Chương trước
Chương sau
Lục Lâm Thiên hỏi:  

– Lan Lăng sơn cách chỗ này xa không?  

Lưu Nhất Thủ trả lời:  

– Không xa, nếu cưỡi ngựa thì một ngày rưỡi là đến nơi. Ta biết có người đang chiêu mộ Vũ Giả đi Lan Lăng sơn, hôm nay sẽ xuất phát, chiều mai là đến nơi.  

Lục Lâm Thiên do dự:  

– Vậy sao?  

Yêu thú phi hành có thể gϊếŧ Vũ Sư cũng cỡ tam giai, e rằng Lục Lâm Thiên không khống chế được.  

Lúc này một tiếng quát vang lên:  

– Lưu Nhất Thủ, rốt cuộc bản tiểu thư tìm được ngươi, mau lại đây!  

Một bóng người xuất hiện trước mắt Lục Lâm Thiên.  

Tất cả nam nhân tại đây cùng tập trung vào người đến.  

Đó là một thiếu nữ mười tám, chín tuổi, tóc den dài như thác nước buộc hờ sau gáy nhẹ lắc lư, khuôn mặt tinh xảo, da trắng. Tất cả phối hợp lại đúng là hoàn mỹ, hấp dẫn tất cả nam nhân.  

Cách thiếu nữ ăn mặc hơi thiếu vải. Nửa người trên mặc giáp da sát người, làm bằng da lông yêu thú, nhìn màu sắc là biết đắt tiền. Giáp da mềm mại, có thể thấy ngực thiếu nữ nhô ra, giáp da bao lại eo thon.  

Thân dưới của thiếu nữ càng hở, mặc quần bó làm bằng giáp da, quần ngắn chỉ đến đùi bao quanh cặp mông săn chắc. Dưới quần da nàng mặc quần dài như cái vớ da bao đôi chân thon dài, bên hông treo hai thanh kiếm ngắn nửa thước khắc hoa tinh xảo.  

Lục Lâm Thiên rung động nhìn thiếu nữ, thật dễ khiến nam nhân xúc động tới hứng thú nguyên thủy nhất. Vưu vật nhà ai chạy ra tai họa người?  

Lục Lâm Thiên cảm giác khí thế vô hình từ thiếu nữ, kinh ngạc thầm nghĩ:  

– Là Linh Giả, còn là đẳng cấp Linh Sư.  

Thiếu nữ xuất hiện trở thành tiêu điểm của tất cả nam nhân, tiếng rao hàng tạm dừng. Các cặp mắt nam nhân liếc qua người nam nhân, mắt đỏ rực hận không thể nhào lên đè yêu tinh này xuống đất.  

Lưu Nhất Thủ trông thấy thiếu nữ thì biến sắc mặt như gặp ác ma, run bần bật.  

– Lữ tiểu thư, ta đang định tìm tiểu thư đây. Ta đã tìm được người mà Lữ tiểu thư muốn, các người nói chuyện, ta xin đi trước.  

Lưu Nhất Thủ chỉ vào thiếu nữ, nói:  

– Đại nhân muốn yêu thú phi hành cứ nói chuyện với Lữ tiểu thư là được.  

Lưu Nhất Thủ nói xong thân hình nhỏ gầy chui vào trong đám người, thoáng chốc mất hút.  

Thiếu nữ không đuổi theo Lưu Nhất Thủ, nàng nhìn kỹ Lục Lâm Thiên, hỏi:  

– Ngươi là người Lưu Nhất Thủ tìm cho ta? Đi theo ta.  

Lục Lâm Thiên kinh ngạc hỏi:  

– Người gì?  

Lục Lâm Thiên hoang mang không hiểu ra sao.  

Thiếu nữ lườm Lục Lâm Thiên:  

– Dông dài, đi theo ta là được.  

Thiếu nữ kéo Lục Lâm Thiên đi băng băng ra ngoài.  

Mấy trăm nam nhân từ ánh mắt nóng cháy chuyển sang ghen ghét Lục Lâm Thiên, bọn họ đều muốn được thiếu nữ nắm tay.  

Lục Lâm Thiên bị thiếu nữ kéo đi, hắn hỏi:  

– Này tiểu thư, kéo ta đi đâu vậy?  

Bàn tay thiếu nữ thật mềm.  

– Ta tên Lữ Tiểu Linh, sau này gọi ta là Linh nhi được rồi. Chúng ta phải nhanh lên, nếu không sẽ không kịp.  

Hai người chạy ra bên ngoài chợ ngầm, đã có chiếc xe tinh xảo bốn ngựa kéo đậu sẵn, nhìn qua là biết chế tạo với tài liệu thượng đẳng nhất, thùng xe điêu khắc hoa văn tinh xảo.  

Lục Lâm Thiên lại hỏi:  

– Tiểu thư có thể nói rõ ràng mọi chuyện được không?  

– Không kịp, lên xe trước rồi nói!  

Lữ Tiểu Linh không quan tâm Lục Lâm Thiên, nàng kéo tay hắn chui vào thùng xe.  

– Giá!  

Lục Lâm Thiên chưa kịp ngồi vững thì xe ngựa đã lăn bánh.  

Lục Lâm Thiên bực bội:  

– Tiểu thư, nếu không nói rõ ràng thì ta sẽ xuống xe ngựa ngay!  

Chuyện này thật kỳ lạ, bỗng dưng bị người kéo lên xe ngựa, đối tượng còn là một mỹ thiếu nữ. Hiện tại Lục Lâm Thiên thường cảnh giác với nữ nhân xinh đẹp.  

Lữ Tiểu Linh dịu giọng nói:  

– Lưu Nhất Thủ chưa nói gì với ngươi sao? Tìm ngươi cùng ta đi Lan Lăng sơn, chúng ta đi bắt yêu thú.  

Trong thùng xe không gian hai thước tràn ngập mùi thơm thoang thoảng.  

Lục Lâm Thiên giật mình kêu lên:  

– Cái gì? Ta chưa đồng ý bao giờ!  

Lục Lâm Thiên thầm hiểu, hắn bị Lưu Nhất Thủ bán.  

Lữ Tiểu Linh xinh đẹp nóng bỏng nói:  

– Ngươi định lừa ta sao? Vậy tại sao vừa rồi ngươi không nói? Hay ngại kim tệ ít? Vậy đi, trừ năm ngàn kim tệ ra chút nữa ngươi cùng ta đi bắt yêu thú rồi ta đưa thêm năm ngàn kim tệ chịu không?  

Lục Lâm Thiên kinh ngạc hỏi:  

– Năm ngàn kim tệ? Ta lấy của tiểu thư bao giờ?  

Lữ Tiểu Linh cũng bị Lưu Nhất Thủ lừa, hèn gì gã giới thiệu hắn đi Lan Lăng sơn, hóa ra là để giao dịch với Lữ Tiểu Linh.  

Lữ Tiểu Linh hét lên:  

– Không thể nào! Rõ ràng ta đưa cho Lưu Nhất Thủ năm ngàn kim tệ, kêu hắn đi tìm một Vũ Giả Vũ Phách cùng ta đi Lan Lăng sơn tìm yêu thú.  

Lục Lâm Thiên đồng tình nhìn Lữ Tiểu Linh:  

– Tiểu thư đã bị lừa rồi.  

Lục Lâm Thiên nói tiếp:  

– Tiểu thư, ta xuống xe, ta cũng không phải cường giả Vũ Phách.  

Lữ Tiểu Linh chửi rủa:  

– Lưu Nhất Thủ chết tiệt, chờ khi ta tìm được hắn thì sẽ cho biết tay!  

Lữ Tiểu Linh nhìn Lục Lâm Thiên chằm chằm:  

– Ta mặc kệ, không chừng ngươi và Lưu Nhất Thủ kết phường lừa ta, hiện tại ngươi phải theo ta đi Lan Lăng sơn!  

Lục Lâm Thiên trừng Lữ Tiểu Linh:  

– Lữ tiểu thư nói đạo lý được không? Ta cũng là người bị hại.  

Nữ nhân xinh đẹp toàn là lòng dạ độc ác hoặc vô lý.  

Lữ Tiểu Linh liếc xéo Lục Lâm Thiên:  

– Ta không tin, tóm lại ngươi phải đi Lan Lăng sơn với ta. Chờ khi tìm được yêu thú cùng lắm ta cho ngươi một vạn kim tệ, vẫn không chịu thì ta gϊếŧ ngươi ngay bây giờ!  

Chân khí bộc phát, vầng sáng trắng trong suốt bao phủ thùng xe.  

Lục Lâm Thiên cảm nhận thực lực của Lữ Tiểu Linh, bất ngờ thầm nghĩ:  

– Là Linh Sư tam trọng!  

Thiếu nữ chỉ mới mười tám, chín tuổi đã là Linh Sư tam trọng, thiên phú mạnh hơn Tần Thiên Hạo của Tần gia trấn Thanh Vân nhiều, không biết Lữ Tiểu Linh có bối cảnh thế nào.  

– Được, ta đi. Nhưng ta muốn biết là tiểu thư hiểu biết bao nhiêu về yêu thú đó?  

Lục Lâm Thiên đắn đo Lữ Tiểu Linh chỉ là một tiểu nha đầu chưa trải đời, có thực lực Linh Sư tam trọng nhưng kinh nghiệm đường đời không bằng con nít mười tuổi.  

– Thật ra là một con yêu thú và linh thú. Yêu thú tên Thiên Sí Tuyết Sư, linh thú tên Ngân Linh Huyễn Thử. Đó là phụ thân giao cho ta, ta đang định khống chế chúng nó trở thành yêu thú hộ thân của ta, ai ngờ chúng nó bỏ chạy. Nếu phụ thân biết sẽ rất tức giận, bị nhốt ở nhà hai năm là nhẹ, nên ta phải tìm chúng bằng được!  

Lục Lâm Thiên kinh ngạc kêu lên:  

– Cái gì? Thiên Sí Tuyết Sư? Ngân Linh Huyễn Thử?  

Lục Lâm Thiên luôn bình tĩnh lúc này biến sắc mặt. Thiên Sí Tuyết Sư không phải yêu thú bình thường, tính ra thì cửu đầu yêu giao Lục Lâm Thiên đã gặp trong Sơn mạch Vụ Đô có huyết mạch cao nhưng thua xa Thiên Sí Tuyết Sư. Nghe nói cửu đầu yêu giao thực lực mạnh nhất có thể trưởng thành đến thất giai, truyền thuyết thật lâu trước kia Thiên Sí Tuyết Sư từng đến đẳng cấp bát giai khủng bố.  

Thiên Sí Tuyết Sư được khen nức nở về mặt tốc độ trong số yêu thú phi hành phong hệ, có lực công kích cực mạnh. Thiên Sí Tuyết Sư làm yêu thú hộ thân và tọa kỵ là ước mơ của mọi người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.