Chương trước
Chương sau
Trên hỏa cầu khổng lồ mà kinh khủng này, hỏa diễm kinh khủng kia tràn ngập, đại đỉnh xoay tròn mang theo tiếng long ngâm, hỏa cầu khổng lồ trên bầu trời cũng lập tức xoay tròn. Tốc độ nhanh như thiểm điện, mang theo khí tức nóng bỏng khuếch tán.  

Sưu Sưu Sưu.  

Kiếm ảnh bằng năng lượng lam sắc phô thiên cái địa kia nhanh chóng bạo phát về phía hỏa cầu, năng lượng bàng bạc tuôn ra, kiếm ảnh lam sắc khắp bầu trời giống như thủy triều bao phủ hỏa cầu.  

Sưu Sưu.  

Vô số kiếm ảnh lam sắc tới gần hỏa cầu lập tức bị hóa thành năng lượng. Thế nhưng lúc này càng ngày càng có nhiều kiếm ảnh bằng năng lượng lam sắc xuyên thủng không gian mà tới.  

– Xích Viêm Đương Không, phá cho ta.  

Nam thúc hét lớn một tiếng, một đạo thủ ấn hóa thành lưu quang đánh vào đại đỉnh.  

Ngao.  

Một tiếng long ngâm vang vọng không gian, lập tức trong bầu trời, khí tức hỏa cầu đột nhiên tăng vọt, tiếng rít gào không ngừng vang lên, năng lượng cuồng bạo bàng bạc vô cùng đáng sợ đánh tan không gian, mơ hồ có thể thấy được, không gian chung quanh hỏa cầu lúc này trực tiếp xuất hiện khe nứt không gian. Hỏa cầu trong nháy mắt đánh về phía đám mây đen trong bầu trời.  

Giờ phút này, vô hình chung tâm tình của mọi người đều vô cùng bất an. Ai cũng biết, sau chiêu này, chỉ sợ sẽ có người thua.  

Hỏa cầu khổng lồ phá hủy một đám kiếm ảnh bằng năng lượng bắn về phía chân trời, cuối cùng hỏa diễm giống như một viên đá, ầm ầm đánh vào trong đám mây đen kia.  

Ngay khi hỏa cầu đánh vào đám mây đen kia, tiếng sấm ì ùng lập tức yên lặng, đồng thời kiếm ảnh lam sắc kia lập tức biến mất.  

Sự yên tĩnh ngắng ngủi này khiến cho ngay cả tiếng tim đập cũng nghe rõ ràng, thế nhưng sự tĩnh lặng này lại khiến cho trong lòng mọi người kinh hãi.  

Rốt cuộc, tiếng nổ kinh thiên vang lên trong không tủng.  

Phanh Phanh.  

Tiếng nổ vang vọng trong không trung, một cỗ năng lượng kinh khủng tới cực hạn như một cơn lốc trong nháy mắt bắt đầu từ trên trời khuếch tán xuống. Trong bầu trời, hỏa diễm sau khi đánh vào đám mây đen kia lúc này đột nhiên khuếch tán ra, tràn ngập phương viên mấy nghìn thước chugn quanh.  

Dưới hỏa diễm bao phủ, đám mây đen kia không chống đỡ được bao lâu trong nháy mắt hóa thành năng lượng tiêu tán trong không trung. Dưới cơn lốc bằng năng lượng kinh khủng này, tất cả mọi người đều vô cùng sợ hãi, ánh mắt hiện lên sự kinh hãi, khiếp sợ, khủng hoảng.  

Phanh Phanh Phanh.  

Tiếng năng lượng bạo tạc kịch liệt vang lên, kình khí màu đỏ nóng bỏng lan tràn ra, toàn bộ không gian lập tức rung động. Kình khí của hỏa diễm lúc này như một cơn sóng lớn khuếch tán ra bốn phía.  

khục khục.  

Trong không gian, lúc này sắc mặt Hắc Quỷ Thiên Vương vô cùng kinh hãi, một cỗ hỏa lãng nhanh chóng ập tới, ngực hắn giống như bị một cây búa tạ đập vào một cái, miệng phun ra một ngụm máu, thân ảnh trong nháy mắt bị đánh bay.  

Ngao.  

Trong đại đỉnh chín chân lúc này lại vang lên một tiếng long ngâm. Bằng vào mắt thường có thể thấy được, đại đỉnh chín chân trên bầu trời lập tức xoay tròn, đồng thời hỏa lãng kinh khủng đang khuếch tán ra bốn phía lúc này giống như bị dẫn dắt, hỏa lãng trong không gian mấy nghìn thước lúc này đều hội tụ vào trong đại đỉnh chín chân rồi lập tức biến mất không thấy, toàn bộ không gian khôi phục lại vẻ sáng sủa.  

Đám mây đen phía chân trời lúc này cũng chậm rãi tiêu tán, thế nhưng trong bầu trời lúc này, sóng gợn trong không gian lại mang theo nhiệt độ nóng bỏng, khiến cho toàn bộ không gian tràn ngập ánh đỏ, giống như đây là một không gian màu đỏ vậy.  

Lúc này, đám người bốn phía đều trợn mắt líu lưỡi, mọi người không khỏi hít sâu một hơi. Không ít người trực tiếp ứa ra mồ hôi lạnh. Đây mới là lực lượng của cường giả, mỗi một cái giơ tay nhấc chân đều mang theo năng lượng thiên địa. Dưới lực lượng này coi như là Vũ Suất cũng không chịu nổi một kích. Mà Vũ Tướng và Vũ Phách thực lực thấp hơn cũng chỉ có thể cảm giác được mình nhỏ bé tới mức nào.  

Phía dưới, mọi người đã sớm bố trí một tầng quang tráo phòng ngự, lúc này quang tráo tán đi, cả đám vô cùng kinh hãi, ánh mắt nhìn vào bầu trời lúc này không khỏi líu lưỡi.  

Ông.  

Lúc này, đại đỉnh chín chân khổng lồ kia trong nháy mắt chợt lóe thu lại thành quang mang nho nhỏ từ bên ngoài tiến vào trong mi tâm Nam thúc rồi biến mất không thấy.  

– Không ngờ lại là hồn khí, không ngờ ngươi lại có Hồn khí Địa cấp.  

Phía xa, sắc mặt Hắc Quỷ Thiên Vương tái nhợt, khóe miệng vẫn còn vết máu, uy lực công kích đối phương vừa mới thi triển ra vượt qua sự tưởng tượng của hắn. Lúc này chỉ có bản thân hắn biết, trong công kích vừa rồi, công kích của hỏa diễm chỉ là bề ngoài mà thôi, mà công kích chân chính chính là công kích bằng linh hồn. Đây mới là công kích khiến cho hắn bị thương nặng như vậy. Hồn khí cường hãn như vậy chắc chắn đã tới Địa cấp.  

– Hiện tại để ta xem ngươi có thể chống lại một kích tiếp theo của ta hay không.  

Tinh quang trong mắt Nam thúc hiện lên, thủ ấn tiếp tục biến hóa, linh lực quanh người bắt đầu tràn ra.  

– Thiếu chủ, đi mau.  

Thanh âm của Hắc Quỷ Thiên Vương trong nháy mắt vang vọng, tiếp theo đó thân ảnh của hắn thuấn di tới bên người Lăng Thanh, thân ảnh hai người như quỷ mị nhanh chóng biến mất. Tốc độ như vậy, trong đám người này chỉ có năm người có thể nhìn thấy.  

Trong bầu trời, ánh mắt Nam thúc hiện lên hàn ý nhìn về phía Hắc Quỷ Thiên Vương bỏ chạy.  

– Nam thúc.  

Lục Lâm Thiên nhướng mày, trong lòng đột nhiên có một cảm giác không tốt.  

Khục.  

Khóe miệng Nam thúc đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, khuôn mặt vốn đã tái nhợt lúc này đột nhiên trắng bệch.  

– Nam thúc, người không sao chứ? Mau ăn đan dược vào đi.  

Trong nháy mắt Lục Lâm Thiên thi triển Phong chi dực đi tới bên người Nam thúc, trong tay đã cầm hai khỏa đan dược lục phẩm hậu giai, đây chính là đan dược chữa thương, cũng là hai khỏa đan dược lục phẩm tốt nhất trên người Lục Lâm Thiên hiện tại.  

– Đã thành như vậy ngươi còn hỏi ta có làm sao không à?  

Nam thúc tức giận trừng mắt nhìn Lục Lâm Thiên, cũng không khách khí nhận lấy hai khỏa đan dược lục phẩm cao giai trong tay Lục Lâm Thiên rồi nhét vào miệng.  

– Nam thúc, người nhanh điều tức một chút đi.  

Lục Lâm Thiên lo lắng nói, Nam thúc không truy sát Hắc Quỷ Thiên Vương, Lục Lâm Thiên cũng đã cảm giác Nam thúc có chút không thích hợp.  

– Đều do tiểu tử ngươi gây ra, phỏng chừng lần này không thể khôi phục lại được nữa.  

Nam thúc nói với Lục Lâm Thiên:  

– Đáng tiếc, nếu là khi trước, một Vũ Vương ngũ trọng nho nhỏ ta chỉ cần nhấc tay là có thể tiêu diệt, không ngờ lúc này lại rơi vào tình trạng lưỡng bại câu thương.  

– Nam thúc, đám người Linh Vũ giới này người biết sao?  

Lục Lâm Thiên hỏi.  

– Hừ, Linh Vũ giới.  

Hàn ý trong mắt Nam thúc đại thịnh, nói:  

– Ta đi mật thất chữa thương mấy ngày, ba ngày sau ngươi tới mật thất tìm ta.  

Nói xong, thân ảnh Nam thúc như thuấn di biến mất không thấy. Lục Lâm Thiên nhíu mày, quay đầu nhìn xuống phía dưới.  

Phía dưới lúc này đã là một mảnh hỗn độn, Lục gia to như vậy lúc này có hơn phân nửa đã hóa thành phế tích, mặt đất trước của Lục gia lúc này đã nứt nẻ giống như một dòng suối nhỏ chứng minh cho trận đại chiến kịch liệt vừa rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.