Chương trước
Chương sau
Cơ mặt Hoàng Hổ giật giật, sắc mặt lạnh lùng. Sau khi đánh ra thủ ấn thân thể chấn động, một đạo chưởng ấn trực tiếp bắn về phía trước mang theo kình khí sắc bén, tu vi Vũ Phách tứ trọng, trình độ cường hãn ra sao không cần phải nghi ngờ.  

Chưởng ấn không có chút hoa mỹ trực tiếp xé rách không trung, tiếng nổ vang không ngừng vang lên bên tai.  

Lục Lâm Thiên không chút hoang mang, quanh thân trong nháy mắt được bao phủ bởi một tầng quang mang, Thanh Linh Khải Giáp được khởi động, thủ ấn trong tay tiếp tục biến hóa, một cỗ quang mang nhàn nhạt đang ngưng tụ.  

– Vũ kỹ phòng ngự, Lục Lâm Thiên không ngờ lại có vũ kỹ phòng ngự.  

– Điều này cũng không có gì là kỳ quái, trong hàng đệ tử thân truyền chúng ta người có vũ kỹ phòng ngự cũng không ít.  

– Tiểu tử, tiếp một chưởng của ta.  

Trong nháy mắt này chưởng ấn mang theo khí thế cuồng bạo của Hoàng Hổ đã tới vị trí cách người Lục Lâm Thiên mười thước, kình phong cường hãn bắn đến đầu tiên.  

– Ở trước mặt ta ngươi chỉ là tên hề đang nhảy nhót mà thôi.  

Lục Lâm Thiên đột nhiên hét lớn một tiếng, nhưng vào lúc này, từ trong mắt hắn bắn ra hai đạo quang mang kỳ dị, một cỗ khí tức quỷ dị mà vô hình trong nháy mắt khuếch tán, toàn bộ không gian chung quanh như dừng lại.  

Lúc này sát khí và hàn ý trong người Lục Lâm Thiên đột nhiên tuôn ra, Hoàng Hổ trước mắt này Lục Lâm Thiên không thể buông tha, bởi vì hắn là đệ tử Triệu Vô Cực. Tên hề này không ngừng khiêu khích hắn cho nên hắn phải cho bọn chúng một lần giáo huấn nữa. Trận chiến này hắn không phải khổ chiến mà là cần một thắng lợi tuyệt đối, nghiền nát tất cả những thứ chắn đường.  

Lục Lâm Thiên thi triển ra Hư Linh Huyễn Ấn, linh kỹ Hoàng cấp cao giai, trong lúc bất ngờ cho dù đối phương có tu vi Vũ Phách tứ trọng cũng sẽ bị thương. Linh hồn lực của Vũ Phách tứ trọng còn chưa đủ trình độ để chống lại sự ăn mòn của Hư Linh huyễn ấn.  

Trận chiến này Lục Lâm Thiên cảnh cáo Triệu Vô Cực chỉ là tiện thể mà thôi. Điều quan trọng là hắn phải khiến cho Vân Dương Tông chú ý thì mới càng thu được nhiều tài nguyên tu luyện, đây mới là mục tiêu chủ yếu của Lục Lâm Thiên.  

Thế nhưng muốn đạt được mục đích này hắn cần một khối đá kê chân tốt. Mà Hoàng Hổ trước mặt này tuyệt đối là một khối đá kê chân không tồi, đồng thời còn có thể dọa hổ, cớ sao không làm?  

Về phần kiêu ngạo, Lục Thiếu Du cũng không quan tâm cho lắm, hắn cũng không phải Lục Lâm Thiên đáng thương không có chút năng lực phản kháng như trước. Giờ phút này hắn tuy rằng còn chưa được coi là cường giả thế nhưng hắn cũng không phải là một con ốc sên yếu mềm.  

Lúc này trong đầu Lục Lâm Thiên khẽ động, Hư Linh Huyễn Ấn được thi triển ra, phía bên ngoài mọi người thấy một màn vô cùng quỷ dị Hoàng Hổ dường như đã bị hóa đã.  

– Lẽ nào ta nhìn nhầm? Hình như là linh lực?  

Thúy Ngọc nhướng mày, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên chút nghi hoặc.  

Hoàng Hổ lúc này cũng vô cùng hoảng hốt, trong mắt đối phương có một cỗ lực lượng quỷ dị bắn ra, hắn chỉ liếc mắt nhìn một cái tức thì cảm giác thấy có một cỗ năng lượng cuồng bạo mà vô hình tiến vào trong mắt sau đó lập tức chui vào đại não của hắn.  

Khi hắn phát hiện ra cỗ năng lượng này thì đã muộn rồi, cảnh tượng trước mặt trong nháy mắt biến hóa, trong đầu tức thì mê muội.  

– Chu Tước Quyết.  

Sau khi thôi động Hư Linh Huyễn Ấn làm ảnh hưởng tới Hoàng Hổ Lục Lâm Thiên lập tức thi triển Chu Tước Quyết, trước người Lục Lâm Thiên hiện tại có từng đạo quang mang kỳ dị bao phủ trước người hắn, một cỗ khí tức khiến tim người khác đập nhanh phóng lên cao.  

Nói thì chậm nhưng mọi thứ diễn ra chỉ trong nháy mắt, lúc này quanh thân Lục Lâm Thiên phát ra lực lượng kinh khủng khiến cho không gian chung quanh chấn động. Quang mang bảy màu đã bắt đầu đan xen với nhau, lập tức ngưng tụ thành một đầu phượng hoàng bằng năng lượng hai cánh tràn ngậm hỏa diễm khiến cho không gian chung quanh ầm ầm chấn động.  

Không có một dấu hiệu nào báo trước, đầu phượng hoàng bằng năng lượng kia trong nháy mắt hóa thành một đầu phượng hoàng vài trăm thước hỏa diễm quanh thân không ngừng rít gào, khí tức cuồng bạo phóng lên cao, cả không trung dường như tràn ngập trong hỏa diễm. Dưới vô số ánh mắt kinh hãi của mọi người đầu phương hoàng bằng năng lượng này lượn một vòng trên không trung rồi lập tức đánh về phía Hoàng Hổ.  

– Vũ kỹ thật khủng khiếp.  

– Đây là vũ kỹ gì? Không ngờ lại quỷ dị như vậy.  

– Khí tức quá kinh khủng, lẽ nào đây là vũ kỹ Huyền cấp sao?  

Lúc này Lục Lâm Thiên thôi động Chu Tước Quyết đã khiến cho mọi người chấn kinh. Vũ Sư cửu trọng không ngờ có thể thôi động năng lượng kinh khủng như vậy, quả thực làm cho người ta chấn động, tức thì mọi người ồ lên không ngớt.  

Dưới sự kinh ngạc và khiếp sợ của mọi người, đầu phượng hoàng do năng lượng ngưng tụ thành mang theo thanh thế mênh mông đánh tới trước người Hoàng Hổ. Hoàng Hổ trong nháy mắt bị Hư Linh Huyễn Ấn làm cho đình trệ lúc này đã khôi phục lại, thanh tỉnh một chút. Thế nhưng lúc này lại có một cỗ khí tức khiến cho hắn phát lạnh đã phủ xuống. Cảm giác được sự kinh khủng của cỗ khí tức này trong mắt hắn có chút kinh ngạc, mà hết thảy những việc này đều đột nhiên xảy ra khiến cho hắn kinh ngạc.  

– Hỏa diễm đao.  

Hoàng Hổ nhanh chóng thôi động một kích cực mạnh của mình, một thanh đao bẳng hỏa diễm được ngưng tụ trong nháy mắt.  

– Chậm rồi, bại cho ta.  

Lục Lâm Thiên lạnh lùng quát lên một tiếng, bàn tay vỗ về phía xa, đồng thời đầu phượng hoàng do năng lượng ngưng tụ mang theo khí tức kinh khủng kia trong nháy mắt bành trướng rồi ầm ầm nổ tung.  

Giờ phút này, khí tức kinh khủng khiến cho mọi người nhanh chóng lùi lại, hai mắt hiện lên sự hoảng sợ.  

Bang.  

Hỏa cầu nổ tung, năng lượng hỏa diễm kinh khủng trong không trung liên tiếp nổ tung, khí tức cuồng bạo khuếch tán ra không gian chung quanh.  

Cạch.  

Dưới lực lượng kinh khủng này, lúc này mặt đất cứng rắn phía dưới sân rộng không ngừng vang lên tiếng răng rắc tạo ra từng cái khe một, dưới vô số án mắt chấn động nhanh chóng dài ra, tạo thành một cái mạng nhện trên sân.  

– Lẽ nào… Hắn thực sự là Vũ Sư cửu trọng sao? Không có khả năng. Vũ Sư cửu trọng không có lực lượng cường hãn như vậy.  

Khí tức kinh khủng, thực lực cường hãn khiến cho mọi người không thể tin nổi.  

Phốc.  

Khí tức kinh khủng kia cũng không biến mất mà lúc này trong không khí cuồng bạo đột nhiên có một ngụm máu tươi phun ra. Lập tức có một thân ảnh đột nhiên từ trong kình khí cuồng bạo bắn ra, nhanh chóng bắn ra ngoài trăm thước, rơi xuống sát biên giới chiếc dây đỏ.  

Khục khục.  

Hoàng Hổ tiếp tục phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch. Quần áo trên người bị nghiền nát, hỏa diễm đao của hắn còn chưa ngưng tụ xong đã bị một cỗ lực lượng lớn đến mức hắn không thể chống lại đánh xuống.  

Lúc này mọi người, bao gồm cả ba vị hộ pháp đều nhìn chằm chằm vào Hoàng Hổ nằm trên mặt đất đều không nói nên lời, chung quanh một mảnh tĩnh lặng.  

– Một chiêu, chỉ một chiêu Hoàng Hổ đã thất bại.  

Từ đáy lòng mọi người không khỏi cảm thấy lạnh toát.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.