Chương trước
Chương sau
Lục Lâm Thiên không có hành động gì, hắn đứng một bên bình tĩnh nhìn xung quanh, phòng ngừa xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Đệ tử bình thường của Cửu Hoa Môn muốn trốn cũng không sao, nhưng không thể để cường giả Cửu Hoa Môn chạy trốn được.  

Tiểu Long, Thị Huyết Yêu Lang, Lục Yêu Mãng, Thiểm Điện Hắc Báo, ba khôi lỗi tham gia, tuy đệ tử Phi Linh Môn yếu thế về số người và thực lực nhưng khí thế lại như chẻ tre. Đệ tử Cửu Hoa Môn không chống cự nổi, lòng người tán loạn ảnh hưởng thực lực giảm mạnh, làm sao bằng đệ tử Phi Linh Môn hiện tại khí thế như sói như cọp?  

Cộng thêm tiếng yêu thú gầm rống, thân thể to lớn mạnh mẽ chiếm hết ưu thế trong hỗn chiến. Tình huống nghêng về một hướng, không ngừng có đệ tử Cửu Hoa Môn hét thảm, chết tại chỗ.  

Thấy biến cố này, mấy trưởng lão Cửu Hoa Môn còn sống sót chấp nhận sự thật Phi Linh Môn trở nên rất đáng sợ. Bọn họ biến sắc mặt ngước nhìn Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh tung hoành gϊếŧ chóc trên bầu trời.  

Trưởng lão Cửu Hoa Môn kinh hoàng hét to:  

– Ta đầu hàng, đầu hàng!  

Có người thứ nhất đầu hàng, nhiều người khác phản ứng lại cũng ném vũ khí đầu hàng, không dám đánh nữa.  

Mọi người mặt xám xịt. Chưởng môn đã chết, các trưởng lão không có sức đánh trả, bọn họ không đầu hàng không được.  

Lục Lâm Thiên chợt thấy Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đang tấn công một thanh niên, một nam nhân trung niên. Xem khí thế của hai người vừa đến Linh Sư lục trọng, một người thì đến Linh Phách.  

Lục Lâm Thiên hét lên:  

– Đông lão nương tay!  

Lục Lâm Thiên lao nhanh tới bên cạnh Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh. Thanh niên khoảng hai mươi tám, chín tuổi, mặt tái xanh. Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh làm thanh niên cảm giác cái gì là chết chóc.  

Nam nhân trung niên mặc trường bào hoa phục, mắt to trán rộng, rất có khí chất. Hai người là Linh Sư nên hiểu rõ sự đáng sợ của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.  

Lục Lâm Thiên nhìn hai Linh Giả, hỏi:  

– Hai ngươi có nguyện ý đầu hàng tham gia vào Phi Linh Môn ta không?  

Linh Giả rất quan trọng với bất cứ thế lực nào. Hiện tại trong Phi Linh Môn không có Linh Giả, thấy hai người này thì Lục Lâm Thiên không muốn bỏ qua. Có một số việc không thể thiếu Linh Giả.  

Thanh niên mặt tái xanh sợ hãi nhìn Lục Lâm Thiên, gã không muốn tham gia vào Phi Linh Môn:  

– Chúng ta không phải người của Cửu Hoa Môn, chúng ta chỉ là trưởng lão khách khanh. Các ngươi hãy thả chúng ta đi.  

Thanh niên mới nói xong một tiếng quát vang lên:  

– Cho mặt không biết vừa phải!  

Lục Lâm Thiên biến sắc mặt, chân khí bộc phát, chưởng màu vàng đất vỗ nhanh ra.  

Bùm!  

Chưởng ấn nhanh như tia chớp xuyên thấu dòng không khí ngăn cách vỗ vào ngực thanh niên.  

Thanh niên hộc máu:  

– Phụt!  

Khoảng cách gần thì Linh Giả khó đánh lại Vũ Giả, về đẳng cấp tu vi thì Lục Lâm Thiên là Vũ Sư lục trọng, không thua gì thanh niên Linh Sư lục trọng. Thanh niên không ngờ Lục Lâm Thiên trở mặt nhanh như vậy, cộng với Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh tăng áp lực tâm lý nên gã không đánh lại.  

Thanh niên bị đánh bay xa hơn chục thước, lại hộc máu. Thanh niên quẫy vài cái không bò dậy nổi, trong mắt tràn ngập kinh hoàng.  

Lục Lâm Thiên nhìn chằm chằm vào nam nhân trung niên mặc hoa phục:  

– Ngươi thì sao? Có đồng ý tham gia Phi Linh Môn ta không?  

Mắt Lục Lâm Thiên bắn ra tia sáng lạnh cảnh cáo, nếu không đồng ý hắn sẽ gϊếŧ người.  

Nam nhân trung niên trán toát mồ hôi lạnh ròng ròng:  

– Ta nguyện ý, nguyện ý!  

Nam nhân trung niên đã thấy kết cuộc của thanh niên. Thiếu niên trước mắt trở mặt vô tình, nam nhân trung niên làm sao dám từ chối? Đối phương còn có cường giả Linh Suất đứng một bên chống, gã không trốn thoát được.  

Lục Lâm Thiên thu về lạnh lùng, nở nụ cười nói:  

– Rất tốt, sau này ngươi sẽ không hối hận quyết định của mình.  

Tốc độ Lục Lâm Thiên biến sắc mặt cực nhanh.  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh không cần Lục Lâm Thiên nói, lão đưa một viên đan dược cho nam nhân trung niên, mắt lạnh băng nhìn gã:  

– Nuốt Phệ Huyết Hóa Cốt đan này vào, một năm sau ta sẽ cho thuốc giải.  

Nam nhân trung niên mặc hoa phục không có can đảm từ chối. Từ lúc gã đồng ý tham gia Phi Linh Môn đã định trước không có năng lực chống cự. Nam nhân trung niên bất đắc dĩ uống đan dược Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đưa cho.  

Bùm bùm bùm!  

Phía xa vang tiếng nổ điếc tai, đệ tử Phi Linh Môn nhờ có Lục Lâm Thiên hun đúc vô hình trung phong cách giống hắn, ai nấy khát máu, tâm ngoan thủ lạt. Đệ tử Phi Linh Môn dốc hết sức công kích, đệ tử Cửu Hoa Môn chỉ có nước chờ bị tàn sát.  

Đệ tử Cửu Hoa Môn đầu hàng đứng một bên, không ngừng có đệ tử Cửu Hoa Môn đầu hàng.  

Mấy con yêu thú, khôi lỗi như cỗ máy gϊếŧ chóc đánh đâu thắng đó, máu trải rộng con đường, trong hỗn chiến không người địch nổi.  

Thấy ba con khôi lỗi, vẻ mặt Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh giật mình hỏi Lục Lâm Thiên:  

– Chưởng môn tìm đâu ra khôi lỗi thế?  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhìn Khôi Nhất chằm chằm, ánh mắt lão sắc bén nhìn ra được Khôi Nhất siêu phàm.  

Lục Lâm Thiên cười tủm tỉm nói:  

– Cái này… Vô tình có được.  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh không tin lời Lục Lâm Thiên, lão liếc hắn một cái, không hỏi thêm. Tóm lại tiểu tử này có rất nhiều bí mật lão không biết. Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh không đoán được Lục Lâm Thiên tự mình luyện chế, lão cho rằng sau lưng hắn có núi dựa cường đại.  

Dù bây giờ Lục Lâm Thiên nói cho Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh biết là hắn tự mình luyện chế mấy khôi lỗi thì lão cũng không tin. Lấy Khôi Nhất làm ví dụ, khôi lỗi tứ cấp hậu giai, Linh Tướng bình thường cũng khó luyện chế ra chứ nói gì Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh không tin Lục Lâm Thiên là Linh Giả. Vũ Giả toàn hệ cộng thêm Linh Giả, nếu có loại người này thì những người khác không cần sống trên đời nữa.  

Các đệ tử Cửu Hoa Môn buông xuôi đệ mặc bị tàn sát. Hơn tám trăm đệ tử có một nửa bị gϊếŧ. Đặc biệt đệ tử chết vào tay khôi lỗi, yêu thú thì rất thảm, tay chân cụt khắp nơi. Máu nhuộm đỏ mặt đất dưới Cửu Hoa Sơn.  

Lục Lâm Thiên nhìn chăm chú toàn trường. Trong Cửu Hoa Môn có gần ba trăm người đầu hàng, chỉ có mấy chục người liều mạng chống cự, không ảnh hưởng toàn cục.  

Lục Lâm Thiên lòng máy động:  

– Thu!  

Nam nhân trung niên trợn mắt há hốc mồm nhìn Lục Lâm Thiên thu ba khôi lỗi vào túi không gian. Lục Lâm Thiên không muốn lộ ra bí mật trữ vật giới chỉ, chờ có rảnh lại chuyển khôi lỗi vào trữ vật giới chỉ sau.  

Lục Lâm Thiên thu Thị Huyết Yêu Lang, Lục Yêu Mãng, Thiểm Điện Hắc Báo vào không gian thú nang.  

Nhìn ba con yêu thú bị Lục Lâm Thiên thu vào không gian thú nang, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nghĩ ngay hắn có lẽ là người của Vạn Thú tông, chỉ Vạn Thú tông mới có loại thủ đoạn này.  

Bùm bùm bùm!  

Đệ tử Phi Linh Môn vây công, những phần tử liều mạng chống cự của Cửu Hoa Môn đã bị gϊếŧ chết. Gần ba trăm đệ tử Cửu Hoa Môn đầu hàng nhìn đệ tử Phi Linh Môn gϊếŧ chóc, bọn họ ngây như phỗng. Mấy trưởng lão Cửu Hoa Môn đầu hàng biểu tình kinh hoàng, thực lực của Phi Linh Môn vượt xa bọn họ tưởng tượng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.