Kỳ thực Lục Lâm Thiên lúc này đột phá cũng không có bất trắc. Sau khi luyện hóa đám thực khí kia cũng đã đạt tới Vũ sĩ lục trọng đỉnh phong, hôm nay lại luyện hóa Thực dương đan, đột phá cũng là chuyện bình thường.
Quang mang trên người Lục Lâm Thiên càng ngày càng đậm. Vào lúc này, bên trong đan điền của Lục Lâm Thiên, chân khí, kinh mạch cũng tràn đầy năng lượng. Kinh mạch bành trướng, đau đớn bắt đầu xuất hiện.
– Tụ cho ta.
Lục Lâm Thiên quát lên, tay không ngừng tạo thủ ấn.
Phanh…
Trong đan điền truyền đến một tiếng trầm đυ.c, đồng thời trong thiên địa dường như có một lực lượng vô hình bị Lục Lâm Thiên hút vào thân thể qua lỗ chân lông.
Khí thế trên người Lục Lâm Thiên tiếp tục được kéo lên, so với lúc trước còn mạnh hơn gấp bội.
Cứ như thế cho tới sáng sớm, ánh sáng thứ nhất xuyên qua khe lá cũng là lúc Lục Lâm Thiên đình chỉ việc tu luyện. Hắn khẽ thở ra một ngụm trọc khí. Lúc này khí thế của hắn đã hoàn toàn khác so với ngày hôm qua.
Cảm giác được năng lượng Thực dương đan trong cơ thể đã tiêu hao phân nửa hắn không khỏi có chút đau xót. Một viên Thực dương đan có giá trị mấy nghìn kim tệ. Nếu như toàn dùng đan dược mà đột phá thì quả thực là đốt tiền rồi.
– Tiếp tục tu luyện Nộ hải cuồng khiếu thôi.
Lục Lâm Thiên đứng dậy, vỗ áo bào trên người, lập tức có một đạo thiểm điện rơi vào trên vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-phong-thien-ha/3320747/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.