Chương trước
Chương sau
Vũ kỹ như vậy, bởi vì Lục gia chúng ta cũng không có cường giả phục chế vào ngọc giản, cũng sợ tiết lộ vũ kỹ, cho nên Chân Vũ Quyết và Long Ảnh Tí cho tới này đều đời đời truyền lại từ các tộc trưởng trước khi chết đi, trực tiếp truyền thụ.  

Nói xong, thủ ấn trong tay Lục Vũ khẽ kết, lập tức từ trong mi tâm có một đạo quang mang trong nháy mắt bắn vào trong mi tâm Lục Lâm Thiên.  

Lục Lâm Thiên không ngăn cản, đây không phải công kích bằng linh hồn mà là một cỗ tin tức bằng linh hồn, đạo quang mang trong nháy mắt hóa thành một cỗ tin tức khổng lồ trong đầu hắn.  

Một lúc lâu sau quang mang mới tiêu tán, mà lúc này Lục Vũ đã lảo đảo lui về phía sau mấy bước, uể oải nói:  

– Lâm Thiên, Long Ảnh Tí này truyền cho con, chờ sau khi con đủ thực lực thì hãy tu luyện nó, nếu như tương lai có thể tu luyện thành công, có lẽ nó sẽ giúp được con khá lớn.  

Khục Khục.  

Quang mang trong mi tâm Lục Vũ được thu lại, lại phun ra một ngụm máu, đồng thời thân thể ngã xuống bồ đoàn.  

– Cha.  

– Lão gia.  

Lục Trung, La Lan thị lập tức kinh hô, mà lúc này sinh cơ trên người Lục Vũ đã mất hết.  

– Gia gia, con sẽ đánh chết Hắc Quỷ Thiên Vương báo thù cho người.  

Hàn ý trong mắt Lục Lâm Thiên đột nhiên hiện lên, giờ phút này Lục Lâm Thiên đã triệt để tha thứ cho Lục gia, tha thứ tất cả.  

Một lát sau, tin tức Lục lão gia chủ bỏ mình đã lan ra, toàn bộ người Lục gia đều biết, Lục gia vừa gặp đả kích lớn, lúc này lão gia chủ lại ngã xuống khiến cho cả Lục gia chìm đắm trong đau thương.  

Đại chiến ở Lục gia từ trấn Thanh Vân nhanh chóng truyền đi, nhất thời mọi người đều không ngừng nghị luận, từ sự xuất hiện của yêu thú ngũ giai tới cường giả Vũ Suất, cuối cùng chính là cường giả Vũ Vương xuất thủ, cảnh tượng chấn động kia khiến cho mọi người không thể quên.  

Tin tức Lục gia có bảo vật bắt đầu được người trên trấn Thanh Vân lập tức truyền đi, cường giả đại chiến cũng chính là vì tranh đoạt bảo vật mà tới. Thế nhưng rốt cuộc Lục gia có bảo vật gì thì không ai biết.  

Buổi chiều, đại chiến ở trấn Thanh Vân cũng khiến cho mấy trưởng lão ngoại môn Vân Dương Tông ở phụ cận chạy tới, thế nhưng lại bị Vân Hồng Lăng đuổi đi.  

Tang sự của Lục Vũ cũng không làm to, bây giờ cũng không phải thời gian thích hợp, mà Lục gia lúc này cũng có một đống chuyện cần phải xử lý.  

Một hồi đại chiến, Lục gia trên thực tế cũng không có bao nhiêu người xuất thủ, thế nhưng cũng không ít người bị dư ba của đại chiến mà thương vong, may mà con số thương vong cũng không quá lớn, tóm lại, trên thực tế Lục gia cũng không tổn thất bao nhiêu, ngược lại Triệu gia thương vong thảm trọng, chỉ sợ đại bộ phận tinh nhuệ trong gia tộc đã bị chết ở trấn Thanh Vân, điều này quả thực trước khi xuất phát có lẽ Triệu gia không ngờ tới.  

Đêm tới, luc này Lục Lâm Thiên mới về tới đình viện của mình, Bạch Linh đã sớm đi tới ngọn núi phía sau Lục gia điều tức, Lục Lâm Thiên cũng để đám Nghịch Lân Yêu Bằng hộ pháp cho Bạch Linh, chỉ có Tiểu Long và Thiên Sí Tuyết Sư ở lại bên người hắn.  

– Tiểu tặc, người chết không thể sống lại, chàng đừng quá thương tâm.  

Trong phòng, Vân Hồng Lăng nói.  

– Ừm.  

Lục Lâm Thiên đáp, Lục Vũ dù sao cũng là gia gia của hắn, mặc kệ là vì lý do gì lại giao Vô Tự Thiên Thư và Long Ảnh Tí cho hắn, thế nhưng đây cũng là một phần tình nghĩa, cho nên Hắc Quỷ Thiên Vương kia hắn nhất định phải đánh chết.  

Mà muốn giết Hắc Quỷ Thiên Vương, Lục Lâm Thiên biết bằng vào thực lực hiện tại của hắn còn xa mới đủ, Vũ Vương ngũ trọng, hiện tại hắn mới chỉ là một Vũ Tướng nho nhỏ, còn xa mới là đối thủ của hắn. Đối phương chỉ cần tiện tay đánh một chưởng là có thể đánh hắn thành đống thịt vụn.  

Nghĩ tới Vô Tự Thiên Thư của Lục gia, trong lòng Lục Lâm Thiên không khỏi thở dài, Vô Tự Thiên Thư này tuy rằng là bảo vật, thế nhưng bằng vào thực lực hiện tại của hắn chỉ sợ khó có thể bảo vệ được bản thân chứ đừng nói tới những cái khác. Nếu như bên ngoài có người đồn Vô Tự Thiên Thư rơi vào trong tay hắn, vậy thì những ngày sau đó hắn cũng chỉ có thể trốn chui trốn lủi mà thôi.  

Mà một bản Vô Tự Thiên Thư cũng không có một chút tác dụng gì, phải thu thập đủ chín bản Vô Tự Thiên Thư thì mới tìm ra bí mật trường sinh bất tử Phá Toái Hư Không, điều này đối với Lục Lâm Thiên mà nói, tuyệt đối là mê hoặc vô cùng lớn, mê hoặc như vậy, muốn hắn bỏ qua Vô Tự Thiên Thư trong tay tuyệt đối không có khả năng.  

Lục Lâm Thiên phỏng đoán, nếu như hắn muốn tìm được tám bản Vô Tự Thiên Thư khác, chỉ sợ còn khó hơn so với lên trời, đầu tiên tám bản Vô Tự Thiên Thư khác hắn cũng không biết đang tọa lạc ở đâu, coi như là biết, chỉ sợ người sở hữu loại bảo vật như Vô Tự Thiên Thư này không phải là người dễ chọc.  

Suy nghĩ một lát, Lục Lâm Thiên cũng không nghĩ tới chuyện Vô Tự Thiên Thư nữa. Bằng vào thực lực hiện tại của hắn, nghĩ nhiều cũng không có tác dụng gì, tất cả phải dựa vào thực lực của mình. Nếu như không có thực lực, chỉ sợ bản Vô Tự Thiên Thư trong tay hắn hiện giờ cũng khó mà giữ được, chứ đừng nói tới tìm được tám bản Vô Tự Thiên Thư khác.  

– Tiểu tặc, rốt cuộc Lục gia chàng có bảo vật gì sao lại đưa tới nhiều cường giả như vậy?  

Vân Hồng Lăng hỏi.  

– Ta cũng không biết, tu luyện thôi.  

Lục Lâm Thiên nói, chuyện này không phải hắn không tin được Vân Hồng Lăng, thế nhưng chuyện liên quan tới Vô Tự Thiên Thư càng ít người biết càng tốt.  

Vân Hồng Lăng cũng không nhiều lời, lập tức khoanh chân bắt đầu tu luyện.  

– Long Ảnh Tí.  

Khoanh chân ngồi xuống, trong đầu Lục Lâm Thiên hiện lên phương pháp tu luyện Long Ảnh TÍ kia, một cỗ tin tức khổng lồ lập tức xuất hiện trong đầu Lục Lâm Thiên.  

Ban ngày vội vã cho nên Lục Lâm Thiên chưa tỉ mỉ nghiên cứu Long Ảnh Tí này. Vũ kỹ Địa cấp trung giai khiến cho Lục Lâm Thiên vô cùng hưng phấn, không nghĩ tới Lục gia lại có vũ kỹ như vậy. Vũ kỹ đạt tới Địa cấp trung giai, chỉ sợ cho dù là ở Vân Dương Tông cũng là trấn sơn chi bảo nha.  

Đối với vũ kỹ Địa cấp trung giai, Lục Lâm Thiên đương nhiên biết giá trị của nó. Nếu như đem ra bên ngoài, chỉ sợ là Vũ Vương, thậm chí là Vũ Tôn cũng sẽ điên cuồng tới tranh đoạt. Vũ kỹ Địa cấp trung giai, loại vũ kỹ này tuyệt đối được coi là trọng bảo.  

Về phần uy lực của vũ kỹ Địa cấp, Lục Lâm Thiên cũng không khó suy đoán. Uy lực của vũ kỹ Huyền cấp sơ giai đã rất kinh khủng, mà Tam Thiên Lưu Vân Thủ hắn tu luyện hay là Liệt Không Cửu Kích đều là vũ kỹ Huyền cấp trung giai, tới hiện tại cũng chưa tu luyện thành công. Vũ kỹ Địa cấp trung giai này chỉ sợ hắn cũng không tu luyện được.  

Một lát sau, Lục Lâm Thiên mới mở mắt ra, trong mắt hiện lên sự khiếp sợ, Long Ảnh Tí này quả thực vô cùng bất phàm.  

Từ trên phương pháp tu luyện Long Ảnh Tí, Lục Lâm Thiên biết dược, Long Ảnh Tí là một bộ vũ kỹ rất đặc thù, bất luận vũ giả thuộc tính nào cũng có thể tu luyện, có chút tương đồng với Thanh Linh Khải Giáp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.