Chương trước
Chương sau
Sáng sớm, trên trấn Thanh Vân có không ít thân ảnh di chuyển trên đường cái, cửa hàng bên đường đã bắt đầu mở rộng cửa, bắt đầu một ngày buôn bán của mình.  

Lúc này trước cửa Lục gia, Lam Ngọc Lang Ưng xoay quanh bầu trời, Lục Lâm Thiên, Lục Trung, Vũ Ngọc Tiền, Vân Hồng Lăng, Tạ trưởng lão, Lục Vô Song và Lục Tiểu Bạch đều ở đây.  

– Cha, mẫu thân, hai người cẩn thận một chút, lần sau con sẽ tới nhà ngoại công thăm hai người.  

Lục Vô Song vô cùng không nỡ nói với Lục Đông và Hoàng thị.  

– Vô Song, các con cũng phải cẩn thận một chút.  

Lục Đông nói.  

Mọi người từ biệt nhau, vẻ mặt đều không nỡ. Cửa hàng và sinh ý của Lục gia trên cơ bản đã được an bài hết. Hai người Lục Đông, Lục Tây hôm nay đều đi về nhà mẹ đẻ của thê tử mình. Lục Trung, La La thị, Vân Hồng Lăng, Lục Vô Song thì hôm nay cũng đi về Vân Dương Tông.  

– Lâm Thiên, con phải cẩn thận đó.  

Hai mắt La Lan thị rưng rưng không nỡ xa Lục Lâm Thiên.  

– Mẫu thân, người cứ yên tâm đi, nhi tử của người không có việc gì đâu. Sau này con sẽ tới Vân Dương Tông thăm người.  

Lục Lâm Thiên nói, hắn cũng không thể để mẫu thân mình ở mãi trong Vân Dương Tông được. Một khi thực lực Phi Linh môn lớn mạnh, tới lúc đó hắn sẽ tới đón mẫu thân đi Phi Linh môn.  

– Lan muội, Lâm Thiên trưởng thành rồi, nàng không cần phải quá quan tâm tới nó nữa.  

Lục Trung bên người La Lan lúc này mở miệng nói.  

– Tiểu Bạch, ngươi cũng cần chiếu cố mình, từ nhỏ ta nhìn ngươi lớn lên, cũng giống như nhi tử của ta vậy.  

La Lan thị nói với Lục Tiểu Bạch.  

– Phu nhân, người cứ yên tâm đi, tiểu nhân sẽ chăm sóc bản thân thật tốt, còn có thể chăm sóc cho công tử nữa.  

Lục Tiểu Bạch nói.  

– Tiểu tặc, chàng phải nhanh chóng đi Vân Dương Tông thăm thiếp đó.  

Vân Hồng Lăng trừng mắt nhìn Lục Lâm Thiên, vẻ mặt cũng không nỡ.  

– Ta sẽ tới, giúp ta chăm sóc mẫu thân cho tốt.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Thiếp đương nhiên sẽ chăm sóc mẫu thân, chàng cứ yên tâm đi.  

Vân Hồng Lăng nhìn Lục Lâm Thiên rồi nói:  

– Còn nữa, chàng không được trêu hoa ghẹo nguyệt, bằng không chàng sẽ chết rất khó coi.  

Phì.  

Nghe Vân Hồng Lăng nói vậy, La Lan thị và Tạ trưởng lão, Lục Trung đều không nhịn được mà cười.  

– Ta biết rồi.  

Có mấy vị trưởng bối bên cạnh, Lục Lâm Thiên cũng cảm thấy xấu hổ, thiếu chút nữa toát mồ hôi lạnh, quả ớt nhỏ này quả thực nói năng không biết phân biệt trường hợp.  

– Lâm Thiên, rảnh rỗi thì về thăm sư phụ, đừng giống cha con, hai mươi năm cũng không quay về, ta coi như không có đệ tử như nó.  

Vũ Ngọc Tiền trừng mắt nhìn Lục Trung lại nói với Lục Lâm Thiên:  

– Con ở bên ngoài tất cả phải cẩn thận, mẫu thân con ở Vân Dương Tông con cứ yên tâm. Sư phụ liều cái mạng già này cũng sẽ bảo đảm cho mẫu thân con an toàn ở Vân Dương Tông.  

– Đa tạ sư phụ.  

Lục Lâm Thiên nói:  

– Đệ tử nhất định sẽ nhanh chóng về thăm người.  

– Được rồi, mọi người xuất phát đi, cũng không còn sớm.  

Tạ trưởng lão nói.  

Dưới sự lưu luyến không rời, mọi người nhảy lên lưng Lam Ngọc Lang Ưng, La La thị được Lục Trung ôm lên lưng Lam Ngọc Lang Ưng, mà Lục Thiếu Hổ lúc này cũng được Lục Trung mang theo.  

– Tiểu tặc, nhất định phải nhanh chóng tới thăm thiếp và Vô Song tỷ.  

Vân Hồng Lăng nói xong, thân ảnh xinh đẹp tức thì nhảy lên lưng Lam Ngọc Lang Ưng.  

– Lâm Thiên. Phải cẩn thận, chăm sóc bản thân cho tốt, tỷ và Hồng Lăng sẽ chăm sóc cho tam a di.  

Lục Vô Song nói.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười gật đầu, ý bảo Lục Vô Song đi trước. Đối với hai vị hôn thê này, tuy rằng Lục Lâm Thiên không nỡ xa, thế nhưng hắn biết đây không phải là lúc.  

Phất tay cáo biệt với mọi người, hai cánh Lam Ngọc Lang Ưng khẽ rung động, thân thể cao lớn trong nháy mắt biến mất trong không tủng, nhìn bóng lưng mọi người mãi tới khi biến mất, Lục Lâm Thiên không khỏi thở dài. Nếu như Phi Linh môn có thực lực mạnh mẽ thì hà tất hắn phải đem thân nhân đưa đến đó.  

– Lâm Thiên, sau này Lục gia phải dựa vào con rồi.  

Lục Đông nói với Lục Lâm Thiên:  

– Mười lăm năm sau, hi vọng tộc nhân Lục gia có thể trở lại trấn Thanh Vân.  

– Mười lăm năm sau, hẳn cũng không khác với dự tính lắm.  

Lục Lâm Thiên thầm nói, trong lời nói cũng có hai tầng ý tứ. Mười lăm năm sau, chuyện tình bảo vật của Lục gia cũng đã phai nhạt, mà mười lăm năm sau thực lực của hắn và Phi Linh môn sẽ càng lớn mạnh, tới lúc đó, một khi có đủ thực lực cũng không cần bận tâm nữa.  

– Lâm Thiên, tứ thúc đi trước đây.  

Lục Tây nói, trước Lục gia lúc này đã có mấy cỗ xe ngựa. Lục gia không có yêu thú phi hành cho nên chỉ có thể dùng ngựa kéo xe thay cho đi bộ mà thôi.  

Lập tức Lục Tây, Lục Đông, Hoàng thị, Trần thị tạm biệt Lục Lâm Thiên, bốn người lên xe ngựa rời đi.  

Lục gia to lớn như vậy lúc này hơn phân nửa đã thành phế tích, vô cùng vắng vẻ. Nhìn Lục gia lúc này, Lục Lâm Thiên cũng không khỏi thở dài một hơi. Tất cả những chuyện xảy ra đã vượt qua sự tưởng tượng ban đầu của hắn.  

– Lão đại, lần này chúng ta trở về cũng nên báo thù nha.  

Cái lưỡi Tiểu Long không ngừng phun ra nuốt vào nói, ánh mắt tràn ngập vẻ giận dữ.  

– Báo thù cái gì.  

Lục Lâm Thiên nghi hoặc hỏi Tiểu Long.  

– Thì đầu Cửu Đầu Yêu Giao nha, lần trước nó đuổi theo chúng ta hai tháng, lần này đệ phải giáo huấn nó, đem nó đánh cho bầm dập, đệ muốn đem sáu đầu của nó chặt bỏ toàn bộ.  

Khi trước Tiểu Long trong sơn mạch Vụ Đô bị đầu Cửu Đầu Yêu Giao kia đuổi hai tháng cho nên vẫn vô cùng oán hận cho tới bây giờ.  

– Cửu Đầu Yêu Giao, chúng ta cũng nên báo thù rồi.  

Lục Lâm Thiên mở miệng cười, đầu Cửu Đầu Yêu Giao này hắn phải báo thù một chút, lần trước từ Cổ Vực trở về hắn bị Cửu Đầu yêu Giao đuổi tới thành Vụ Đô, lần này, nó quả thực không may rồi.  

– Dù sao đi nữa cũng phải thu thập nó.  

Tiểu Long vô cùng tức giận nói.  

Thấy dáng vẻ của Tiểu Long như vậy, Lục Lâm Thiên thầm thay Cửu Đầu Yêu Giao lau mồ hôi lạnh. Có Nghịch Lân Yêu Bằng, Huyết Ngọc Yêu Hổ, Thái Âm Yêu Thỏ bên người, đầu Cửu Đầu Yêu Giao kia quả thực không may rồi.  

Màn đêm lại buông xuống, dưới màn đêm nay, trong ngọn núi phía sau Lục gia, thân ảnh Lục Lâm Thiên đã xuất hiện ở trong đó. Phía sau hắn có chúng thú, có Thiên Sí Tuyết Sư, Huyết Tích Dịch, Huyết Ngọc Yêu Hổ, Thái Âm Yêu Thỏ, Thủy Hỏa Yêu Giao, Nghịch Lân Yêu Bằng. Về phần Thị Huyết Yêu Lang, Lục Yêu Mãng, Thiểm Điện Hắc Báo đã bị Lục Lâm Thiên thu vào Không gian thú nang, mà hiện tại ba đầu yêu thú này dường như cũng đã sắp tới tứ giai rồi.  

Trên vai Lục Lâm Thiên là Bạch Linh đã thu nhỏ lại thân thể, vai bên kia là Tiểu Long. Mà bên người hắn là Lục Tiểu Bạch. Lục Lâm Thiên dự định buổi tối xuất phát đi tới Cổ Vực cũng là để tránh tai mắt của mọi người. Lúc này ở ngoài Lục gia nói không chừng sẽ có không ít thám tử của các thế lực đang theo dõi hướng đi của Lục gia, tốt nhất vẫn nên cẩn thận một chút.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.