Hôm nay phải đi tới Vân Dương Tông, thu thập một phen, Lục Lâm Thiên đứng dậy ra khỏi phòng, La Lan thị đã sớm chuẩn bị bữa sáng ngon mắt chờ sẵn.
Ăn bữa sáng của mẫu thân xong, trong lòng Lục Lâm Thiên ấm áp, đến Vân Dương Tông, chính mình phải ba năm sau mới trở về một chuyến, thời gian ba năm không dài, nhưng mà tuyệt đối không ngắn.
– Thiếu gia, ngươi đi Vân Dương Tông, nên chiếu cố bản thân cho tốt.
Lục Tiểu Bạch sáng sớm đã rời giường, nghĩ đến thiếu gia hôm nay phải đi Vân Dương Tông, trong mắt đã ướŧ áŧ.
– Tiểu Bạch, ngươi về sau có rảnh đi làm chút chuyện cho Nam thúc, không có việc gì thì đi thăm Nam thúc nhiều.
Lục Lâm Thiên nói, có Nam thúc chỉ điểm Lục Tiểu Bạch, thực lực Lục Tiểu Bạch tiến bộ tuyệt đối không chậm.
– Ta biết rõ thiếu gia.
Lục Tiểu Bạch nói, trong nội tâm còn cho rằng thiếu gia lo lắng cho Nam thúc, bảo mình đi chiếu cố Nam thúc.
– Lâm Thiên, con đến Vân Dương Tông nên chiếu cố mình cho tốt, trong nhà không cần lo lắng cho ta.
La Lan thị nhìn Lục Lâm Thiên nói ra, trong mắt không tự chủ sinh ra ướŧ áŧ, có chút không nỡ, nhi tử đã lớn như vậy nhưng chưa từng rời khỏi mình.
– Mẫu thân, con sẽ chiếu cố tốt chính mình.
Lục Lâm Thiên nói.
– Lâm Thiên, chuẩn bị tốt chưa, chúng ta nên đi thôi.
Lục Vô Song đến đình viện, một thân váy dài màu đỏ bó sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-phong-thien-ha/3320700/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.