Chương trước
Chương sau
Trở lại đình viện, Lục Lâm Thiên nói tất cả mọi chuyện trong sơn mạch Vụ Đô mấy ngày qua cho Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nghe. Tiêu diệt mấy nghìn dong binh, thu phục hơn hai nghìn dong binh, còn có mấy Linh giả, quả thực làm cho thực lực Phi Linh môn lớn mạnh không ít.  

Nghe xong chuyện này, hai người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh dường như kinh ngạc, thế nhưng cũng không có kinh ngạc quá lớn. Lục Lâm Thiên đã khiến cho bọn họ kinh ngạc quá nhiều lần, cho nên lúc này hai người chỉ có chút chết lặng mà thôi.  

– Quỷ Vũ Tông quả thực có người ở trong sơn mạch Vụ Đô. Ngươi đánh chết ba Vũ Tướng, thực lực của Quỷ Vũ Tông cũng yếu bớt một chút, vậy kế tiếp ngươi định làm thế nào?  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.  

– Hiện tại kẻ địch đầu tiên chúng ta phải đối mặt chính là Quỷ Vũ Tông. Nếu như tính cường giả thì thực lực Phi Linh môn chúng ta hiện tại hơn Quỷ Vũ Tông. Thế nhưng nếu như ngạnh kháng thì quả thực sẽ lưỡng bại câu thương, đến lúc đó không chừng những thế lực khác sẽ nhân lúc cháy nhà đi hôi của. Nếu như có thể khiến cho Quỷ Vũ Tông trực tiếp tan rã thì không thể nghi ngờ là tốt nhất.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Quỷ Vũ Tông tự tan rã? Điểm này có chút khó khăn. Trong Quỷ Vũ Tông này, thực lực của lão quỷ kia cũng không yếu. Cho dù là ta nếu như muốn đánh chết hắn cũng rất khó. Muốn tiêu diệt Quỷ Vũ Tông của hắn, nếu như hắn điên lên thì đối với Phi Linh môn chúng ta cũng vô cùng bất lợi.  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.  

– Phiền phức như vậy đến lúc đó tính tiếp. Diệt Quỷ Vũ Tông trước.  

Lục Lâm Thiên nói, một cỗ hàn ý tràn ngập.  

Lời lão độc vật nói, Lục Lâm Thiên đương nhiên hiểu rõ. Người mạnh nhất trong Quỷ Vũ Tông cũng là Vũ Suất cửu trọng, choi dù là lão độc vật xuất thủ có thể thắng hắn cũng không thể đánh chết hắn. Tu vi đồng cấp với nhau, trừ phi phải có thực lực áp đảo, bằng không muốn giết đối phương vô cùng khó.  

Diệt Quỷ Vũ Tông, đến lúc đó lão quỷ kia và Phi Linh môn sẽ không chết không ngớt, lúc đó không cần nói cũng biết phiền phức mà Phi Linh môn sẽ gặp phải như thế nào.  

Mà lúc này Lục Lâm Thiên còn một mối bận tâm khác. Linh Thiên môn và Quỷ Vũ Tông dường như quan hệ không cạn, nếu như hắn diệt Quỷ Vũ Tông liệu có khiến cho Linh Thiên môn kia nổi điên lên không.  

Nghĩ tới Thiên Linh môn, Lục Lâm Thiên không khỏi nhớ tới Tiểu Linh kia. Lần trước sau khi hắn thoát thân, cô nàng này phỏng chừng cũng nổi trận lôi đình. Lần này nhìn thấy cô nàng này hắn phải cẩn thận một chút mới được.Thực lực của Linh Thiên môn tuy rằng có thể không mạnh như Vân Dương Tông, thế nhưng có lẽ cũng không kém nhiều lắm, hiện tại hắn cũng không thể trêu chọc.  

Lúc chạng vạng, Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ đã lập tức tiến vào cung điện.  

– Công tử.  

– Chưởng môn.  

Hai người lập tức hành lễ rồi cung kính đứng ở một bên. Lập tức từ trong miệng hai người Lục Lâm Thiên cũng biết được biến hóa trong chín ngày qua trên trấn Hoa Môn. Trong thời gian chín ngày này, Hoàng Phủ Kỳ của Vũ đường quả thực đã mang người tới tạo ra một phòng đấu giá khổng lồ. Hôm nay vừa mới xây dựng xong, ngay cả lắp đặt thiết bị cũng đã hoàn thành, đủ để dung nạp hơn hai vạn người.  

Lúc này trên trấn Hoa môn, dòng người tấp nập so với nhân số bình thường còn hơn hai mươi lần. Các con đường trên trấn Hoa môn đông nghịt. Phân nửa mọi người trong Phi Linh môn hiện tại đều lui tới trấn Hoa môn.  

Mà khiến cho Lục Lâm Thiên ngoài ý muốn chính là Lục Tiểu Bạch đã xây hơn hai trăm khách điếm bình dân trên trấn Hoa Môn, vừa mới hoàn thành. Thế nhưng cung không đủ cầu, có mấy vạn người tiến vào trấn Hoa Môn nho nhỏ, hai trăm khách điếm bình dân cũng vẫn thiếu.  

Hai trăm khách điếm bình dân, tính sơ qua cũng chỉ có bốn năm nghìn phòng mà thôi. Phương tiện đơn sơ, vội vã xây dựng, thế nhưng phí dừng chân một đêm hiện tại cũng đã lên tới hai mươi kim tệ. Thu nhập cả đêm đã tới mười vạn, quả thực là một con số vô cùng khả quan.  

Điều này làm cho Lục Lâm Thiên nhìn Lục Tiểu Bạch với con mắt khác. Tuy rằng lớn lên nhìn qua có chút hèn mọn không ngờ lại có thiên phú buôn bán, sau này có hắn và Lưu Nhất Thủ, Lục Lâm Thiên cũng yên tâm hơn.  

Vị trí của Kim đường, Lục Lâm Thiên cũng đã tính từ lâu, hắn định cho Lục Tiểu Bạch một vị trí trong đó, tuy rằng bản thân có chút tư tâm, thế nhưng đối với Lục Tiểu Bạch này hắn đương nhiên không thể bạc đãi được.  

Ngoài trừ một chút tư tâm ra, Lục Lâm Thiên cũng không phải loại người chỉ thích dùng người thân. Lục Tiểu Bạch nhanh nhẹn, cơ linh, Lục Lâm Thiên vô cùng hiểu rõ. Lại thêm mấy năm nay Lục Tiểu Bạch được Nam thúc dạy dỗ, các phương diện đều học được không ít. Thế nhưng chỉ thiếu chưa trải qua tôi luyện, chỉ cần tôi luyện một phen, đến lúc đó nhất định sẽ giúp được hắn không ít.  

Về phần đường chủ Kim đường, hiện tại tuy rằng chỉ cần một câu nói của hắn là có thể sắp xếp. Thế nhưng Lục Lâm Thiên hiểu rõ, nếu như trực tiếp để Lục Tiểu Bạch ngồi vào vị trí này, đầu tiên không nói tới danh vọng của Lưu Nhất Thủ tại Kim đường có một vị trí nhất định. Chỉ sợ là mấy đường chủ khác cũng không dễ dàng tiếp nhận Lục Tiểu Bạch, dù sao cũng là người mới, mọi người thường hay có tính bài xích trong lòng.  

Huống chi mấy đường chủ kia cũng không phải là người bình thường, nếu nhưng không có sự tán thành của bọn họ, Lục Tiểu Bạch trong sáu đường cũng không có địa vị. Vì vậy hiện tại Lục Lâm Thiên muốn Lục Tiểu Bạch làm quen hoàn cảnh một chút, trước tiên là thành lập uy vọng của mình. Thứ hai, Lục Tiểu Bạch có thế ngồi vào chức Đường chủ hay không thì phải nhìn vào chính hắn.  

– Lưu Nhất Thủ, dược liệu của hộ pháp Trương Khiếu ngươi thu thập được bao nhiêu rồi?  

Lục Lâm Thiên hỏi, từ trong miệng Thạch Vượn Yêu Vương Lục Lâm Thiên đã biết được, đám yêu thú phi hành đã hộ tống Trương khiếu và Trương Minh Đào rời khỏi sơn mạch Vụ Đô. Lục Lâm Thiên phỏng đoán, lúc này dược liệu có thể đã vào tay Lưu Nhất Thủ rồi.  

– Chưởng môn, hôm qua ta đã nhận được dược liệu, số lượng rất nhiều.  

Nhắc tới dược liệu, Lưu Nhất Thủ mới nhớ tới, sắc mặt hắn lập tức kinh hãi. Hôm qua từ trong tay hộ pháp Trương Khiếu hắn đã thu được một đống dược liệu như một tòa núi nhỏ. Sau khi nhận được đống dược liệu này thiếu chút nữa hắn đã ngất xỉu  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, lập tức nói:  

– Dựa vào giá trị của đống dược liệu kia, Kim đường các ngươi có thể duy trì bao lâu?  

– Hồi bẩm chưởng môn, những dược liệu này đều là dược liệu luyện chế đan dược cao cấp, thuộc hạ đã tìm đường chủ Linh đường kiểm tra qua. Trong đó có không ít dược liệu luyện chế đan dược ngũ phẩm và lục phẩm. Đại bộ phận dược liệu là để luyện chế đan dược tam phẩm và tứ phẩm. Có lẽ giá trị chừng hơn hai ức kim tệ. Chờ sau khi chúng ta bán ra ngoài, có lẽ cái giá thu được sẽ phải gấp đôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.