Chương trước
Chương sau
Nể mặt Lục Vô Song và Lục Lâm Thiên cho nên Vân Hồng Lăng cũng nói với Lục Đông, Lục Tây vài câu, bằng không một Lục gia nho nhỏ, Vân Hồng Lăng cũng không để ý tới.  

Biết được tin tức tiểu thư Vân Dương Tông và Lục Lâm Thiên đính hôn, chúng trưởng lão Lục gia kích động không ngớt, cả đám tới trước mặt Lục Lâm Thiên đều vô cùng khúm núm.  

Đối với những người này trong lòng Lục Lâm Thiên cũng không để tâm tới. Khi trước Lục Lâm Thiên cũng đã bị bọn họ khi dễ không ít, những người này chính là đám cỏ đầu tường, nhìn thấy bọn họ trong lòng Lục Lâm Thiên cũng không thấy thoải mái.  

Toàn bộ Lục gia, người Lục Lâm Thiên coi trọng duy nhất cũng chính là đại bá Lục Đông, lúc chúng trưởng lão Lục gia đang hưng phấn thì lập tức tung hô La Lan thị tới tận mây xanh, nào là sinh ra một nhi tử tốt, tìm được một con dâu tốt, những từ ngữ buồn nôn liên tục tuôn ra khiến cho Lục Lâm Thiên khó chịu.  

Thế nhưng trong đám người này Lục Lâm Thiên cũng không nhìn thấy lão nhị Lục gia – Lục Nam, còn có Triệu Tuệ, ngay cả Lục Trung cũng không thấy xuất hiện.  

Sau khi mọi người rời khỏi, sắc trời đã tối. Vào đêm Vân Hồng Lăng đang ở trong đình viện thì La Lan thị giục hai người đi nghỉ ngơi. Lúc này Vân Hồng Lăng cúi đầu, đỏ mặt chậm rãi theo Lục Lâm Thiên đi vào phòng.  

Căn phòng này vẫn như ba năm trước, tất cả đều không có thay đổi gì. Lục Lâm Thiên nhìn cũng biết nhất định là mẫu thân luôn duy trì bộ dáng nó như lúc ban đầu hắn rời đi.  

Trong phòng, còn có một ngọn đèn phát ra ánh sáng nhu hòa. Lục gia không giống như Vân Dương Tông, mỗi phòng đều có dạ minh châu chiếu sáng, Lục gia còn chưa đạt được trình độ như vậy.  

Vân Hồng Lăng đứng ở trong gian phòng không biết làm gì. Nàng cúi đầu dường như cảm thấy sắp tới sẽ xảy ra chuyện gì, thi thoảng liếc mắt nhìn Lục Lâm Thiên.  

– Tiểu tặc, ta tu luyện đây.  

Nhìn Lục Lâm Thiên, Vân Hồng Lăng nói.  

– Hắc hắc, ngày mai mới tu luyện không được sao?  

Lục Lâm Thiên cười hắc hắc, nói xong ôm Vân Hồng Lăng lên, thật vất vả mới có cơ hội này, hôm nay cũng không thể bỏ qua như vậy được.  

– Ngươi… Ngươi muốn làm gì?  

Vân Hồng Lăng kêu lên, khuôn mặt đỏ bừng.  

– Nàng đoán thử xem? Chúng ta hiện tại danh chính ngôn thuận là phu thê rồi.  

Lục Lâm Thiên nhẹ nhàng nói, lúc này đã ôm Vân Hồng Lăng tới trên giường, nhìn vào nữ tử tuyệt mỹ trước mắt này, lúc này hắn đã không nhịn được nữa, nhẹ nhàng hôn vào môi nàng.  

– Tiểu tặc…  

Vân Hồng Lăng không nói ra lời, Lục Lâm Thiên không ngừng hôn lên mặt nàng, tai nàng, cuối cùng là đôi môi của nàng, khiến cho Vân Hồng Lăng cảm thấy đất trời chung quanh rugn chuyển, toàn thân như nhũn ra, không còn khí lực để giãy dụa, cũng không muốn giãy dụa.  

Đầu lưỡi Lục Lâm Thiên không ngừng chạm vào cái miệng nhỏ nhắn của Vân Hồng Lăng, liên tục thăm dò, Vân Hồng Lăng chỉ có thể cố gắng đáp lại bằng bản năng nguyên thủy của mình.  

Khuôn mặt Vân Hồng Lăng bắt đầu nóng lên, hô hấp dồn dập, toàn thân bắt đầu tê dại.  

Chậm rãi, tay Lục Lâm Thiên bắt đầu chạy, từ trên lưng rồi qua chiếc eo nhỏ nhắn…  

– Tiểu tặc, không được, chúng ta còn chưa thành thân.  

Vân Hồng Lăng lúc này đã biết Lục Lâm Thiên muốn gì, bắt đầu từ chối, thế nhưng không còn khí lực để giãy dụa.  

– Ta muốn nàng làm nữ nhân của ta ngay ngày hôm nay.  

Một cỗ tà hỏa xông lên khiến cho Lục Lâm Thiên không thể nhịn được nữa, thanh niên làm sao có thể nhẫn nhịn được cảnh này, bắt đầu đè lên nữ nhân trước mặt, điên cuồng hôn, xoa nắn.  

Vân Hồng Lăng từ chối một chút rồi bất tri bất giác tự động phối hợp, sau khi giãy dụa một phen bắt đầu nhu thuận như chú cừu nhỏ bị Lục Lâm Thiên tùy ý dắt đi.  

Cảm nhận thân thể mềm mại phía dưới khiến cho hô hấp của Lục Lâm Thiên càng ngày càng nặng, nụ hôn thật sâu tham lam hút nước bọt trong miệng Vân Hồng Lăng giống như là thưởng thức mỹ vị vậy.  

Lúc này thân thể mềm mại của Vân Hồng Lăng tê dại, không ngừng run rẩy, khẩn trương và hưng phấn đan xen vào nhau.  

Lục Lâm Thiên ngẩng đầu, nhìn nữ tử đang dưới thân mình, hai gò má trắng như tuyết lúc này đã trở nên đỏ bừng, miệng đang không ngừng thở dốc, trên khuôn mặt tinh xảo lúc này ánh mắt hiện lên sự mê ly. Giống như Lục Vô Song vậy, hai nàng đều tuyệt mỹ, thế nhưng tính cách lại khác xa nhau, một người ưu nhã, một người nóng bỏng.  

Nữ nhân luôn điêu ngoa tùy hứng lúc này giống như một con thỏ nhỏ đang chấn kinh, co lại thân thể của mình, trong mắt có kinh khủng, có chờ mong, có khát vọng. Ánh mắt ngơ ngác nhìn về phía Lục Lâm Thiên.  

Lục Lâm Thiên lại cúi xuống, bốn cánh môi chạm vào nhau khiến cho cả hai người vô cùng kích thích.  

Vân Hồng Lăng bị Lục Lâm Thiên đặt dưới thân lúc này cảm nhận được khí tức nam nhân trên người Lục Lâm Thiên, toàn thân lại cảm thấy vô cùng thoải mái không nói nên lời.  

Hai tay Lục Lâm Thiên bắt đầu cởi y phục của Vân Hồng Lăng ra.  

Tâm tư Vân Hồng Lăng lúc này giống như con nai đang chạy loạn, tim đập càng lúc càng nhanh, tuy rằng chưa hiểu chuyện thế nhưng cũng biết ý đồ của Lục Lâm Thiên lúc này.  

Chỉ là lúc này phản ứng nguyên thủy kia cũng khiến cho nàng không tránh né được, ngược lại còn ưỡn ngực, hai tay không tự chủ được mà ôm lấy thắt lưng Lục Lâm Thiên, vô cùng chặt, dường như dùng hết khí lực của mình vậy.  

Sau một lát, trên người Vân Hồng Lăng cũng chỉ còn lại áo lót, áo lót này giống như dùng tơ tằm tạo ra vậy, vô cùng trong suốt, mơ hồ có thể nhìn thấy da thịt trắng hồng bên trong.  

Một thân thể linh lung trắng nõn như ngọc xuất hiện trước mặt Lục Lâm Thiên. Trên thân thể mềm mại linh lung lúc này cũng chỉ còn hai thứ để che đây nơi thần bí thần mà thôi, bộ ngực sữa đang phập phồng có thể nhìn thấy được.  

Thứ vốn khiến cho Lục Lâm Thiên tưởng tượng rất nhiều kia lúc này xuất hiện trong mắt Lục Lâm Thiên khiến cho Lục Lâm Thiên càng khó nhịn được. Thân thể trước mắt linh lung, dung nhan tuyệt mỹ, ngũ quan xinh xắn, bộ ngực sữa cao vút, làn da trắng nõn, mỗi một tấc trên thân thể đều tản ra khí tức mê người, trong vẻ ngây ngô mang theo mê hoặc vô tận.  

Tức thì, đóa mai nở rộ trong căn phòng, cảnh xuân kiều diễm hiện lên.  

– Hồng Lăng, nàng đẹp quá.  

Lục Lâm Thiên nói, nữ tử trước mắt này tỏa ra khí tức khiến hắn mê say.  

– Tiểu tặc này, sau này thiếp chính là người của chàng rồi, sau này chàng không được khi dễ thϊếp đấy.  

Ngẩng đầu nhìn nam tử trước mắt này, ánh mắt tràn ngập vẻ thâm thúy, khuôn mặt lúc nào cũng treo nụ cười tà khiến cho nàng say mê. Chính bản thân nàng cũng không biết vì sao trong lòng lại có nam nhân này, có thể là từ lúc trong Sơn Mạch Vụ Đô trong lòng nàng đã có bóng hình của tiểu tặc này rồi.  

– Thiếp nghe người ta nói, lần đầu tiên sẽ rất đau, chàng nhẹ một chút.  

Nói xong, Vân Hồng Lăng e thẹn nhắm hai mắt lại, dường như đã hoàn toàn cam chịu chuyện xảy ra kế tiếp.  

Nữ tử không sợ trời không sợ đất này rốt cuộc cũng có lúc khẩn trương, thân thể mềm mại khẩn trước tới mức run lên, hai mắt nhắm chặt, hai tai đỏ bừng giống như tiểu hài tử làm chuyện sai.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.