Chương trước
Chương sau
– Cửu Đầu Yêu Giao, ngươi trốn không thoát đâu.  

Tiểu Long hưng phấn hét lớn, Cửu Đầu Yêu Giao chạy trối chết khiến cho nó vô cùng vui vẻ.  

Cửu Đầu Yêu Giao nổi giận, nhưng cũng chỉ có thể chạy trối chết mà thôi, mà tốc độ của Nghịch Lân Yêu Bằng cũng không dưới nó, dường như còn nhanh hơn một chút, cho nên thi thoảng bị công kích, nó chỉ có thể liều mạng tiếp tục chạy.  

Lục Tiểu Bạch ngồi trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư nhìn vào Cửu Đầu Yêu Giao đang chạy trối chết phía trước cũng không khỏi bất đắc dĩ. Không biết tại sao Cửu Đầu Yêu Giao lại đắc tội với công tử và Tiểu Long, hiện tại thì thảm rồi, hoàn toàn là bị chà đạp, nếu như thực muốn đánh chết nó, có lẽ cũng không khó một chút nào.  

Một đường bị truy sát, Cửu Đầu Yêu Giao thi triển ra thủ đoạn của bản thân nhưng vẫn hoàn toàn vô dụng, thực lực của Nghịch Lân Yêu Bằng còn trên nó, tốc độ so với nó còn nhanh hơn, nó căn bản không thể chạy trốn, chỉ có thể đau khổ mà chạy, thỉnh thoảng còn bị Nghịch Lân Yêu Bằng đang đuổi theo phun ra một đám phong nhận đánh trúng người, còn có hỏa diễm màu vàng trong miệng Tiểu Long cũng rơi vào trên cái đuôi nó.  

Cửu Đầu Yêu Giao vô cùng giận dữ, nhưng nó cũng chỉ miễn cưỡng chống đỡ. Mới ngày thứ hai, Cửu Đầu Yêu Giao cũng đã tan vỡ, bị truy sát một ngày một đêm, toàn thân nó lúc này đầy thương tích.  

Tới ngày thứ ba, Cửu Đầu Yêu Giao không còn khí lực để rít gào nữa, toàn thân vô cùng thê thảm, trên người chỗ nào cũng bị phong nhận cắt và vết tích của hỏa diễm nóng bỏng.  

– Cửu Đầu Yêu Giao, tư vị này dễ chịu không? Chúng ta vừa mới bắt đầu nha.  

Tiểu Long đắc ý hét lớn, Nghịch Lân Yêu Bằng lại tiếp tục phun ra một đám phong nhận phát ra tiếng xé gió trong bầu trời.  

Ngao.  

Cửu Đầu Yêu Giao lại liều mạng chạy, thế nhưng cái đuôi phía sau của nó vẫn bị vài đạo phong nhận đả thương, hơn mười cái lân phiến màu đỏ rơi xuống, đau đớn vô cùng khiến nó không nhịn được mà lại phải rít gào.  

Ngoài sơn mạch Vụ Đô lúc này đã không còn rừng cây rậm rạp, chỉ có một mảnh núi non phía xa xa.  

Và bên ngoài sơn mạch có không ít kiến trúc liên miên tới tận cùng, cũng không biết có bao nhiêu tòa nhà được dựng lên ở đây nữa. Bây giờ ở ngoài sơn mạch so với khi trước còn náo nhiệt hơn, kiến trúc liên miên, dòng người trên đường vô cùng náo nhiệt, liếc mắt nhìn qua, trang phục bọn họ không đồng nhất, loại người nào cũng có.  

Ngao.  

Sát biên giới sơn mạch Vụ Đô đột nhiên vang lên một tiếng thú rống kinh thiên, thanh âm quanh quẩn trong bầu trời.  

– Mau nhìn, không phải là Cửu Đầu Yêu Giao sao?  

– Cửu Đầu Yêu Giao sao lại xuất hiện ở đây, chẳng lẽ muốn công kích Cổ Vực sao?  

Sát biên giới sơn mạch Vụ Đô, có vô số ánh mắt nhìn lên trên bầu trời. Cả đám vô cùng ngạc nhiên xong lại lập tức hoảng loạn, Cửu Đầu Yêu Giao cũng không có bao nhiêu người dám đi trêu chọc.  

– Các ngươi rốt cuộc muốn đuổi tới khi nào.  

Cửu Đầu Yêu Giao tan vỡ, ánh mắt nhìn về phía sau, khí tức trên người lúc này đã bắt đầu suy yếu.  

Sưu Sưu.  

Nghịch Lân Yêu Bằng không đáp lại, hai cánh run lên, một vòng xoáy xuất hiện giữa không trung giống như một cơn lốc đột nhiên bắn về phía trước, không gian bị xé rách, mơ hồ gấp khúc.  

– Hỗn đản.  

Sắc mặt Cửu Đầu Yêu Giao đại biến, cái đuôi nhấc lên, hung hăng đánh về phía vòng xoáy.  

Sưu Sưu.  

Trong cái miệng của Tiểu Long lúc này một đạo hỏa diễm lập tức bắn về phía Cửu Đầu Yêu Giao.  

Phanh Phanh.  

Tiếng nổ vang lên liên tục trong bầu trời, cuồng phong tàn sát bừa bãi, hỏa diễm bắn tứ tung.  

Ngao.  

Cửu Đầu Yêu Giao lại kêu lên một tiếng thảm thiết, thân thể cao lớn lúc này lại tiếp tục liều mạng chạy đi.  

– Ba đầu yêu thú, Cửu Đầu Yêu Giao bị hai đầu yêu thú phía sau truy sát, hai yêu thú kia rốt cuộc là đẳng cấp gì, sao lại có thể truy sát Cửu Đầu Yêu Giao thành bộ dáng này.  

– Yêu thúc thực mạnh, quá cường hãn, hai yêu thú này dường nhu không phải hai yêu thú trong sơn mạch Vụ Đô nha.  

Trong vô số ánh mắt kinh hãi, thân thể to lớn của Cửu Đầu Yêu Giao lập tức chạy về phía trước không ngừng rít gào, thế nhưng thủy chung vẫn không thể thoát khỏi truy sát phía sau.  

– Đến Cổ Vực rồi sao? Lâu lắm rồi không tới nơi này.  

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Nam thúc nhìn xuống phía dưới, khẽ thở dài rồi lẩm bẩm nói.  

– Nam thúc, chúng ta còn mấy canh giờ nữa là tới Phi Linh môn.  

Lục Lâm Thiên nói, ánh mắt nhìn vào biên giới Cổ Vực lúc này không khỏi cảm thấy cảm giác quen thuộc, đây mới là chỗ thích hợp cho hắn.  

Sưu.  

Thiên Sí Tuyết Sư hóa thành một đạo lưu quang, trong nháy mắt bắn về phía trước, để lại một đạo tàn ảnh trong không trung.  

– Đây hình như là Thiên Sí Tuyết Sư, là Thiên Sí Tuyết Sư của chưởng môn, chưởng môn đã trở về.  

Sát biên giới sơn mạch Vụ Đô, hơn mười đạo thân ảnh ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, một mập mạp đầu trọc nhìn vào thiên sí tuyết sư trên bầu trời lập tức kích động nói.  

– Hoàng sư huynh, yêu thú màu trắng vừa rồi là tọa kỵ của chưởng môn sao?  

Một thanh niên hiếu kỳ hỏi.  

– Đương nhiên, đó chính là Thiên Sí Tuyết Sư, chỉ có chưởng môn mới có thể có tọa kỵ bực này, tốc độ nhanh không gì sánh được.  

Mập mạp đầu trọc kia nói, mà người này chính là Hoàng Bác Nhiên của Phi Linh Môn. Hiện tại ngoài sơn mạch Vụ Đô đều có người của Phi Linh môn trú đóng ở đó, Hoàng Bác Nhiên cũng là một người như vậy, cũng có thể coi là một tiểu đầu mục, trong khu vực sát biên giới sơn mạch Vụ Đô này cũng coi như có chút danh tiếng.  

– Ta chỉ nghe nói khi trước chưởng môn diệt La Sát môn và Cửu Hoa môn, thế nhưng ta còn chưa được gặp chưởng môn.  

– Ta cũng chưa được gặp chưởng môn, nghe nói chưởng môn còn rất trẻ tuổi.  

– Ít nghị luận về chưởng môn đi, cẩn thận ta thu thập các ngươi. Nhanh tuần tra, sau khi tuần tra xong ta mang bọn ngươi bái kiến chưởng môn.  

Hoàng Bác Nhiên nói, hiện tại hắn cũng có một chút uy nghiêm không kém, nói xong, đám người phía sau lập tức tôn kính đi theo sau lưng hắn.  

– Bốn đầu yêu thú, phía sau còn có một đầu yêu thú có người ngồi trên, có lẽ là tọa kỵ, chẳng lẽ là có cường giả nhân loại truy sát Cửu Đầu Yêu Giao sao?  

– Đến tột cùng là ai có thể sở hữu yêu thú kinh khủng có thể truy sát Cửu Đầu Yêu Giao.  

Sát biên giới sơn mạch Vụ Đô, sau khi mấy đầu yêu thú khổng lồ biến mất, lúc này mọi người không ngừng nghị luận.  

Ngao.  

Tiếng kêu thảm thiết của Cửu Đầu Yêu Giao liên tục vang lên, phía sau nó, Tiểu Long, Nghịch Lân Yêu Bằng vẫn đuổi theo không bỏ, một đường liên tục chà đạp.  

Từng đạo phong nhận và hỏa diễm không ngừng công kích tới, Cửu Đầu Yêu Giao lúc này chỉ có thể dùng từ vô cùng thảm hại để hình dung.  

Mấy canh giờ sau, nhìn xuống phía dưới, khóe miệng Lục Lâm Thiên khẽ mỉm cười, chậm rãi hít sâu một hơi. Đã tới sơn mạch Phi Linh rồi, Phi Linh môn ở ngay phía trước.  

– Tiểu Long, ngăn cản Cửu Đầu Yêu Giao, đừng cho nó chạy thoát.  

Lục Lâm Thiên dùng tâm thần thông tri cho Tiểu Long, tới địa bàn Phi Linh môn rồi, đuổi theo Cửu Đầu Yêu Giao mấy ngày rốt cuộc cũng nên dừng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.