Chương trước
Chương sau
Phanh…  

– Nhanh, đánh bại hắn.  

Sát biên giới quảng trường lúc này đã có không ít đệ tử đang đứng xem. Quảng trường được chia làm vài khu vực, có vô số đệ tử đang giao thủ kịch liệt.  

Dưới sự giới thiệu của đám người Bành Truyện Hùng, Lục Lâm Thiên mới biết được những đệ tử này đều đang khiêu chiến để lấy điểm, về phần khiêu chiến người trên Hổ Bảng thì được diễn ra ở trung tâm quảng trường.  

Thực lực những đệ tử đang giao thủ ở trên quảng trường cũng không cao lắm, thực lực từ Vũ Sư Nhất Trọng tới Tam Trọng, Lục Lâm Thiên cũng không quá để ý. Bằng vào thực lực của hắn hiện tại chỉ cần không gặp phải Vũ Phách là được. Cho dù gặp phải dưới tình huống liều mạng cũng không phải là không đối phó được.  

– Đoạn trưởng lão, chúng ta muốn khiêu chiến Công Tôn Đào trên Hổ Bảng.  

Trên quảng trường, năm người đi tới một chiếc bàn bên cạnh trung tâm, Nhạc Bất Quần nhìn một hán tử có vẻ giống như trưởng lão nói. Người này họ Đoạn, chuyên phụ trách Diễn Vũ Trường.  

Lục Lâm Thiên nhìn thoáng qua hán tử này, chỉ là ngoại môn trưởng lão của Vân Dương Tông mà thôi, tuy rằng đều là trưởng lão nhưng chênh lệch lại vô cùng lớn.  

– Khiêu chiến hổ bảng? Trong các ngươi ai khiêu chiến? Có đủ điểm chưa?  

Đoạn trưởng lão nhìn qua năm người Lục Lâm Thiên, dường như không quen mặt bọn họ, điều này cũng dễ hiểu bởi vì bốn người Nhạc Bất Quần rất ít đến Diễn Vũ Trường.  

– Lục Lâm Thiên khiêu chiến, chúng ta đem điểm chuyển cho Lục Lâm Thiên.  

Dược Tĩnh nói, trong tông môn, việc đem chuyển nhượng điểm rất bình thường, trưởng lão cũng không phản đối.  

– Lục Lâm Thiên? Dường như không có tên này a? Ngươi không phải đệ tử Vân Dương Tông?  

Sau khi xem xét ngọc giản trong người một lát Đoạn trưởng lão mới hỏi Lục Lâm Thiên một câu. Trong đám đệ tử mới của Vân Dương Tông dường như cũng không có ai tên là Lục Lâm Thiên a.  

– Đoạn trưởng lão, Lục Lâm Thiên hôm qua mới tới a. Hắn là đệ tử của Vân Dương Tông ta. Một năm rưỡi trước chưa tới báo danh, vì vậy trong ngọc giản của ngươi không có.  

Lúc này, có ba đạo thân ảnh tiến tới.  

– Ra mắt Bạch trưởng lão, hai vị chấp sự.  

Lục Lâm Thiên hành lễ. Người tới chính là Bạch Mi trưởng lão, còn có hai người đi cùng Bạch Mi trưởng lão chính là hai trong số những chấp sự từng đi cùng hắn vào Thanh Vân Trấn.  

Lúc này Bạch Mi trưởng lão và hai chấp sự kia đều dùng ánh mắt không thể tin nổi quan sát Lục Lâm Thiên.  

– Hóa ra là như vậy a. Không thành vấn đề, chỉ là Công Tôn Đào kia hôm qua vừa mới tiếp nhận khiêu chiến, nếu như các ngươi muốn khiêu chiến thì phải đợi tới ngày kia a.  

Đoạn trưởng lão nghe vậy lập tức nói với đám người Lục Lâm Thiên.  

– Đoạn trưởng lão, tra hộ ta Trần Thanh Hải bài danh thứ chín mươi tám.  

Bạch Mi nói.  

– Hắn cũng vừa mới đấu ngày hôm qua, chỉ có Chu Bảo Điền bài danh thứ chín mươi chín là chưa khiêu chiến. Những người khác từ một trăm tới tám mươi chín đều có an bài. Còn có Hoàng Thành Lễ bài danh thứ tám mươi tám là chưa có ai khiêu chiến mà thôi.  

Đoạn trưởng lão xem xét ngọc giản trong tay một lát rồi nói.  

– Chu Bảo Điền kia đã bị đánh bại.  

Bạch Mi trưởng lão nói với Đoạn trưởng lão một câu, sau đó quay về phía Lục Lâm Thiên hỏi:  

– Lâm Thiên, Hoàng Thành Lễ bài danh thứ tám mươi tám, tu vi Vũ Sư Tứ Trọng ngươi có muốn thử một chút không?  

– Không thành vấn đề.  

Lục Lâm Thiên bình tĩnh nói. Bài danh thứ tám mươi tám, tu vi Vũ Sư Tứ Trọng đỉnh phong đối với hắn mà nói không có ảnh hưởng gì. Bản thân hắn chỉ cần tiến vào Hổ Bảng là được.  

– Bạch trưởng lão, Lục Lâm Thiên là đệ tử mới tới, nếu như muốn khiêu chiến đệ tử bài danh thứ tám mươi tám cần hai mươi điểm, thế nhưng số điểm của hắn cũng không đủ a.  

Đoạn trưởng lão nói.  

– Không sao, tính vào ta. Thông báo cho Hoàng Thành Lễ, lập tức tới Diễn Vũ Trường.  

Bạch Mi trưởng lão nói với Đoạn trưởng lão.  

– Được rồi.  

Đoạn trưởng lão lập tức sai người đi làm việc. Từ chuyện này có thể thấy địa vị của Bạch Mi trưởng lão dường như cao hơn Đoạn trưởng lão không ít.  

– Lâm Thiên huynh đệ, khiêu chiến Hoàng Thành Lễ kia, ngươi có nắm chắc không?  

Nhạc Bất Quần nhẹ giọng hỏi Lục Lâm Thiên, ngay lúc khởi đầu đã khiêu chiến vị trí thứ tám mươi tám khiến cho bốn người Nhạc Bất Quần có chút lo lắng.  

Tuy rằng đã chứng kiến thực lực của Lục Lâm Thiên đủ để leo lên Hổ Bảng, thế nhưng thực lực có thể chênh lệch vô cùng lớn, tu vi chỉ là thứ đại khái mà thôi, phát huy thực lực chân chính khi thực chiến lại là một chuyện khác.  

Hoàng Thành Lễ kia tuy rằng cũng là Vũ Sư Tứ Trọng, thế nhưng thực lực lại mạnh hơn nhiều Chu Bảo Điền, bài danh lại ở trên hắn, cho nên thực lực tổng thể mạnh hơn nhiều Chu Bảo Điền.  

– Hẳn là không có vấn đề.  

Lục Lâm Thiên lãnh đạm nói, tu vi Vũ Sư Tứ Trọng, hắn chỉ cần dùng một chiêu là có thể giải quyết, leo lên Hổ Bảng chỉ để khỏi phải là tạp vụ ở Vân Dương Tông mà thôi, nếu không hắn cũng lười đi khiêu chiến.  

– Lâm Thiên, thương tích của Chu Bảo Điền là do ngươi gây ra?  

Nhìn thấy Đoạn trưởng lão đi an bài mọi chuyện, lông mày Bạch Mi trưởng lão nhíu lại, hỏi Lục Lâm Thiên.  

– Đúng vậy, Chu Bảo Điền kia ức hiếp người quá đáng cho nên đệ tử mới nhịn không được mà giáo huấn một chút.  

Lục Lâm Thiên trả lời, trong lòng cũng đang thầm suy nghĩ, dựa theo quy củ của Vân Dương Tông, chỉ cần không làm chết người trong tông hẳn sẽ không truy cứu trách nhiệm mới đúng a. Bản thân hắn vừa rồi hạ thủ cũng có chừng mực, mấy người kia tuyệt đối không thể chết được.  

– Là do một mình ngươi xuất thủ sao?  

Vẻ mặt Bạch Mi trưởng lão và hai chấp sự có chút cổ quái.  

– Đúng vậy.  

Lục Lâm Thiên gật đầu.  

– Hảo tiểu tử, sau khi lên đài không nên lưu thủ, để ta xem thực lực của ngươi. Chuyện của ngươi ngày hôm qua ta đã tìm người trong tông, phỏng chừng ngày mai sẽ có tin tức. Nếu như ngươi có đủ thực lực, muốn trở thành đệ tử thân truyền cũng không phải không có khả năng.  

Bạch Mi trưởng lão nói với Lục Lâm Thiên.  

– Đa tạ Bạch trưởng lão quan tâm.  

Lục Lâm Thiên thi lễ, Bạch Mi trưởng lão quả thực đối với hắn không tồi, hẳn là bán mặt mũi cho phụ thân hắn a.  

– Ngươi cầm lấy viên đan dược tam phẩm Tụ Khí Đan này đi, mỗi một đệ tử khi tới Vân Dương Tông đều có phần. Hôm qua ta vốn muốn đi tìm Vô Song nói cho nó ngươi đã trở về. Chỉ là gần đây đệ tử thân truyền đều phải tu luyện, ngay cả ta cũng không có biện pháp đi vào. Thế nhưng ta đã gặp Thúy Ngọc, ta đoán tin tức ngươi đã trở về hiện tại cũng đã tới tai Vô Song.  

Bạch Mi trưởng lão nói xong, rồi móc ra một viên đan dược tam phẩm sơ giai đưa cho Lục Lâm Thiên.  

– Tạ ơn trưởng lão.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Bạch trưởng lão, Hoàng Thành Lễ đã tới, có thể bắt đầu rồi.  

Một lát sau, Đoạn trưởng lão đi tới, lúc này bên người hắn còn có một thanh niên mặc hắc y, niên kỷ chừng hơn hai mươi tuổi, ánh mắt trầm ổn, thân hình cao to, toàn thân toát ra cảm giác lực lượng tràn trề.  

– Ra mắt Bạch trưởng lão.  

Thanh niên này tiến lên thi lễ với Bạch Mi, sau đó ánh mắt rơi vào năm người Lục Lâm Thiên.  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.