Chương trước
Chương sau
Khoảng chừng nửa canh giờ sau bên trong Hỏa long đỉnh lúc này có ba khối cầu to như ngón tay cái, dưới sự vây quanh của linh hỏa có thể mơ hồ thấy được ba khỏa đan dược đang chậm rãi thành hình.  

Theo sự thiêu đốt của linh hỏa, màu sắc của ba khỏa đan dược cũng chậm rãi biến hóa, từ màu hồng chuyển thành màu lòng trắng trứng, đồng thời bên mặt đan dược cũng dần dần trở nên mềm mịn.  

Một lát sau, ba khỏa đan dược đã luyện chế tới giai đoạn cuối cùng, một cỗ dược hương nồng nặc cộng với năng lượng ba động vô cùng lớn đột nhiên tuôn ra khiến cho bên trong thạch động tràn ngập năng lượng.  

– Thu…  

Lục Lâm Thiên khẽ phất tay thu ba khỏa đan dược lại. Từ dược hương cùng với độ mịn bề mặt của đan dược có thế thấy lần này hắn luyện chế đã thành công.  

– Lão đại, đệ cảm thấy sau khi ăn một viên đan dược này xong có không ít chỗ tốt đối với đệ a.  

Thanh âm của Tiểu Long vang lên trong đầu Lục Lâm Thiên, trong thạch động, Tiểu Long lắc lư cái đầu, dùng ánh mắt tham lam nhìn về phía Địa linh đan trong tay Lục Lâm Thiên.  

– Cho ngươi, tiểu tham ăn này.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, hắn biết Địa linh đan này hiện tại đối với nó có không ít chỗ tốt cho nên hắn sẽ không keo kiệt.  

Xuy….  

Tiểu Long thấy vậy nhảy lên, miệng mở ra nuốt viên đan dược vào bụng, vẻ mặt vô cùng thỏa mãn.  

– Luyện hóa linh đan, chuẩn bị đột phá thôi.  

Lục Lâm Thiên lẩm bẩm nói, chờ sau khi hắn đột phá được tu vi linh lực rồi xuất quan cũng không muộn.  

Ăn một viên Địa linh đan vào Lục Lâm Thiên bắt đầu luyện hóa năng lượng, viên Địa linh đan trong cơ thể chậm rãi hóa thành một cỗ năng lượng khổng lồ.  

Vận chuẩn  m Dương Linh Vũ quyết, Lục Lâm Thiên có chút cảm giác xe nhẹ đi đường quen bắt đầu luyện hóa, Địa linh đan dù gì cũng là đan dược tam phẩm cao giai, năng lượng bên trong nó tuyệt đối không ít. Lúc này năng lượng đầy rẫy trong cơ thể hắn bắt đầu tiến vào khí hãi.  

Năng lượng bên trong Địa linh đan đối với linh lực có tác dụng. Lúc này bên trong khí hải của Lục Lâm Thiên, từng đạo năng lượng bắt đầu hội tụ, dưới sự luyện hóa của  m Dương Linh Vũ quyết đang liên tục hóa thành từng đạo linh thực.  

Năng lượng khổng lồ này khiến cho Lục Lâm Thiên có cảm giác hắn đang thôn phệ một Linh sư Tứ trọng, có thể còn kém một chút. Chỉ là cho dù có thôn phệ Linh sư Tứ trọng thế nhưng cũng hỗn tạp, sau khi luyện hóa hắn chiếm được một phần mười đã tốt lắm rồi. Nhưng đan dược này hắn không cần phải bỏ đi tạp chất. Nói cách khác, toàn bộ năng lượng trong Địa LInh đan sẽ bị hắn thôn phệ, so ra với việc thôn phệ Linh Sư Tứ Trọng quả thực còn có nhiều chỗ tốt hơn.  

Cứ như vậy luyện hóa, thời gian lại chậm rãi trôi đi…  

– Tiểu tử kia còn chưa ra sao? Đã hơn mười ngày rồi.  

– Chắc hẳn hắn đang bế quan, chúng ta cứ chờ một chút, chờ hắn đi ra rồi động thủ.  

– Thế nhưng chỉ sợ chúng ta làm lớn quá, nghe nói tiểu tử kia và Bạch Mi trưởng lão quan hệ không tệ, đến lúc đó liệu chúng ta có bị trừng phạt hay không?  

– Bạch Mi trưởng lão sao? Sợ cái gì, yên tâm đi, nếu chúng ta bị phạt đến lúc đó tự nhiên sẽ có người xuất đầu thay cho chúng ta.  

Phía sau núi có mấy đạo thân ảnh đang ẩn núp nói chuyện với nhau.  

– Vẫn thiếu một chút, tiếp tục.  

Ba ngày sau, Lục Lâm Thiên mở hai mắt, vốn trước đó tu vi Linh Sư của hắn đã đạt tới Thất trọng trung kỳ, sau khi dùng một viên Địa linh đan cũng không thể đạt tới được bát trọng.  

Không chút do dự, Lục Lâm Thiên lại tiếp tục dùng một viên Địa linh đan, sau khi đột phá tới Bát trọng mới có thể tiếp tục đột phá tới Cửu trọng a. Đến lúc đó mới có thể chuẩn bị đột phá Vũ Phách và Linh Phách.  

Vân Dương Tông cường giả như mây, tuy rằng mình có thực lực không tồi, thế nhưng so với đệ tử thân truyền hoặc là đệ tử lão làng, bằng vào chút thực lực này không thấm vào đâu. Hơn nữa trong đây còn có người của Triệu gia, bọn hắn đã bắt đầu đối phó hắn, bản thân hắn cũng chỉ có thể tự tăng thực lực mới đáp trả được bọn họ.  

Cứ như vậy tu luyện trong thạch động, Tiểu Long sau khi ăn vào một viên linh đan cũng chậm rãi tu luyện, quanh thân được bao phủ bởi một tầng quang mang.  

Thời gian chậm rãi trôi qua, tới ngày thứ ba đột nhiên thân thể Lục Lâm Thiên sáng lên, trong thiên địa dường như có một cỗ lực lượng bị hắn hút vào cơ thể, khí tức cường hãn hơn trước đó vài phần.  

Phanh!  

Khí hải trong đầu truyền đến một tiếng trầm muộn, không gian bên trong khí hải được mở rộng gấp mấy lần, mà lúc này Lục Lâm Thiên cũng đã đột phá tới Linh Sư Bát trọng.  

Khí tức của hắn tiếp tục được kéo lên, một lúc lâu sau mới ổn định trở lại. Lúc này quanh thân Lục Lâm Thiên có một vòng quang manh như ẩn như hiện, cảm giác được linh lực sung mãn trong cơ thể, Lục Lâm Thiên không khỏi mỉm cười, mỗi lần đột phá một trọng, thực lực của hắn cũng tăng trưởng gấp bội.  

– Không khéo nửa tháng rồi. Cũng nên xuất quan thôi.  

Lục Lâm Thiên thu thập một phen, Tiểu Long cũng nhanh chóng nhảy lên vai hắn, một người một thú rời khỏi sơn động.  

– Nhanh đi thông tri cho lão đại, tiểu tử kia đã xuất quan.  

Ở sau một tảng đá phía xa có hai thân ảnh lập tức rời đi.  

– Lão đại, khí tức trên người ngươi thực mạnh a. Từ tin tức trong đầu ta mà nói, ngươi hẳn là Linh Vũ song tu. Đúng không?  

Thanh âm của Tiểu Long vang lên trong đầu Lục Lâm Thiên.  

– Không sai.  

Lục Lâm Thiên cười nói.  

– Lão đại, ngươi quả thực là cường hãn, Linh Vũ song tu, vạn người không có lấy một người a.  

Tiểu Long kinh ngạc, vẻ mặt vô cùng hưng phấn nói.  

– Tiểu Long, ngươi biết phụ mẫu ngươi là ai hay không?  

Lục Lâm Thiên hỏi.  

– Không biết, trong đầu ta không có ký ức này.  

Tiểu Long suy tư một chút rồi nói.  

– Lão đại, phía trước có không ít người ẩn dấu khí tức.  

Bỗng nhiên, Tiểu Long lắc lư đầu, dùng ánh mắt cảnh giác quét về phía cửa sơn cốc.  

– Nhân số quả thực không ít.  

Lục Lâm Thiên xuất linh hồn lực ra, vẻ mặt hắn trầm xuống, lúc này hắn đã biết có hơn mười người đang nấp ở phía trước.  

– Lão đại, dường như những người đó hướng về phía ngươi mà tới a.  

Một lát sau, Tiểu Long nói.  

Lục Lâm Thiên chậm rãi đi về phía trước, lúc này hắn cũng đã phát hiện hơn mười đạo khí tức này đang tập trung vào hắn.  

– Không sai, đám này tới tìm ta.  

– Đều có tu vi Vũ sư, một mình ta có thể nuốt toàn bộ bọn họ, vừa lúc ta đang đói bụng.  

Tiểu Long nói.  

– Tiểu Long, không có sự phân phó của ta ngươi không nên xuất đầu lộ diện, một mình ta đối phó là được.  

Lục Lâm Thiên nói, trong đầu thầm suy nghĩ, trong lòng hắn nghĩ tới Triệu gia đầu tiên. Lẽ nào những người này đều do Triệu gia phái tới? Vậy thì đừng trách hắn không khách khí.  

– Lục Lâm Thiên, ngươi đứng lại cho ta.  

Lúc này, một tiếng quát vang lên, đồng thời có hơn chục người từ phía sau tảng đá nhảy ra.  

Một cỗ khí tức cường hãn xuất hiện. Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn qua một chút, âm thầm đánh giá, đám người này tổng cộng có năm mươi ba người, tu vi đều ở khoảng nhất trọng đến tứ trọng Vũ Sư.  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.