Chương trước
Chương sau
Trong sát na này, một đạo thủ ấn trong tay thanh niên mặc bạch y nhanh chóng biến hóa, đột nhiên phun ra một ngụm máu, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch. Không biết từ khi nào trong tay hắn xuất hiện một viên đan dược, máu huyết và đan dược lẫn lộn một chỗ, thủ ấn lại biến hóa, viên đan dược lập tức được ném cho đầu Hỏa Diễm Lang.  

Ngao.  

Hỏa Diễm Lang gầm rú lên một tiếng, thanh âm xuyên thấu không gian, cái miệng lớn mở ra, nhanh chóng nuốt vào viên đan dược kia vào bụng. Rồi bỗng dưng dường như bị cái gì đó kí©ɧ ŧɧí©ɧ, thân thể mấy chục thước lần thứ hai tăng vọt, lập tức khổng lồ chừng bốn trăm thứơc, đứng ngay trước mắt Lục Lâm Thiên, lúc này Lục Lâm Thiên giống như một con kiến đứng trước mặt con voi.  

– Lâm Thiên cẩn thận.  

Trên khán đài, Vũ Ngọc Tiền vẫn luôn nhìn vào đồ đệ bảo bối của mình, những người khác đấu hắn lười nhìn vào. Lúc này nhìn thấy đệ tử Vạn Thú Tông gọi ra yêu thú bản mạng, cũng thay cho Lục Lâm Thiên vô cùng lo lắng, vô cùng bất an.  

– Hỏa Diễm Lang, đi.  

Lúc này thanh niên mặc bạch y quát lên một tiếng, Hỏa Diễm Lang khổng lồ trong nháy mắt khí thế tăng vọt, thân thể cao lớn lao thẳng về phía Lục Lâm Thiên.  

Hỏa Diễm Lang khổng lồ lao thẳng tới, cự ly nhanh chóng được thu hẹp, một cỗ kình khí cường hãn, hung bạo xuyên thấu không gian, thân thể nhanh chóng bắn tới, mang theo tiếng xé gió, uy thế cuồng bạo.  

– Chơi yêu thú sao? Vậy thì ta chơi cùng ngươi một chút.  

Lúc này Lục Lâm Thiên cũng không có ý lùi lại, ngược lại khóe miệng hiện lên tiếu ý.  

Ngao…  

Hỏa Diễm Lang rống lên một tiếng, thân thể khổng lồ khiến cho không khí rung chuyển, khí tức sắc bén bắn ra đánh về phía Lục Lâm Thiên, chân trước mang theo hỏa diễm nóng bỏng, xé mở không gian.  

Xuy..  

Vòng xoáy dưới chân chợt lóe, chân khẽ điểm mặt đất một cái. Thân thể Lục Lâm Thiên trong nháy mắt nhảy về phía sau, thân thể bắn lên, Phong Chi Dực sau lưng được mở rộng, thân ảnh trong nháy mắt bắn vào giữa không trung.  

Phanh!.  

Một tiếng vang lớn vang lên, trảo ấn to chừng mười thước của Hỏa Diễm Lang đánh vào nơi Lục Lâm Thiên vừa đặt chân, nham thạch cứng rắn dưới đất nứt, vô số đá vụn bắn tứ tung, mặt đất nhanh chóng xuất hiện năm cái khe dài.  

– Huyết Hồn Ấn.  

Trong lúc này, Lục Lâm Thiên đã khởi động Huyết Hồn Ấn trong đầu.  

Trong đầu, Huyết Hồn Ấn bị thôi động, một hư ảnh Huyết Hồn Ấn bằng năng lượng nhanh chóng xuất hiện trong đầu Lục Lâm Thiên, rồi được rót vào trong kinh mạch lao ra khỏi cơ thể, sau đó ngưng tụ trong lòng bàn tay Lục Lâm Thiên.  

Phong Chi Dực phối hợp với Phù Quang Lược Ảnh tốc độ Lục Lâm Thiên lúc này đã đạt tới mức kinh khủng, một trảo của Hỏa Diễm Lang kia đánh vào không trung, nó lập tức ngẩng đầu vô cùng tức giận nhìn Lục Lâm Thiên. Lúc này thân ảnh của Lục Lâm Thiên đã xuất hiện ở trên chiếc đầu khổng lồ của hắn.  

Ngao.  

Một tiếng rống giống như long ngâm, phượng hót từ trong lòng bàn tay Lục Lâm Thiên mơ hồ truyền ra. Trong lòng bàn tay Lục Lâm Thiên đột nhiên xuất hiện một cái ấn vô cùng quỷ dị, trên ấn có hình một con yêu thú, như rồng mà không giống rồng, như hổ mà lại không phải là hổ, cả cái ấn này màu đỏ tươi, một cỗ uy áp ngập trời từ trên thân ấn khuếch tán.  

Cảm nhận được cỗ uy áp từ trên cái ấn này, Hỏa Diễm Lang nhanh chóng kinh hãi, thân thể to lớn run rẩy, vô hình chung đã bị áp chế.  

– Đây là vũ kỹ gì? Dường như vô cùng bất phàm.  

Lúc này cảm nhận được khí tức mà Huyết Hồn Ấn do Lục Lâm Thiên thi triển ra, không ít cường giả trên khán đài đều vô cùng nghi hoặc, ngay cả Vân Khiếu Thiên cũng không ngoại lệ.  

Trong Địa Linh Môn, ánh mắt cường giả Linh Vương kia đột nhiên hiện lên quang mang nhìn về phía Lục Lâm Thiên. Cường giả Linh Vương, bất luận một tia linh lực ba động nào cũng khiến cho bọn họ chú ý. Thế nhưng cường giả Linh Vương này cũng vô pháp nhìn ra lai lịch của chưởng ấn này, chỉ mơ hồ có cảm giác được linh lực ba động, thế nhưng cũng không thể xác định.  

Trên vai Lục Vô Song, Cửu Vĩ Yêu Hồ Bạch Linh cũng ngẩng đầu lên nhìn về phí chưởng ấn Lục Lâm Thiên thi triển ra, nàng ta có thể cảm giác được khí tức của chưởng ấn này mơ hồ áp chế nàng.  

– Tiểu tử này quả thực ẩn tàng không ít.  

Vân Khiếu Thiên nhíu mày, lập tức mỉm cười thầm nghĩ.  

Tất cả mọi chuyện chỉ là khúc nhạc đệm mà thôi.  

– Đi.  

Lục Lâm Thiên thấp giọng quát lên, Huyết Hồn Ấn trong tay đánh ra giống như một con mãnh hổ chồm tới, mang theo tiếng rống hung hăng đập vào trong mi tâm Hỏa Diễm Lang, hóa thành một đoàn huyết sắc quang mang rồi biến mất không thấy.  

Thi triển Huyết Hồn Ấn vốn có thể khống chế yêu thú, thế nhưng tuyệt đối có thêm hiệu quả có thể đánh chết hoặc đối phó với chúng. Hơn nữa trên phương diện đối phó yêu thú tuyệt đối có tác dụng áp chế, đồng thời công kích linh hồn yêu thú.  

Dùng Huyết Hồn Ấn khống chế yêu thú Lục Lâm Thiên còn phải cẩn trọng để cho linh hồn yêu thú không bị hao tổn, sau khi khống chế được rồi thì cũng không có tác dụng gì quá lớn.  

Thế nhưng dùng Huyết Hồn Ấn đối phó với yêu thú sẽ không cần bận tâm nhiều như vậy, hoàn toàn có thể toàn lực thi triển.  

Trong nháy mắt, tất cả trở nên cực kỳ nhanh chóng, ngay khi Huyết Hồn Ấn đánh vào mi tâm Hỏa Diễm Lang kia, đây chính là linh hồn công kích, đầu Hỏa Diễm Lang trong nháy mắt ngây ra như phỗng, thân thể uể oải té xuống mặt đất.  

Khục khục.  

Thanh niên mặc bạch y lúc này đột nhiên phun ra một ngụm máu, sắc mặt càng thêm trắng bệch, yêu thú bản mạng bị thương nặng, hắn cũng không thoát khỏi bị liên lụy.  

Yêu thú bản mạng và chủ hầu như tương liên với nhau, cho nên đại hội mới đồng ý người của Vạn Thú Tông có thể mang yêu thú bản mạng tham gia.  

Khục Khục.  

Thanh niên mặc bạch y lảo đảo lui về phía sau lập tức ngã xuống đất, miệng lại phun ra một ngụm máu. Hai mắt mờ đi, đầu óc mê muội, Hỏa Diễm Lang trên mặt đất lúc này cũng không biết thế nào chỉ nằm co quắp trên mặt đất, cũng không nhúc nhích được nữa.  

– Còn muốn động thủ không?  

Thân ảnh Lục Lâm Thiên hạ xuống nhìn thanh niên mặc bạch y kia hỏi, khóe miệng hiện lên nụ cười nhàn nhạt. Lục Lâm Thiên tuy rằng không ngại hạ thủ nặng thêm một chút, thế nhưng trên đài còn có tông chủ Vạn Thú Tông, vô duyên vô cớ đắc tội Vạn Thú Tông, loại chuyện này Lục Lâm Thiên không muốn làm chút nào.  

– Ngươi thắng.  

Thanh niên mặc bạch y uể oải nói. Nhìn vào Lục Lâm Thiên trước mắt, lúc này hắn mới biết được, mình và đối phương cách biệt tới mức nào.  

– Lão đại thắng rồi, dường như chỉ có hai chiêu.  

Tiểu Long lắc lư cái đầu nói, trong đôi mắt nhỏ hiện lên sự hưng phấn.  

Trên khán đài, Vân Khiếu Thiên, Vũ Ngọc Tiền đều hiện lên tiếu ý.  

Phanh Phanh Phanh.  

Giữa quảng trường lúc này vẫn vang lên tiếng bạo liệt, số lượng cũng không ít. Lúc Lục Lâm Thiên đánh bại đối thủ của mình rồi nhìn sang thì cũng có không ít người đã đánh bại đối thủ của mình.  

– Hồng Lăng.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên xuyên qua mấy khu vực lúc này mới tìm được thân ảnh của Vân Hồng Lăng. Lúc này Vân Hồng Lăng đang giao thủ với một thanh niên dáng người tục khí.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.