Chương trước
Chương sau
Lục Lâm Thiên nói ra, lập tức nghĩ tới cái gì đó, nói:  

– Nam thúc, có chuyện muốn nhờ thúc.  

– Là bảo ta chiếu cố mẫu thân ngươi sao, yên tâm đi, ngươi bây giờ trong mắt Lục gia là vũ giả tam hệ, Lục gia tuyệt đối sẽ không để mẫu thân ngươi gặp chuyện không may, ta cũng sẽ chú ý giúp ngươi.  

Lão bộc Nam thúc nói ra.  

– Đúng rồi Nam thúc, con đi rồi, nếu thúc rảnh rỗi, có thể chỉ điểm Lục Tiểu Bạch một hai a, có chuyện thì cứ bảo Lục Tiểu Bạch giúp thúc xử lý, cũng đỡ làm lão nhân gia phải động tay chân.  

Trong mắt Lục Lâm Thiên mang theo hào quang giảo hoạt.  

– Tiểu tử ngươi, dạy ngươi còn muốn ta dạy thêm một người sao.  

Lão bộc Nam thúc trừng Lục Lâm Thiên, lập tức nói:  

– Con đường sau này của ngươi còn dài, sau khi thực lực của ngươi đạt tới độ cao nhất định, nhưng mà sau lưng không có thế lực, thủy chung vẫn thế lực đơn bạc, ta sẽ vất vả một chút, có rảnh chỉ điểm Lục Tiểu Bạch mấy chiêu, tuy từ thiên phú, Lục Tiểu Bạch không cách nào đạt tới độ cao như ngươi, nhưng mà sau này cũng có thể giúp ngươi một tay.  

– Đa tạ Nam thúc.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói ra.  

– Ta cũng không biết có phải kiếp trước thiếu nợ ngươi hay không, thôi đi, dù sao ta cũng rảnh rỗi, ngẫu nhiên chỉ điểm hắn một chút cũng không sao cả.  

Nam thúc nói nhỏ.  

– Nam thúc, con đi, thúc phải chiếu cố mình thật tốt.  

Lục Lâm Thiên nói ra, trong lòng hắn sớm xem Nam thúc trở thành sư phụ và người thân của mình.  

– Ta lớn như vậy còn cần tiểu tử miệng hôi sữa ngươi dặn sao, chiếu cố tốt cho ngươi là được rồi, Vân Dương Tông cũng không phải là Lục gia, ngươi phải cẩn thận, Triệu Đại này chính ngươi xử trí đi, ta phong tỏa chân khí trong người hắn rồi, nửa canh giờ sẽ tỉnh lại.  

Nam thúc nhìn Lục Lâm Thiên, thân ảnh biến mất tại chỗ.  

Lục Lâm Thiên nhìn chằm chằm vào Triệu Đại trên mặt đất, lập tức nhấc Triệu Đại lên, thả người bay về phòng của mình.  

Triệu Đại mơ mơ hồ hồ tỉnh lại, trong ánh mắt, nhìn thấy người không muốn gặp nhất.  

– Tiểu tử, ngươi muốn thế nào?  

Nhìn rõ ràng Lục Lâm Thiên, thần sắc Triệu Đại trầm xuống nói ra, trong mắt đầy kinh hoàng, Lục Lâm Thiên trước mặt không bao giờ là củi mục để hắn tùy ý khi nhục nữa, chính mình bị tiểu tử này đánh trọng thương, nếu không phải tiểu thư cho mấy viên đan dược chữa thương, chỉ sợ hiện tại còn nằm trên giường.  

– Ngươi đoán thử xem, ta hỏi ngươi, không lâu trước là các ngươi tìm người gϊếŧ ta?  

Lục Lâm Thiên hỏi, nhìn chằm chằm vào Triệu Đại, Lục Lâm Thiên vừa rồi đã kiểm tra thương thế trên người Triệu Đại, lần trước hắn bị mình đánh trọng thương, cũng chỉ tốt lên năm thành mà thôi, đoán chừng cũng ăn không ít đan dược chữa thương.  

– Ta không biết ngươi nói cái gì?  

Triệu Đại nói ra, trong thần sắc đầy hoảng hốt.  

– Hừ, cũng không thèm mất công hỏi ngươi nữa, dù sao ngươi cũng phải chết.  

Lục Lâm Thiên nói nhỏ một tiếng, Triệu Đại này không thể lưu, đánh chết là thỏa đáng.  

– Ngươi muốn làm cái gì, ngươi dám động tới ta, tiểu thư nhà ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.  

Triệu Đại lạnh nhạt nói, thân hình vẫn không tự chủ lui ra phía sau.  

– Thật sao, không sao, ta chờ đây.  

Lục Lâm Thiên nói nhỏ một tiếng, ánh mắt đầy hàn ý nhìn qua Triệu Đại.  

– Tiểu tử, ta liều với ngươi.  

Triệu Đại quát một tiếng, thối lui đến góc tường thì không còn đường lui, một chưởng đánh Lục Lâm Thiên.  

– Vậy cho ngươi thử uy lực chính thức của Âm Dương Linh Vũ Quyết a.  

Lục Lâm Thiên nói nhỏ một tiếng, hắn kết xuất thủ ấn, một tay tiếp chưởng của Triệu Đại, một đạo hào quang màu vàng nhạt lóe lên.  

Thần sắc Triệu Đại biến đổi, chỉ cảm thấy lực hấp xả cực lớn từ trong tay đối phương bắn qua, chân khí trong cơ thể không tự chủ bị đối phương hút đi.  

Thần sắc kinh hãi, Triệu Đại chưa bao giờ gặp qua chuyện này, lập tức vận công lui lại, thế nhưng mà mặc kệ hẵn giãy dụa như thế nào, chân khí trong cơ thể mình không thể khống chế bị rút đi, căn bản không cách nào phản kháng.  

Loại tiêu hao chân khí này, không phải mình vận công làm tiêu hao chân khí, mà là chân khí thật sự trôi qua trên người mình, chân khí trong đan điền khí hải của mình nhanh chóng héo rút đi.  

– Tiểu tử, ngươi đang dùng tà công gì, dừng tay, ngươi mau dừng tay.  

Sắc mặt Triệu Đại trắng bệch, đồng tử mở rộng ra, trong mắt đầy kinh hãi.  

– Muộn rồi!  

Lục Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng, vận chuyển Âm Dương Linh Vũ Quyết, trong nội tâm cũng kinh ngạc, thúc dục Âm Dương Linh Vũ Quyết cắn nuốt chân khí đối phương, chân khí đối phương sau khi rót vào trong người của mình, sau đó hóa thành một loại năng lượng, dùng lại trong cơ thể chờ luyện hóa.  

Năng lượng này vô cùng tinh thuần, so với chân khí trong đan điền khí hải cũng kém không xa, còn tốt hơn phục dụng Tăng Nguyên Đan, Quán Đính Đan nhiều.  

Sau một lát, toàn thân Triệu Đại run rẩy, cơ bắp trên mặt run run, đã nói không ra lời, mắt thường có thể thấy được huyết mạch toàn thân bành trướng, gân xanh lộ ra, hơi nước trên người mất đi, sắc mặt dữ tợn, dường như đang chịu thống khổ to lớn.  

Qua một thời gian, Triệu Đại giống như héo rút đi, trường bào trên người rơi xuống đất, trên mặt làn da khô héo bọc lấy xương cốt, hai mắt lõm vào hốc mắt, con mắt trắng dã khủng bố, sinh cơ toàn thân không còn, bị Lục Lâm Thiên hút sạch.  

Hô…  

Lục Lâm Thiên phun ra một ngụm trọc khí, trọc khí này tới từ chân khí của Triệu Đại, cảm giác năng lượng khổng lồ trong cơ thể hoàn toàn là chân khí trên người Triệu Đại, nhưng mà vẫn không thể do mình sử dụng, chỉ có luyện hóa chân khí đối phương cho mình dùng mới có thể sử dụng.  

Âm Dương Linh Vũ Quyết, năng lực biếи ŧɦái nhất chính là thôn phệ chân khí đối phương cho mình sử dụng, mà Lục Lâm Thiên lúc này cũng chân chính cảm nhận được chỗ biếи ŧɦái của Âm Dương Linh Vũ Quyết.  

Triệu Đại chỉ là Vũ Sĩ nhất trọng mà thôi, tăng thêm trọng thương chưa lành, thực lực không bằng lúc trước, nhưng chân khí trong người rất lớn, thôn phệ chân khí của Triệu Đại biến thành năng lượng, Lục Lâm Thiên đoán chừng còn hấp thu nhiều năng lượng hơn năm viên Tăng Nguyên Đan.  

Cảm giác trong người có năng lượng khổng lồ, Lục Lâm Thiên đoán sau khi chính mình luyện hóa sẽ đột phá từ Vũ Sĩ tứ trọng lên Vũ Sĩ lục trọng cũng không thành vấn đề.  

Âm Dương Linh Vũ Quyết thôn phệ thực lực đối phương, nhưng cũng không cách nào cho bản thân sử dụng ngay, sau khi luyện hóa tạp chất sẽ còn lại năng lượng tinh thuần, cũng chỉ có thể chiếm được một phần mười chân khí của đối phương đã là rất khủng bố rồi.  

Mà vào lúc này, Lục Lâm Thiên thôn phệ toàn bộ chân khí Triệu Đại mà thôi, cuối cùng còn phải luyện hóa chân khí cho mình sử dụng, giống như ăn đan dược, sau khi ăn xong còn cần bản thân mình luyện hóa..  

– Thôn phệ chân khí của người ta so với ăn đan dược còn tốt hơn nhiều.  

Lục Lâm Thiên nhịn không được sợ hãi thán phục nói ra, trong mắt xuất hiện tơ máu đỏ nhạt, quanh thân có sát khí như ẩn như hiện, thôn phệ chân khí trên người Triệu Đại, lần đầu tiên thúc dục lực thôn phệ của Âm Dương Linh Vũ Quyết, trong lúc vô hình trên người Lục Lâm Thiên xuất hiện một đạo sát khí.  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.