở miệng cười nói.  

– Chưởng môn, thế nhưng đây là vũ kỹ Huyền cấp sơ giai nha, sao lại có thể đem nó đi bán đấu giá được chứ.  

Hoàng Phủ Kỳ Tùng rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, hắn dùng ánh mắt như nhìn một bại gia tử nhìn Lục Lâm Thiên. Cuối cùng ánh mắt nóng bỏng nhìn vào vũ kỹ Huyền cấp sơ giai trong tay Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi.  

– Hoàng Phủ đường chủ, nếu như ngươi có hứng thú vậy thì cũng có thể tham gia đấu giá. Tới lúc đó hai bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai này là của các ngươi.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Chưởng môn, vũ kỹ Huyền cấp sơ giai này nếu như mang đi đấu giá thì ước chừng được bao nhiêu kim tệ.  

Hoàng Phủ Kỳ Tùng lập tức hỏi luôn, dường như hắn cảm thấy vô cùng hứng thú với việc này.  

– Nếu như đổi thành kim tệ có lẽ là ba ức.  

Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói. Trong lòng hắn cũng vô cùng rõ ràng. Ba ức kim tệ chỉ là giới hạn thấp nhất của vũ kỹ Huyền cấp sơ giai mà thôi. Mà không phải giá trị thực của vũ kỹ Huyền cấp sơ giai. Vũ kỹ Huyền Cấp sơ giai ai cũng không muốn bán đi. Cho nên mới nói giá chỉ là tượng trưng. Mà giá trị thực sự còn hơn xa như thế. Mà vũ kỹ Huyền cấp lại là vật chỉ có thể nghe chứ không thể nhìn thấy. Cho nên lúc này tin tức truyền ra trên đấu giá hội có vũ kỹ Huyền cấp, cho nên mới mang đến quang cảnh náo nhiệt như hiện tại.  

Ừng ực.  

Hoàng Phủ Kỳ Tùng lại nuốt nước miếng, cho dù hắn cũng không có ba ức kim tệ mua vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, dù sao hắn chỉ là một tán tu. Tuy rằng có thực lực Vũ Suất tam trọng, thế nhưng của cải của hắn cũng không có bao nhiêu.  

– Chưởng môn, có thể giảm một chút được không.  

Hoàng Phủ Kỳ Tùng nói. Lúc này ánh mắt nhìn về phía Lục Lâm Thiên có thể nói đã hiền lành không ít, trong ánh mắt tràn ngập sự cầu khẩn cùng khát vọng. Vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, mê hoặc đối với hắn quá lớn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.