Chương trước
Chương sau
Sau khi đình chỉ việc tu luyện linh lực, thời gian một tháng vẫn chưa hết, Lục Lâm Thiên lại tiếp tục dùng đan dược tứ phẩm. Sau khi dùng sáu khỏa đan dược tứ phẩm sơ giai và một khỏa đan dược tứ phẩm cao giai rốt cuộc tu vi Vũ giả của hắn cũng đã đột phá tới Vũ Phách tam trọng.  

– Lão đại, ngươi quá cường hãn nha.  

Hai mắt nhỏ của Tiểu Long trừng lên, lập tức nói:  

– Xem ra đệ phải nỗ lực tu luyện mới được, bằng không không đuổi kịp được ngươi.  

– Chúng ta đi thôi.  

Lục Lâm Thiên nói rồi nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư biến mất khỏi bầu trời.  

Sau khi trở về ngọn núi của mình, Lục Lâm Thiên vừa đi vào đình viện thì khẽ nhíu mày, rồi lại mỉm cười nhìn vào thân ảnh xinh đẹp trong phòng nói:  

– Hồng Lăng, sao nàng lại tới đây?  

Vân Hồng Lăng không nói gì, lúc này tóc tai nàng có chút toán loạn, hai mắt chăm chú không có chút cảm xúc nào nhìn về phía Lục Lâm Thiên.  

– Hồng Lăng, nàng làm sao vậy?  

Lục Lâm Thiên nhìn thấy biểu tình của Vân Hồng Lăng, trong lòng không khỏi có chút sợ hãi.  

– Lục Lâm Thiên, ta sẽ không để yên cho ngươi. Từ hôm nay trở đi, ta và ngươi không còn quan hệ. Sau này chúng ta chính là cừu nhân, ta hận ngươi.  

Vân Hồng Lăng nhìn chằm chằm về phía Lục Lâm Thiên nói, xong rồi lập tức rời đi.  

– Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?  

Lục Lâm Thiên lại nói:  

– Chẳng lẽ vì chuyện kia?  

– Lật thuyền rồi…  

Một lát sau Lục Lâm Thiên thầm nghĩ trong lòng, xem ra Vân Hồng Lăng đã biết chuyện của hắn với Lục Vô Song. Không biết vì sao, nhìn vào ánh mắt của Vân Hồng Lăng hắn có cảm giác rất đau lòng. Vốn tưởng rằng nàng sẽ nổi giận, sau đó truy sát hắn, thế nhưng không ngờ nàng lại bình tĩnh như vậy.  

Nhìn ra bên ngoài, Lục Lâm Thiên có chút do dự không biết có nên đuổi theo hay không. Quả thực hắn đã làm tổn thương nàng. Nữ nhân này tuy rằng có chút ngang ngược, vô lý, thế nhưng tuyệt đối là một nữ nhân đơn thuần. Dưới vẻ bề ngoài ngang ngược vô lý đó hẳn là một trái tim yếu đuối.  

Lục Lâm Thiên đi về phía trước vài bước rồi lập tức dừng lại. Cho dù hắn có đuổi theo cũng không làm được gì. Vạn nhất để cho nàng càng hận mình, chỉ sợ sẽ càng làm thương tâm. Bản thân hắn đã có Vô Song, muốn hắn bỏ Vô Song hắn không làm được. Mà Vân Hồng Lăng đường đường là tiểu thư của Vân Dương Tông lại cùng người khác thờ một chồng sao? Phỏng chừng cho dù nàng đồng ý Vân Khiếu Thiên cũng sẽ không bỏ qua cho hắn.  

Trên ngọn núi, một thân ảnh xinh đẹp nhìn về phía đình viện trước mặt, một lát sau, trong mắt nàng chảy ra hai hàng nước mắt lăn dài trên má. Sau đó mới nhảy lên lên Thiểm Điện Phi Báo rồi lập tức rời đi.  

Buổi chiều, Lục Lâm Thiên lại đi một chuyến tới Vạn Vũ Lâu. Lật xem không ít tư liệu, chỉ cần là thứ hắn có đủ quyền hạn lật xem, trên cơ bản sẽ không buông tha.  

Ban đêm, Lục Lâm Thiên móc ra Linh Ngọc Sàng tu luyện, trong một tháng này đột phá quá nhanh, những ngày kế tiếp chỉ cần củng cố tu vi là được.  

Ánh bình minh xuất hiện, toàn bộ núi non được bao phủ trong đám sương mù, lúc này Lục Lâm Thiên mới đình chỉ việc tu luyện, từ trong cơ thể thở ra một ngụm trọc khí.  

– Nên tiếp tục tu luyện Phù Quang Lược Ảnh.  

Lục Lâm Thiên thầm nói. Sau khi thu dọn một chút, hắn gọi Thiên Sí Tuyết Sư ra rồi tiếp tục đi tới Vũ linh ảo cảnh.  

Ban ngày tiến vào trong Vũ linh ảo cảnh tu luyện, buổi tối dung hợp việc tu luyện bằng ý thức và thực tế. Cứ như vậy thời gian chậm rãi trôi qua. Chỉ là Lục Lâm Thiên lại khiến cho nhị hộ pháp vô cùng phiền muộn. Mỗi một lần Lục Lâm Thiên đều tiến vào ngũ trọng tầng bốn, thế nhưng lại không xông qua, cũng không thất bại, cứ tới tối là hắn tự động đi ra.  

Chuyện này cũng có không ít đệ tử thân truyền biết được. Đều cảm thấy nghi hoặc không ngớt, mà tin Lục Lâm Thiên ở trong tứ trọng tiên cảnh một tháng cũng khiến cho không ít người khϊếp sợ.  

Lúc này trong ngũ trọng tầng bốn, trong hỏa tiễn ngập trời, dưới chân Lục Lâm Thiên xuất hiện hai vòng xoáy nhỏ, tốc độ trong nháy mắt tăng vọt. Sưu một tiếng, hóa thành một đạo lưu quang, bằng vào tốc độ quỷ dị mà bằng mắt thường khó có thể thấy được, trong nháy mắt xuyên qua hỏa tiễn ngập trời.  

Lục Thiếu Su sau khi tu luyện một tháng trong Vũ cảnh, lại thêm buổi tối không ngừng nghỉ dung hợp tu luyện, lúc này khi thi triển Phù Quang Lược Ảnh đã đạt tới tình trạng vô thanh vô thức. Theo thời gian tu luyện Lục Lâm Thiên cũng đã có thêm hiểu biết về vũ kỹ thân pháp Phù Quang Lược Ảnh này. Khi thi triển Phù Quang Lược Ảnh tới một trình độ nhất định, vòng xoáy dưới chân hoàn toàn có thể mở rộng, tốc độ tăng nhanh đồng thời còn có thể ẩn dấu thân ảnh của mình, dùng tốc độ như quỷ mị tiếp cận đối phương.  

Phù Quang Lược ảnh phối hợp với Vũ giả Phong hệ khi thi triển ra ngay cả Lục Lâm Thiên cũng cảm giác chấn động. Tốc độ này so với trước đây nếu nói là nhanh hơn một trăm lần là vô cùng khoa trưởng. Thế nhưng nhanh hơn gấp mười mấy lần thì không hề khoa trương một chút nào. Tốc độ hiện tại của hắn đã đạt tới tình trạng này.  

Hỏa tiễn càng ngày càng nhiều, tốc độ Lục Lâm Thiên cũng càng ngày càng nhanh. Trong hỏa tiễn ngập trời, thân ảnh Lục Lâm Thiên lúc này đã gần như biến mất. Nếu như có người ở đây phỏng chừng cũng không ai có thể nhìn thấy thân ảnh của hắn. Có dùng tâm thần cảm nhận thì cũng chỉ cảm nhận được hấp lực của vòng xoáy dưới chân hắn mà thôi. Thế nhưng muốn nhìn rõ thân ảnh như quỷ mị của hắn thì rất khó.  

Hỏa tiễn càng ngày càng cuồng bạo, thế nhưng cho dù như vậy, nếu như có người ở trong này nhất định có thể nhìn thấy sắc mặt của Lục Lâm Thiên vẫn vô cùng bình thản, vòng xoáy dưới chân không ngừng vận chuyển. Cước bộ ổn định, tiến lên, lùi về, mỗi một động tác vô cùng nhẹ nhàng, trong nháy mắt là có thể né tránh được hỏa tiễn. Hầu như là vừa vặn tránh được, tất cả động tác uyển chuyển như nước chảy mây trôi.  

Trong hỏa tiễn ngập trời, thân ảnh Lục Lâm Thiên lúc này không ngừng di chuyển khiến cho người ta hoa mắt. Hiện giờ Lục Lâm Thiên ở trong đó dường như là đang dạo chơi vậy.  

Lúc bắt đầu tu luyện Phù Quang Lược Ảnh, Lục Lâm Thiên có chút luống cuống, có đôi khi phải dùng tay ngăn cản, còn phải bố trí Thanh Linh Khải Giáp.  

Tới bây giờ, Lục Lâm Thiên di chuyển trong hỏa tiễn ngập trời này, có cảm giác những hỏa tiễn này căn bản không thể tới gần Lục Lâm Thiên được.  

– Được rồi, phá cho ta.  

Sau một lát, khóe miệng Lục Lâm Thiên nở nụ cười thỏa mãn, đột nhiên sắc mặt trầm xuống, vòng xoáy dưới chân điên cuồng xoay tròn, thân hình hóa thành một vòng xoáy, biến mất tại chỗ. Ngay khi thân ảnh Lục Lâm Thiên lần thứ hai xuất hiện thì trong tay hắn có một đạo chưởng ấn phóng lên cao. Trong nháy mắt hóa thành mấy đạo chưởng ấn bổ về phía sương mù dày đặc phía sau hỏa tiễn.  

Phanh! Phanh!  

Lập tức từng tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, vang vọng trong không gian. Một cỗ kình khí cuồng bạo khuếch tán trên không trung. Đám sương mù bị đánh cho tán loạn, cảnh vật trước mắt biến mất, mà hỏa tiễn ngập trời cũng biến mất giữa không trung.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.