– Tiểu thư, nơi này rất nguy hiểm, chúng ta mau trở về thôi.
Mặt trời ngả về phía tây, lúc này trong rừng vô cùng yên tĩnh, thỉnh thoảng có tiếng dã thú và yêu thú rống lên từ phía xa truyền lại.
– Sợ cái gì. Vài ngày nay ngoại trừ đυ.ng phải yêu thú nhị giai ra chẳng phải không có nguy hiểm gì sao? Chúng ta tiếp tục đi, nghe nói bảo tàng ở phía trước.
Trong rừng, có một nha hoàn thanh tú đi theo một nữ nữ tuyệt mỹ, đang không ngừng nói chuyện.
– Tiểu thư, nếu người xảy ra chuyện gì, vậy ta thảm rồi.
Nha hoàn thanh tú kia có chút bất đắc dĩ nói.
Vào đêm, tại một chỗ bí mật trong sơn cốc, Lục Lâm Thiên tìm được một sơn động thiên nhiên, khoanh chân ngồi trên Linh ngọc sàng tu luyện. Trong khoảng thời gian này, khi tu luyện buổi tối hắn đều ngồi trên Linh ngọc sàng. Quả nhiên Linh ngọc sàng có tác dụng hỗ trợ cho việc tu luyện linh lực của hắn. Hiện tại tu vi linh lực tụt lại phía sau xa như vậy khiến cho hắn có chút sốt ruột. Lúc này, chung quanh thân thể Lục Lâm Thiên được bao phủ bởi một tầng quang mang hoàng sắc.
Phù.
Một lát sau, Lục Lâm Thiên thở ra một ngụm trọc khí, khí tức bản thân mạnh lên không ít. Lúc này dược lực của Chân dương đan đã bị hắn luyện hóa hoàn toàn, tu vi của hắn đã tới đỉnh thất trọng, chân khí cũng không tăng lên là bao.
– Mỗi một trọng càng về sau tiêu hao càng lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-phong-thien-ha/3320750/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.