Chương trước
Chương sau
Một ngày sau đó trong đình viện Lục gia, La Lan thị nhìn qua Lục Lâm Thiên, trong nội tâm lo lắng.  

– Vô Song, Lâm Thiên không có sao chứ, tại sao vẫn bất tỉnh?  

La Lan thị lo lắng hỏi.  

– Tam di, ngươi yên tâm đi, Lâm Thiên vì tiêu hao quá nhiều, không sao đâu.  

Lục Vô Song nói ra, đôi mắt dễ thương nhìn chằm chằm vào Lục Lâm Thiên đang nằm trên giường, trên quảng trường ngày hôm qua, thiếu niên này đã đại phát hùng phong, thế nhưng mà thân ảnh của hắn đã ghi khắc sâu vào nội tâm của ngàn vạn thiếu nữ.  

– Công tử thật không có chuyện gì chứ, vì sao còn chưa tỉnh?  

Lục Tiểu Bạch cũng lo lắng không thôi.  

– Ân.  

Đúng lúc này, lông mày Lục Lâm Thiên khẽ động, mở hai mắt ra, mẫu thân, Lục Vô Song, Lục Tiểu Bạch ba người đều xuất hiện trước mắt.  

– Lâm Thiên, con cảm giác thế nào, không có sao chứ?  

La Lan thị lập tức hỏi.  

Lục Lâm Thiên cảm giác toàn thân không còn có chút sức lực nào, lập tức di động thân thể ngồi dậy, nói:  

– Mẫu thân, con không sao, người yên tâm đi.  

Hơi vận chuyển chân khí, Lục Lâm Thiên kiểm tra cơ thể của mình, trừ những vết thương nhẹ ra, chính mình cũng không có tổn hại gì, đoán chừng điều tức một hai ngày là tốt rồi.  

– Lâm Thiên, đệ tỉnh là tốt rồi, đây là ba viên Quy Chân Đan, đệ ăn vào rồi điều tức đi.  

Lục Vô Song đưa cho Lục Lâm Thiên ba khỏa Quy Chân Đan.  

– Ân.  

Lục Lâm Thiên tiếp nhận ba viên Quy Chân Đan, mình bây giờ đúng là cần điều tức, nếu không thương thế của hắn có thể sinh ra một ít tác dụng phụ.  

– Con yên tâm điều tức đi, nhìn con không có việc gì, mẫu thân cũng yên tâm.  

La Lan thị nói, nhìn thấy nhi tử vẫn khỏe mạnh thì yên lòng lại.  

Ba người lập tức đi ra ngoài, Lục Lâm Thiên khoanh chân ngồi đó, ăn vào một viên Quy Chân Đan bắt đầu chậm rãi điều tức.  

Trong thời gian Lục Lâm Thiên bất tỉnh, kết quả tỷ thí các đại gia tộc trên trấn Thanh Vân biến thành đề tài trà dư tửu hậu của mọi người, đặc biệt là trận đấu cuối cùng, Lục Lâm Thiên Lục gia đối chiến Vương Quang Vương gia càng làm người ta cảm thấy thật kỳ diệu.  

Vũ Sĩ tứ trọng đánh bại Vũ Sĩ cửu trọng, loại kết quả này cũng làm cho người ta kinh ngạc, cuối cùng Lục Lâm Thiên thi triển vũ kỹ thần bí cũng làm cho tất cả mọi người mở rộng tầm mắt, bởi vì vũ kỹ kia thật sự quá biếи ŧɦái.  

– Không nghĩ tới, tiểu tạp chủng kia còn có chỗ lớn thế.  

Trong một đình viện, thần sắc Triệu Tuệ âm trầm, kết quả ngày hôm qua làm cho nàng không muốn thấy.  

– Hiện tại tiểu tử kia tiến vào top năm, ít ngày nữa sẽ đi vào Vân Dương Tông, tới lúc đó muốn đối phó càng khó rồi.  

Triệu Nhị nói ra.  

– Hừ, con cũng sẽ tới Vân Dương Tông, tăng thêm biểu ca đã ở trong Vân Dương Tông, ngược lại thời điểm này muốn đối phó hắn cũng thuận tiện.  

Lục Thiếu Hổ lạnh nhạt nói một tiếng.  

– Thiếu Hổ, tiểu tạp chủng kia nhất định không thể lưu lại, hắn chết, về sau Lục gia đều là của con, kiện bảo vật kia của Lục gia cũng là của con, cho nên con nhất định phải nghĩ biện pháp tại Vân Dương Tông gϊếŧ tiểu tạp chủng này.  

Triệu Tuệ lạnh nhạt nói.  

– Mẫu thân, Lục gia rốt cuộc có bảo vật gì, vì sao con chưa từng nghe qua.  

Lục Thiếu Hổ hỏi.  

– Chuyện này mẫu thân không biết, nhưng mà bảo vật này tuyệt đối bất phàm, ông ngoại của con đã bàn giao, bảo vật này nhất định không thể rơi vào trong tay của kẻ khác.  

Triệu Tuệ nói ra.  

Một ngày một đêm qua đi, sáng sớm hôm sau, trong phòng Lục Lâm Thiên có hào quang sáng ngời bao phủ Lục Lâm Thiên, bên ngoài tràn ngập sáng bóng, sắc mặt Lục Lâm Thiên đã khôi phục vẻ hồng nhuận phơn phớt.  

– Hô!  

Sau khi phun một ngụm trọc khí ra ngoài cơ thể, Lục Lâm Thiên mở hai mắt ra, ánh mắt của hắn thâm thúy, điều tức một ngày một đêm cộng thêm có một viên Quy Chân Đan, hắn đã khôi phục bảy thành, lần này hắn tiêu hao sạch chân khí của mình, tăng thêm trước đó bị thương không nhẹ, có thể khôi phục nhanh như vậy đã là khó tưởng tượng nổi.  

– Chu Tước Quyết đúng là lợi hại!  

Nhớ lại bản thân mình vào lúc cuối cùng thi triển Chu Tước Quyết tạo thành lực phá hoại to lớn, Lục Lâm Thiên cảm thấy sợ hãi và thán phục không thôi.  

– Về sau cũng phải cẩn thận trong khi thi triển mới được.  

Lục Lâm Thiên nghĩ trong lòng, Chu Tước Quyết uy lực cực lớn, nhưng mà tiêu hao chân khí cũng quá nhiều, gặp phải đối thủ, nếu không thể một chiêu đánh chết thì mình cũng nguy hiểm.  

Bất kể như thế nào, Lục Lâm Thiên hiện tại vô cùng cao hứng, uy lực Chu Tước Quyết vượt qua dự tính của hắn quá nhiều, uy lực như thế tuyệt đối rất khủng bố, chỉ tiếc mỗi lần thi triển ra thì hắn cũng không chịu nổi tiêu hao.  

Mà Chu Tước Quyết cần linh khí rót vào mới sử dụng được, điểm này cũng làm Lục Lâm Thiên nghi hoặc, vũ kỹ vốn không có liên quan tới linh giả, thế nhưng mà Chu Tước Quyết cần linh khí thúc dục, nếu như vũ giả bình thường đạt được Chu Tước Quyết cũng vô dụng, căn bản không có cơ hội tu luyện.  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.