Chương trước
Chương sau
Trong Thiên Bảo Môn người ta ra vào hối hả, sinh ý vẫn nóng bỏng, người lựa chọn mua sắm trong này nhiều hơn không ít.  

Nhìn thấy tất cả, trong lòng Lục Lâm Thiên cũng có suy nghĩ, chính mình luyện đan dược cũng không chiếm nhiều lợi nhuận bằng Thiên Bảo Môn, giai cấp lao động vĩnh viễn không giàu bằng giai cấp tư sản, chính mình tu luyện Âm Dương Linh Vũ Quyết cần có tài lực hùng hậu chèo chống, xem ra chính mình có cơ hội cũng cần phải tìm đường ra mới được, thực lực một người cho dù mạnh hơn nữa cũng có hạn so với thế lực, mặc kệ ở nơi nào, không nên làm anh hùng đoản mạng.  

– Lục thiếu gia, ngài đến ah, xin mời lên lầu hai!  

Người Thiên Bảo Môn đã sớm quen thuộc Lục Lâm Thiên, lúc này dẫn Lục Lâm Thiên lên lầu hai.  

Vẫn là gian phòng nhỏ lúc trước, sau khi Lục Lâm Thiên ngồi xuống không bao lâu, hai bóng dáng xinh đẹp đi tới, ngửi được hương thơm thoang thoảng, Lục Lâm Thiên không cần nhìn cũng biết là Độc Cô Băng Lan và nha hoàn Thúy Ngọc.  

– Lâm Thiên, còn ba ngày nữa chính là thời gian tỉ thí danh ngạch Vân Dương Tông, ngươi không hảo hảo chuẩn bị một phen, còn rảnh rỗi đi tới Thiên Bảo Môn, chẳng lẽ tự tin như thế sao?  

Độc Cô Băng Lan tươi cười hỏi thăm.  

– Không có biện pháp, ta là người thiếu nợ thì cảm thấy toàn thân không thoải mái.  

Lục Lâm Thiên nói nhỏ một tiếng, lập tức móc mấy bình đan dược đã chuẩn bị sẵn ra, bên trong chính là một trăm viên Quán Đính Đan.  

– Tính toán một chút, ta còn thiếu nợ bao nhiêu?  

– Không vội, Vũ chấp sự một hồi sẽ tới, Lục thiếu gia chờ một chút a.  

Độc Cô Băng Lan nói ra.  

– Không có vấn đề, dù sao ta cũng không vội.  

Lục Lâm Thiên nói ra.  

– Lục Lâm Thiên, lần này tiểu thư nhà ta cũng muốn tự mình tham gia tỷ thí Vân Dương Tông tại trấn Thanh Vân này, đến lúc đó Lục thiếu gia cần phải chiếu cố nhiều mới được.  

Nha hoàn Thúy Ngọc nói ra.  

– Băng Lan tiểu thư cũng muốn tham gia tỷ thí Vân Dương Tông?  

Lục Lâm Thiên nhìn qua Độc Cô Băng Lan, thật khiến người ngoài ý, Lục Lâm Thiên nhớ rõ Nam thúc đã từng nói qua, thế lực đằng sau Thiên Bảo Môn không nhỏ, Độc Cô Băng Lan còn muốn đi Vân Dương Tông làm cái gì.  

– Đúng vậy, ta cũng muốn đi học hỏi một phen, đến lúc đó có thể cùng ngươi tiến vào Vân Dương Tông cũng không tệ, chẳng lẽ ngươi không chào đón sao?  

Độc Cô Băng Lan cười lúm đồng tiền nở rộ, nhìn chằm chằm vào Lục Lâm Thiên.  

– Tiểu thư, Lục thiếu gia, ta đến.  

Đúng lúc này Vũ chấp sự đi vào gian phòng nhỏ.  

– Vũ chấp sự mau giúp ta tính toán một chút a, ta còn thiếu nợ bao nhiêu tiền?  

Lục Lâm Thiên cầm một trăm viên Quán Đính Đan giao cho Vũ chấp sự, lập tức hỏi.  

Vũ chấp sự tiếp nhận Quán Đính Đan, lập tức nói ra:  

– Trừ tiền mua tài liệu ra, Lục thiếu gia vốn mua sắm Thanh Nguyệt Kiếm là tám ngàn sáu trăm kim tệ, nhưng Lục thiếu gia chính là khách quý Thiên Bảo Môn chúng ta, mua sắm bất cứ vật phẩm gì đều có thể được tính 80% giá, cũng chính là chỉ cần sáu ngàn tám trăm tám mươi kim tệ.  

Lục Lâm Thiên lấy ra tổng cộng một trăm sáu mươi sáu viên Quán Đính Đan, một viên Đề Khí Đan, còn có một viên Tăng Nguyên Đan, khấu trừ thành phẩm hiện tại Thiên Bảo Môn còn cần đưa cho Lục thiếu gia ba trăm kim tệ.  

– Nói như vậy hiện tại ta không còn thiếu nợ?  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, lập tức cảm giác toàn thân nhẹ nhõm, khó trách trước kia người khác đều nói không nợ toàn thân nhẹ nhàng, đúng là nói đúng.  

– Lục thiếu gia, đây là ba trăm kim tệ của ngươi.  

Vũ chấp sự móc một ngọc tinh tạp đưa cho Lục Lâm Thiên, lập tức hỏi:  

– Lục thiếu gia, có thể thương lượng với ngươi một chuyện hay không?  

Lục Lâm Thiên tiếp nhận ngọc tinh tạp, nói:  

– Vũ chấp sự mời nói?  

– Lần trước Lục thiếu gia lấy Tăng Nguyên Đan ra, không biết có còn hay không, nghe nói Thiên Bảo Môn có bán Tăng Nguyên Đan, trên thị trấn có không ít gia tộc đặt trước với Thiên Bảo Môn chúng ta, người bình thường, ta dễ cự tuyệt, nhưng mà có ba khách quen không thể cự tuyệt, không cần nhiều, chỉ cần ba khỏa Tăng Nguyên Đan là tốt rồi, không biết Lục Lâm Thiên trên người có hay không, phương diện giá tiền, ta ra bốn trăm năm mươi kim tệ một viên, về sau Lục thiếu gia bán cho Thiên Bảo Môn cũng sẽ là cái giá này.  

– Cái này…  

Lục Lâm Thiên hơi do dự một chút, tự luyện chế mười viên Tăng Nguyên Đan, phục dụng một viên vẫn còn chín viên, đều là dự bị cho mình, nhưng bây giờ Thiên Bảo Môn hỏi mình mua, hắn không dễ cự tuyệt.  

– Cái này không có vấn đề.  

Lục Lâm Thiên lập tức nói ra, móc ba viên Tăng Nguyên Đan ra, Thiên Bảo Môn xem như rất tốt với mình, chính mình cũng không lỗ cái gì, ngược lại không nghĩ tới tự luyện Tăng Nguyên Đan lại được hoan nghênh như vậy.  

– Đa tạ Lục thiếu gia.  

Vũ chấp sự tiếp nhận Tăng Nguyên Đan, lập tức giao cho Lục Lâm Thiên một ngàn ba trăm năm mươi kim tệ, đây cũng không phải con số nhỏ.  

Lục Lâm Thiên phát hiện đan dược là món lợi kếch sù, thành phẩm Tăng Nguyên Đan chưa tới tám mươi kim tệ, nhưng lúc này lại bán ra bốn trăm năm mươi kim tệ, loại món lợi kếch sù này quả nhiên là dọa người.  

– Về sau có cơ hội, chính mình sẽ tự bán đan dược.  

Lục Lâm Thiên nghĩ thầm trong lòng.  

– Lâm Thiên, chúng ta ba ngày sau gặp lại, đến lúc đó cần phải chiếu cố nhiều một chút a.  

Độc Cô Băng Lan nói ra.  

– Ta xem thực lực Băng Lan tiểu thư đã đủ tiến vào Vân Dương Tông a.  

Lục Lâm Thiên nhẹ nhàng cười nói, thực lực Độc Cô Băng Lan này mình không cách nào nhìn thấu, nhưng tuyệt đối không phải là kẻ yếu, Lục Lâm Thiên cảm giác Độc Cô Băng Lan tiến vào top năm không có vấn đề.  

Rời khỏi Thiên Bảo Môn, Lục Lâm Thiên một thân nhẹ nhõm, hắn đã trả hết nợ, một đường đi về Lục gia, Lục Lâm Thiên cũng không quen chú ý chung quanh, miễn bị đánh lén.  

– Mau đặt đi, ba ngày sau công bố, mua lớn bồi lớn, mọi người mau đặt đi.  

– Lục Lâm Thiên Lục gia, mười lăm bồi một, Tần Thiên Hạo Tần gia mười lăm bồi một, Vương Quang Vương gia một bồi tám, mau tới đặt đi.  

Một tiếng thét to khiến Lục Lâm Thiên chú ý, bên tay phải có một cửa hàng đang có hơn mười người cúi xem, nghe được còn có tên của mình, Lục Lâm Thiên cũng hiếu kỳ đi vào cửa hàng.  

– Vị thiếu gia này, tới đặt cược sao, tùy tiện nhìn xem, chúng ta nơi này có giới thiệu kỹ càng về người tham gia thi đấu của các đại gia tộc, tùy tiện xem, mua nhiều bồi nhiều.  

Một đại hán Vũ Đồ nhị trọng nhìn thấy quần áo Lục Lâm Thiên tinh tế, lập tức mở miệng giới thiệu.  

Lục Lâm Thiên nhìn vào trong cửa hàng này, vách tường bốn phía có không ít tư liệu, đầu tiên chính diện viết Tần Thiên Hạo Tần gia, niên kỷ mười tám tuổi, Linh Sĩ tứ trọng, tiến vào top năm, mười lăm bồi một.  

Lục Lâm Thiên Lục gia, niên kỷ mười sáu tuổi, Vũ Sĩ tam trọng, vũ giả tam hệ, phong hệ, hỏa hệ, thổ hệ, tiến vào top năm, mười lăm bồi một.  

Dương Diệu Dương gia, niên kỷ mười bảy tuổi, Vũ Sĩ tam trọng, vũ giả song hệ, hỏa hệ, thủy hệ, tiến vào top năm, mười bồi một.  

Lục gia Lục Thiếu Hổ, niên kỷ…………  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.