Chương trước
Chương sau
– Vô Song, có chuyện gì xảy ra vậy?  

Tạ trưởng lão nhíu mày, hỏi Lục Vô Song.  

– Sư phụ, đệ tử cũng không biết. Người nhanh bảo bọn họ dừng tay đi.  

Lục Vô Song có chút sốt ruột nói. Nàng biết thực lực của yêu nữ kia, đó chính là Vũ Phách tứ trọng hàng thật giá thật, Thiếu Du làm sao có thể là đối thủ của nàng.  

– Vũ trưởng lão, đã xảy ra chuyện gì.  

Cùng lúc đó, Tống trưởng lão cũng hỏi Vũ Ngọc Tiền.  

– Ngươi hỏi ta? Ta cũng đang muốn hỏi ngươi đây.  

Vẻ mặt Vũ Ngọc Tiền có chút nghi hoặc, hắn cũng không biết có chuyện gì xảy ra. Nếu như người khác khi dễ đồ đệ bảo bối của hắn, bằng vào tính tình của hắn sẽ không thèm bận tâm cái gì gọi là lấy lớn bắt nạt nhỏ, hắn đã sớm chạy tới giáo huấn một chầu. Thế nhưng đối tượng lại là yêu nữ này, hắn cũng vô cùng yêu thương nha, cho nên hiện tại hắn cũng đau đầu không ngớt.  

– Tông chủ, người bảo Hồng Lăng dừng tay đi, có việc gì từ từ nói.  

Tạ trưởng lão nhìn lên không trung rồi nói. Những trưởng lão Vân Dương Tông này đều biết, yêu nữ Hồng Lăng này ở trong Vân Dương Tông chỉ nghe lời một mình tông chủ mà thôi.  

– Chư vị chưởng lão, không vội. Lẽ nào các ngươi không muốn biết thiên phú của Hồng Lăng và Lục Lâm Thiên ai cao hơn hay sao?  

Vân Khiếu Thiên nhìn lên bầu trời lãnh đạm nói.  

– Hai Vũ giả tam hệ, quả thực là hiếm thấy.  

Chúng trưởng lão sau khi hội ý lập tức nhìn lên không trung.  

– Rốt cuộc ngươi muốn thế nào?  

Giữa không trung, Lục Lâm Thiên có chút phiền muộn nhìn vào thiếu nữ trước mặt nói.  

– Ta muốn hảo hảo giáo huấn tên tiểu tặc ngươi.  

Thiếu nữ xinh đẹp kia lúc này đã hoàn toàn nổi giận, trong tay cầm một cây trường tiên màu xanh, thân trường tiên như một con độc xà quất một quất về phía Lục Lâm Thiên.  

– Thanh Linh Khải Giáp.  

Vẻ mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống. Hai cánh phía sau run lên, thân thể tức thời nhanh chóng thối lui, quanh thân xuất hiện Thanh Linh Khải Giáp, đồng thời cũng chật vật tránh khỏi đạo công kích này.  

– Vũ kỹ phòng ngự, dường như cấp bậc cũng không thấp.  

Trên sân, chúng trưởng lão đều là người biết nhìn mặt hàng. Sau khi nhìn thấy Thanh Linh Khải Giáp trên người Lục Lâm Thiên hai hàng lông mày đều nhíu lại, Vân Khiếu Thiên lúc này cũng có chút kinh ngạc.  

Lục Lâm Thiên né tránh một kích, một đạo trường tiên thất bại trong nháy mắt quay về, hai cổ tay thiếu nữ kia giương lên, nhanh chóng lại tiếp tục mang theo tiếng xé gió hướng về phía Lục Lâm Thiên.  

Tốc độ này quá nhanh, đám tàn ảnh xuyên qua sự cách trở của không khí, giống như là vừa lóe lên một cái đã xuất hiện trước mặt Lục Lâm Thiên. Tàn ảnh bỗng nhiên run lên một cái, trong nháy mắt hóa thành mấy đạo quang ảnh, bằng một phương thức vô cùng quỷ dị bao phủ không gian chung quanh.  

– Kháo, ngươi cho rằng ta sợ ngươi sao?  

Từ khi gặp nàng đến giờ vẫn bị nàng đuổi đánh cho chạy trối chết, chạy cũng không thoát, Lục Lâm Thiên cũng nổi giận, thủ ấn trong tay biến đổi. Lúc này trong tay Lục Lâm Thiên xuất hiện một cái bao tay do Bạch Ngọc Tinh Ti chế thành, năm ngón tay uốn lượn, một đạo chưởng ấn mang theo hỏa diễm đánh về phía trước.  

Sưu sưu…  

Tiên ảnh màu xanh giống như là có mắt vậy, nhanh chóng biến hóa giữa không trung, mấy đạo hư ảnh được thu lại, nhanh chóng đánh về phía Lục Lâm Thiên.  

Vẻ mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, bàn tay run lên, bắt được tiên ảnh màu xanh này.  

Xuy…  

Hai loại lực lượng va chạm nhau, chân khí đan xen tạo ra tia lửa, thân thể Lục Lâm Thiên nhất thời bị một cỗ lực lượng vô cùng lớn đẩy lùi. Lực lượng cường hãn trút xuống lòng bàn tay hắn. Hai cánh phía sau lưng trong nháy mắt vỗ liên hồi, thân thể bị đẩy lùi mấy chục thước mới đứng vững.  

Bị một cỗ lực lượng trút xuống có Thanh Linh Khải Giáp trên người Lục Lâm Thiên không bị làm sao. Lực phòng ngực của Thanh Linh Khải Giáp vô cùng cường hãn.  

Mà lúc này, nữ tử xinh đẹp tuyệt sắc kia cũng không bị bao nhiêu ảnh hưởng. Hai cánh phía sau run lên, chân khí vận chuyển, khí tức bản thân nhanh chóng bạo liệt.  

– Phong hệ, Mộc hệ, dường như còn có Thủy hệ, lẽ nào đây chính là yêu nghiệt của Vân Dương Tông mà Vô Song tỷ thường nhắc tới?  

Nhìn vào thân ảnh tuyệt sắc này trong đầu Lục Lâm Thiên nhớ tới Lục Vô Song từng kể với hắn Vân Dương Tông cũng có một yêu nghiệt tu luyện, là Vũ giả tam hệ, phỏng chừng là nữ nhân này.  

– Kháo, ta hiểu rồi.  

Nhìn vào nữ nhân này Lục Lâm Thiên đột nhiên nghĩ tới một việc. Trong đại điện hắn có cảm giác dường như mình và tông chủ Vân Khiếu Thiên dường như quen biết nhau. Hiện tại nhìn thấy nữ nhân này hắn mới biết được, hai người có sáu phần tương tự. Nếu không sai thì nữ nhân này hẳn là nữ nhi tông chủ Vân Khiếu Thiên.  

– Tiểu tặc, ta xem ngươi còn có thể né được mấy chiêu.  

Mấy chiêu này không bắt được tiểu tặc trước mặt càng làm nữ nhân xinh đẹp này nổi giận. Dung nhan đỏ bừng, khí tức không ngừng tăng vọt. Chân khí bàng bạc nhanh chóng ngưng tụ quanh thân. Nàng thu trường tiên lại, lòng bàn tay chấn động đánh về phía Lục Lâm Thiên một chưởng.  

Âm thanh của nữ nhân xinh đẹp này vừa vang lên thì đạo chưởng ấn trong tay cũng được đánh ra. Chưởng ấn vừa xuất hiện toàn bộ năng lượng thủy hệ bàng bạc giữa không trung nhanh chóng hội tụ, một đám lam sắc quang mang hội tụ trong chu vi nghìn thước giữa không trung. Trong không rung động kịch liệt, năng lượng thủy hệ nhanh chóng ngưng tụ, cuối cùng hóa thành một chưởng ấn lam sắc lớn chừng trăm thước.  

Chưởng ấn này tràn ngập khí tức cường hãn, uy thế mạnh mẽ tỏa ra uy áp kinh khủng, khiến cho đám đệ tử Vũ Phách phía dưới cũng phải biến sắc. Ngay cả chúng trưởng lão phía dưới cũng nhíu mày.  

– Không ngờ Chấn Hải Ấn Hồng Lăng cũng thi triển ra, đây chính là vũ kỹ Hoàng cấp cao giai nha.  

Vẻ mặt Tạ trưởng lão có chút biến hóa nói.  

– Chấn Hải Ấn được Hồng Lăng thi triển ra tới mức này cũng cực kỳ khó có được, thiên phú của nó, Vân Dương Tông ta gần trăm năm nay cũng không có một người nào tốt như vậy.  

Dương trưởng lão nói.  

– Hồng Lăng quá độc ác a. Tiểu tử Lục Lâm Thiên kia mới là Vũ Sư cửu trọng, Hồng Lăng lại là Vũ Phách tứ trọng, lại còn thi triển vũ kỹ Hoàng cấp cao giai. Tông chủ, bảo Hồng Lăng dừng tay đi.  

Vũ trưởng lão lúc này đã có chút không nhịn được. Trong lòng bắt đầu lo lắng cho đệ tử bảo bối của mình.  

– Vũ trưởng lão, ngươi bảo Hồng Lăng dừng tay đi.  

Tống trưởng lão mỉm cười. Chúng trưởng lão lúc này dường như hiểu ý nhau cùng cười rộ lên. Ai cũng biết, tại Vân Dương Tông này Vũ trưởng lão là một nhân vật khó dây, ai Vũ trưởng lão cũng không sợ, duy chỉ sợ yêu nữ Hồng Lăng này. Nếu ai chọc tới yêu nữ Hồng Lăng này quả thực phải xuất huyết vô cùng nhiều. Đan dược ngũ phẩm, lục phẩm đều bị cướp lấy. Cho nên trong Vân Dương Tông mọi người có câu nói, tình nguyện chọc vào Vũ trưởng lão cũng không nguyện ý chọc phải yêu nữ Hồng Lăng này.  

– Nó không nghe lời ta.  

Vũ trưởng lão tức thì nhụt chí nói.  

– Sư huynh, ngươi cứ yên tâm đi, đệ tử bảo bối của ngươi sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. Có chúng ta ở đây, ngươi không cần lo lắng quá mức. Lục Lâm Thiên dường như chưa xuất toàn lực, hẳn là còn con bài ẩn dấu, để Hồng Lăng thử hắn cũng tốt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.