Rời khỏi Sơn mạch Vụ Đô, nhìn rừng núi mênh mông vô bờ, Lục Lâm Thiên khẽ thở dài, kêu Tiểu Long chui vào ống tay áo.
Lục Lâm Thiên đi vào dãy kiến trúc liên miên. Nơi này khá giống trấn Thanh Vân, người đến người đi tấp nập trên đường rất náo nhiệt, nhìn thoáng qua cách ăn mặc khác nhau, có đủ mọi loại người.
Hai bên đường toàn là cửa hàng, vỉa hè có nhiều người bày hàng bán đủ loại vật phẩm. Có Vũ Giả buôn bán dược liệu, binh khí, cũng mấy món đồ người thường mua, tóm lại rực rỡ muôn màu.
Dường như Lục Tâm Đồng rất ít khi đến những chỗ này, tiểu cô nương nhìn hoa cả mắt, biểu tình rất hưng phấn khi nhìn mấy món đồ mới lạ.
Lục Lâm Thiên đi vào một tửu quán dừng chân, bên trong đông khách nhậu. Lục Lâm Thiên tìm một cái bàn ít người, kêu tiểu nhị đến.
Lục Lâm Thiên hỏi Lục Tâm Đồng:
– Tâm Đồng muốn ăn gì?
Lục Tâm Đồng hào hứng kêu nhiều món, cười tươi rói, tò mò với bất cứ thứ gì.
Lục Lâm Thiên nhìn vẻ mặt mặt thỏa mãn của Lục Tâm Đồng, hắn cũng thấy lòng tràn đầy vui vẻ, cảm giác như trải qua tuổi thơ. Lúc nhỏ Lục Lâm Thiên bơ vơ, hắn sẽ không để Lục Tâm Đồng gặp chuyện tương tự. Lục Lâm Thiên quyết tâm chăm sóc Lục Tâm Đồng thật tốt, cho tiểu cô nương tuổi thơ ấm áp vui vẻ.
Tiểu nhị bưng đồ ăn lên, Lục Tâm Đồng nhai ngồm ngoàm.
Ăn xong tính tiền, bữa cơm này mất hai kim tệ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-phong-thien-ha/3320786/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.