Chương trước
Chương sau
Có một số xác chết cũng có thể luyện chế thành khôi lỗi, nhưng sẽ kém hơn luyện chế người sống. Nhưng luyện người sống thành khôi lỗi thì quá tàn nhẫn, bình thường không ai làm vậy.  

Lục Lâm Thiên túm trưởng lão Cửu Hoa Môn lên, thu Thiết Thứu vào trữ vật giới chỉ:  

– Tuyết Sư, chúng ta về đi.  

Thiết Thứu tuy là khôi lỗi phi hành tam giai sơ giai nhưng không đánh lại Vũ Phách bát trọng, may mắn nó không bị tổn thương gì.  

Thiên Sí Tuyết Sư đập cánh, Lục Lâm Thiên bay lên lưng nó, mang theo trưởng lão Cửu Hoa Môn nhanh chóng rời khỏi sơn mạch.  

Lúc này sắc trời đã hoàn toàn đen thui, nhưng không ảnh hưởng được Thiên Sí Tuyết Sư, nhìn trong bóng đêm không làm khó nó.  

Lục Lâm Thiên ngồi trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, điểm vào huyệt đạo trên người trưởng lão Cửu Hoa Môn mới yên lòng, tránh cho xảy ra biến cố gì. Lục Lâm Thiên nuốt một viên đan dược trị thương tam phẩm, bắt đầu luyện hóa.  

Lục Lâm Thiên tự biết hắn may mắn mới làm trọng thương trưởng lão Cửu Hoa Môn được, cũng nhờ có Tiểu Long hỗ trợ. Một mình Lục Lâm Thiên không thể đánh bại cường giả Vũ Phách bát trọng.  

Lục Lâm Thiên rất ngạc nhiên đòn công kích ánh sáng vàng của Tiểu Long, không ngờ có thể trực tiếp ảnh hưởng đến Vũ Phách bát trọng. Thực lực của Tiểu Long thật đáng sợ.  

Tiểu Long sử dụng ánh sáng vàng công kích sinh ra tổn thương nhất định cho trưởng lão Cửu Hoa Môn, cộng thêm Lục Lâm Thiên bất ngờ tung ra Chu Tước quyết, lại thi triển Đao Hồn Trảm, gộp lại tất cả mới có hiệu quả như vậy. Lục Lâm Thiên đã liều mạng, đây là thực lực mạnh nhất của hắn rồi.  

Lần này bị đánh lén, Lục Lâm Thiên càng nôn nóng muốn tăng mạnh thực lực hơn nữa. May mắn hôm nay có một Vũ Phách bát trọng Cửu Hoa Môn tập kích, đối phương xem thường mới cho hắn cơ hội liều mạng. Nếu là Mạc Thiên Vấn đích thân đến thì rắc rối to, vì gã là Vũ Tướng ngũ trọng.  

Lục Lâm Thiên thầm nghĩ:  

– Thực lực, cố gắng tăng mạnh thực lực mới được!  

Chờ đối phó với Cửu Hoa Môn xong Lục Lâm Thiên sẽ quay về Vân Dương tông. Vân Dương tông là một trong tam tông tứ môn, chắc có thể giúp Lục Lâm Thiên tăng thực lực mạnh hơn.  

Một lát sau, trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư bay vững vàng, Lục Lâm Thiên tiến vào trạng thái điều tức. Vết thương trong người khá nặng nhưng tốc độ phục hồi cũng rất nhanh.  

Một đêm qua đi, bình minh đến, Lục Lâm Thiên thở hắt ra, ngừng điều tức. Cả đêm điều tức vết thương lành mười phần trăm, mặt Lục Lâm Thiên vẫn tái xanh.  

Dãy sơn mạch quen thuộc đập vào mắt Lục Lâm Thiên, Thiên Sí Tuyết Sư bay cả đêm đã đến Phi Linh sơn mạch.  

Vù vù vù!  

Khí lưu xẹt qua, đệ tử Phi Linh Môn chạy ra xem.  

– Là chưởng môn trở về!  

– Bái kiến chưởng môn!  

Các đệ tử Phi Linh Môn thấy Thiên Sí Tuyết Sư bay trên cao biết ngay chưởng môn dã về, lập tức hành lễ dưới đất.  

Lục Lâm Thiên khiến Thiên Sí Tuyết Sư bay tới đại điện chỗ hắn ở. Lục Lâm Thiên nhảy xuống Thiên Sí Tuyết Sư, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Lục Tâm Đồng, Phương Tân Kỳ đã đi ra.  

Lục Tâm Đồng chạy tới, ánh mắt lộ tia vui mừng nói:  

– Ca ca, Tâm Đồng nhớ ca ca!  

Lục Lâm Thiên ném trưởng lão Cửu Hoa Môn trong tay đi, bế Lục Tâm Đồng lên quay một vòng:  

– Ca ca cũng rất nhớ Tâm Đồng.  

Lục Lâm Thiên thật lòng yêu thương muội muội nuôi này.  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh sắc mặt âm trầm hỏi Lục Lâm Thiên:  

– Tiểu tử, ngươi bị thương?  

Lục Lâm Thiên gật đầu, nói:  

– Ừm! Gặp chút rắc rối.  

Mắt Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lóe tia sáng lạnh, sát ý lan tràn:  

– Ai làm?  

Lục Lâm Thiên chỉ trưởng lão Cửu Hoa Môn nằm dưới đất:  

– Chính là người này, trưởng lão Cửu Hoa Môn.  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lạnh lùng nói:  

– Vũ Phách bát trọng, Cửu Hoa Môn ngày càng to gan.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói:  

– Đông lão, chúng ta vào trong nói chuyện, chuyến đi Quỷ Vũ tông có nhiều chuyện khá thú vị.  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cười:  

– A? Xem bộ dạng của tiểu tử nhà ngươi chắc được đến nhiều ích lợi?  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh biết tính tình của Lục Lâm Thiên, chỉ khi nào được lợi nhiều hắn mới cười rạng rỡ thế này.  

Lục Lâm Thiên cười tủm tỉm:  

– Chuyện này nói ra thì dài dòng.  

Lục Lâm Thiên khiến Tiểu Long, Thiên Sí Tuyết Sư hoạt động tự do sau núi, hắn và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đi vào phòng.  

Lục Lâm Thiên kể đại khái các sự kiện trong Quỷ Vũ tông, chỉ giữ lại một số việc chưa nói. Dù sao Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh không biết Lục Lâm Thiên là Linh Giả, hắn định chờ một thời gian mới thổ lộ. Lần trước Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh biết Lục Lâm Thiên là Vũ Giả toàn hệ đã rất ngạc nhiên, nếu biết hắn là Linh Giả e rằng lão khó thể chấp nhận.  

Chuyện về Lữ Tiểu Linh thì Lục Lâm Thiên chọn vài điều nói ra, hắn giấu nhẹm linh kỹ hoàng cấp cao giai. Không phải Lục Lâm Thiên không tin Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, hắn chỉ sợ lão độc vật quá kinh ngạc.  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đăm chiêu:  

– Ngươi nói trưởng lão theo bên nữ hài tử một người họ Lưu, một người họ Vương thì ta không đoán được thân phận, nhưng nàng tên Lữ Tiểu Linh, họ Lữ thì… Nếu ta không đoán sai, nàng này có lai lịch lớn.  

Lục Lâm Thiên hỏi:  

– Đông lão, Lữ Tiểu Linh có lai lịch gì mà Quỷ Vũ tông cũng hết sức lôi kéo?  

Lục Lâm Thiên luôn rất tò mò về thân phận của Lữ Tiểu Linh.  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói:  

– Quỷ Vũ tông so với đối phương đương nhiên kém hơn nhiều. Nếu ta không đoán sai, sau lưng Lữ Tiểu Linh là Linh Thiên Môn trong Cổ vực.  

Nói đến Linh Thiên Môn thì ánh mắt Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đổi khác.  

Lục Lâm Thiên ngu ngơ hỏi:  

– Linh Thiên Môn? Là môn phái gì?  

Lục Lâm Thiên không quen thuộc Cổ vực, hắn ở khu vực biên giới đã một thời gian nhưng chưa đi đâu xa.  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh giải thích:  

– Thực lực hạng nhất trong Cổ vực so với tam tông tứ môn trong đại lục Linh Vũ sàn sàn như nhau. Môn chủ Lữ Chính Cường đến đẳng cấp Linh Vương, là Linh Giả đỉnh cao trong Cổ vực. Cường giả trong Linh Thiên Môn nhiều như mây, không thiếu cường giả Vũ Vương, so với Linh Thiên Môn thì Quỷ Vũ tông chỉ là thế lực hạng hai.  

Lục Lâm Thiên kinh thán:  

– Lai lịch lớn vậy sao?  

Bối cảnh lớn khủng khϊếp.  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh mỉm cười nói:  

– Tiểu tử nhà ngươi lại đột phá trong Quỷ Vũ tông, tốc độ tu luyện quá nhanh. Một mình phá Tam Hệ Ngũ Hợp trận của Quỷ Vũ tông, chắc người Quỷ Vũ tông trợn mắt há hốc mồm nhìn ngươi?  

Lục Lâm Thiên cười cười:  

– Tình cờ tiểu tử từng tìm hiểu về Tam Hệ Ngũ Hợp trận, người Quỷ Vũ tông phối hợp có mấy lỗ hổng nên may mắn phá được.  

– Tiểu tử nhà ngươi luôn làm ta bất ngờ. Vậy cũng tốt, để Quỷ Vũ tông không đoán ra được Phi Linh Môn, không dám dễ dàng đυ.ng vào Phi Linh Môn, như vậy Phi Linh Môn mới có đủ thời gian trưởng thành.  

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói:  

– Nhưng ngươi định xử lý Cửu Hoa Môn thế nào đây?  

Lục Lâm Thiên nói:  

– Chuyện Cửu Hoa Môn chờ ta xuất quan rồi tính, ta phải bế quan một đoạn thời gian.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.