Chương trước
Chương sau
Tại Hồng Lưu Điện, ngay khi bảy người Kim Thần bị giết chết, Hồng Lưu lão tổ nhìn bảy tấm hồn bài của bảy người Kim Thần đồng thời vỡ nát nhưng không có chút cảm giác phiền muộn nào khi “bảy đệ tử thiên tài ngã xuống”, ngược lại lão còn nở nụ cười tự nói:

-Xem ra… ngươi đã nghe được lời lão phu muốn truyền đạt rồi, không biết quyết định của ngươi như thế nào đây.

Đúng vậy, thời gian bảy người Kim Thần chết quá xảo hợp, Hồng Lưu lão tổ biết chắc chuyện này là do Lâm Phong gây ra chứ không phải mấy người Kim Thần gặp nguy hiểm trong tinh không, đồng nghĩa lão không cần tốn công nghĩ cách báo cho Lâm Phong biết “lão phu đang giữ Hiên Phượng nữa”.

Việc lão cần làm bây giờ chỉ đơn giản là chờ xem khi trở về Lâm Phong sẽ thúc thủ chịu trói hay phản kháng, ở đây lão thiên về phương hướng thúc thủ chịu trói hơn, bởi vì nếu lựa chọn phản kháng Lâm Phong phải đấu với mấy chục Hợp Thể cùng một lúc, phản kháng có cửa thắng sao?

Đừng nói Lâm Phong chỉ là một đệ tử có bí mật, đổi lại một Vấn Đạo sơ kì khác mà không phải Tinh Tử cũng không dám nói có thể đối đầu với mấy chục Hợp Thể một lúc đâu.

Còn chuyện Lâm Phong lựa chọn lưu lạc tinh không lão cũng có nghĩ đến nhưng khả năng này không lớn, lão không tin Lâm Phong có cách thoát ra khỏi Thần Nguyên Mộ Địa, chỗ đó là một cái phong ấn cực kì vững chắc, không có thực lực Hợp Thể hậu kì căn bản không thoát ra nổi.

Trừ phi… Lâm Phong nhìn ra được lỗ hổng của Thần Nguyên Mộ Địa, nhưng nếu Lâm Phong có thoát ra được Thần Nguyên Mộ Địa cũng sẽ khiến những Hợp Thể khác biết chuyện,với tu vi của Lâm Phong căn bản chạy không được bao xa dưới sự truy đuổi của một đống Hợp Thể trong tinh không.

Đến lúc đó Lâm Phong càng thảm hơn so với thúc thủ chịu trói vô số lần, tóm lại Hồng Lưu lão tổ rất có lòng tin thu về được bí mật từ Lâm Phong, thậm chí lão còn nghĩ Lâm Phong thông báo cho lão là đã lựa chọn thúc thủ chịu trói.

Đáng tiếc Hồng Lưu lão tổ không biết lão đã đoán sai hết rồi.

Thứ nhất nếu Lâm Phong muốn hắn có thể rời đi Thần Nguyên Mộ Địa mà không một ai biết, còn thứ hai là Lâm Phong lựa chọn phản kháng, không những phản kháng mà Lâm Phong còn đang chuẩn bị cho một màn phản kháng kinh diễm nhất từ trước đến giờ.

……………………………

Thần Nguyên Mộ Địa.

Sau khi nhận được tối hậu thư từ Hồng Lưu lão tổ và tách khỏi liên minh thì nơi Lâm Phong muốn tới đầu tiên chính là địa phương Phệ Không Thú tọa trấn.

Tại sao Lâm Phong lại muốn tìm Phệ Không Thú đầu tiên chứ không phải đột phá tu vi? Phệ Không Thú có tác dụng gì trong việc giải cứu Hiên Phượng sao?

Đáp án là có, không những có mà còn có tác dụng lớn nữa là đằng khác.

Lâm Phong biết có dùng hết tài nguyên để cấp tốc đề cao tu vi cũng không thể đơn thuần dựa vào tu vi để đấu lại Hồng Lưu lão tổ được, thậm chí cái Lâm Phong sắp phải đối mặt là toàn thể lão tổ của Ngũ Hành Tinh chứ không riêng Hồng Lưu lão tổ.

Câu nói kia đã chứng tỏ Hồng Lưu lão tổ điều tra hết thân thế của hắn rồi, nếu đối đầu với Hồng Lưu lão tổ thì lão sẽ rải tin tức ra cho toàn thể mọi người truy sát hắn, hoặc lấy Lâm gia và Mộ Dung gia ra ép hắn, muốn bảo vệ mọi người hắn phải có thủ đoạn chấn nhiếp hết thảy.

Tu vi dùng không được, thì dùng ngoại lực.

Trong đó Phệ Không Thú là một loại ngoại lực trấn áp được Hợp Thể, tuy một con Phệ Không Thú chưa đủ làm khó mấy chục Hợp Thể nhưng vẫn có thể gia tăng cho Lâm Phong một chút cơ may, ít nhất dùng Phệ Không Thú đánh lén nhốt lại mấy người Hợp Thể sơ kì không thành vấn đề.

Có thể nói Phệ Không Thú là một loại linh thú cực kì khủng bố, chẳng qua trên lí thuyết Phệ Không Thú căn bản không thu phục được đồng thời khó có thể lợi dụng nó trong đấu pháp nên mọi người chỉ tránh nó chứ không có ý đồ với nó.

Thực tế cũng đúng như vậy, Lâm Phong thật không có cách thu phục Phệ Không Thú, bất quá lợi dụng Phệ Không Thú bắt nó làm việc mà không cần phải thu phục vẫn nằm trong khả năng của Lâm Phong, dù sao linh trí của Phệ Không Thú rất thấp.

Đương nhiên linh trí thấp chỉ là một chuyện, còn phương pháp lợi dụng Phệ Không Thú vẫn là Lâm Phong lấy được từ Tang Thụ.

Thông tin của Tang Thụ đưa cho Lâm Phong hơi khác so với người khác, đó là Phệ Không Thú không phải rất to lớn, ngược lại nó chỉ là một đầu linh thú nhỏ cỡ một nắm tay, ngoài ra thiên phú của Phệ Không Thú không phải “ăn” không gian mà là “đồng hóa” không gian rồi lợi dụng không gian để nuốt “đồ ăn”.

Nghĩa là Phệ Không Thú không phải “ăn” không gian ở một khu vực nó tọa trấn rồi thế chỗ vào mà là “đồng hóa” không gian tại khu vực xung quanh thành một phần cơ thể của nó để giúp nó thu được nhiều thức ăn hơn, một cái miệng lớn liền ăn được nhiều hơn một cái miệng nhỏ rồi.

Nói cách khác sự to lớn của Phệ Không Thú mà mọi người biết đến chỉ là cơ thể giả được đồng hóa với không gian chứ bản thể Phệ Không Thú không hề lớn chút nào.

Bất quá khả năng “ăn” không gian của Phệ Không Thú không phải giả, nếu không làm sao nó có tên là Phệ Không Thú đâu, chỉ là Phệ Không Thú phải trải qua một lần lột xác mới “ăn” không gian được, “ăn” được coi là thiên phú tiến hóa từ “đồng hóa”.

Trở về với vấn đề lợi dụng, vì bản thể Phệ Không Thú khá nhỏ nên mới có cách lợi dụng Phệ Không Thú để làm việc, dịch chuyển một vùng không gian to lớn là chuyện khó chứ chỉ dịch chuyển một khối không gian nhỏ thì Phượng dư sức, không, là bất kì ai điều động được không gian đều làm dư sức.

Cái khó là làm thế nào để kéo Phệ Không Thú ra khỏi cái cơ thể to lớn rồi bắt nó lại thôi. (Bắt chứ không phải thu phục, bắt là cưỡng ép mang theo, thu phục là dùng cách nào đó để nó tự nguyện đi theo).

Và cái khó này Phượng dựa theo phương pháp Tang Thụ làm việc liền có mười thành nắm chắc bắt lại được Phệ Không Thú, thời gian bắt Phệ Không Thú dài hay ngắn phụ thuộc vào khả năng điều khiển không gian của Phượng cao bao nhiêu.

Trên thực tế Lâm Phong muốn chờ một trăm lẻ tám mắt trận sửa xong mới quay lại bắt Phệ Không Thú để cho Phượng cơ hội cảm ngộ không gian quy tắc cũng như giảm bớt thời gian và kiếm thêm chút tài nguyên tu luyện, chỉ là sự kiện Hiên Phượng bị bại lộ khiến Lâm Phong thay đổi kế hoạch sớm quay lại.

Nhưng như vậy không có nghĩa Lâm Phong đợi Hiên Phượng bại lộ mới nghĩ tới chuyện cứu Hiên Phượng hay gặp được Phệ Không Thú nên Lâm Phong mới có cách cứu Hiên Phượng, ngược lại ngay từ đầu Lâm Phong đã có ý định âm thầm cứu ra Hiên Phượng trong trường hợp nàng vẫn còn ở lại Hồng Lưu Quốc.

Dù cho có Phệ Không Thú hay không Lâm Phong đều đi cứu, ở đây Lâm Phong không có nắm chắc sau khi trở về liền có đủ thực lực đấu với Hồng Lưu lão tổ nhưng âm thầm cứu ra Hiên Phượng rồi trốn thoát hắn rất có nắm chắc.

Nói thật Lâm Phong không nghĩ tới Hồng Lưu lão tổ lại cố chấp đến mức sưu hồn rồi vẫn không chịu từ bỏ, lão cho mấy người Kim Thần đi theo thăm dò hắn cũng thôi đi, ở đây lão còn mặt dày lấy tu vi Hợp Thể chèn ép Hiên Phượng để lần ra manh mối, điều này khiến Lâm Phong tức giận vô cùng.

Linh hồn ấn kí không cho phép Lâm Phong biết rõ chuyện của Hiên Phượng nhưng hắn biết Hiên Phượng sống rất khổ sở trong mấy năm vừa qua, một đệ tử Nguyên Anh sơ kì sống tốt dưới sự chèn ép của Hợp Thể mới là lạ, Lâm Phong dám chắc tinh thần của Hiên Phượng phải chịu áp lực rất lớn.

Đã như vậy, hắn sẽ đường đường chính chính cứu ra Hiên Phượng, hắn sẽ cho Hồng Lưu lão tổ hối hận, tính cách của Lâm Phong là đụng tới bản thân hắn thì hắn còn nghĩ “tu sĩ làm như vậy không đáng trách”, nhưng đụng tới người bên cạnh hắn đừng trách hắn vô tình.

Tạm thời bỏ qua chuyện đó, rốt cuộc sau nửa năm không cần che dấu thực lực phối hợp với ánh mắt lão luyện của Tang Thụ dẫn đường sớm tránh được các loại nguy hiểm ba người Lâm Phong đã đến được nơi cần đến.

Ở đây Phượng đã biết về Tang Thụ nên Lâm Phong không cố kị chút nào cho Tang Thụ xuất hiện trên vai của Phượng để hai người phối hợp nhau làm việc, còn bản thân Lâm Phong muốn tranh thủ thời gian Phượng bắt Phệ Không Thú chuẩn bị thêm một loạt các lá bài tẩy khác.

Lâm Phong phân phó:

-Nàng cứ làm theo lời Tang Thụ nói là được, những chuyện khác nàng không cần lo lắng.

Bên kia, Phượng hiểu ý Lâm Phong rằng đầu Phệ Không Thú này rất quan trọng nhưng không cần nóng vội dẫn tới nguy hiểm, nàng gật đầu:

-Ừ, vậy ta bắt đầu luôn đây.

Sau đó Phượng cùng với Tang Thụ một người làm một người chỉ dẫn lấy ra Định Không Thạch làm mồi nhử kéo Phệ Không Thú ra ngoài.

Đương nhiên cách làm của Tang Thụ không đơn giản như vậy, bản thể Phệ Không Thú có đặc tính giống với cơ thể giả của nó không di chuyển được, đồng nghĩa có đặt một núi Định Không Thạch ở trước mặt cũng không kéo nó ra được, nó rất muốn ăn đấy nhưng “thể trạng” không cho phép a.

Lại nói không có phương pháp đặc thù của Tang Thụ thì cái di chuyển để ăn Định Không Thạch sẽ là cơ thể giả chứ không phải bản thể Phệ Không Thú, nói cách khác nếu không có Tang Thụ dù có biết chính xác về Phệ Không Thú cũng không bắt được nó đâu.

Cứ như vậy trong lúc Phượng và Tang Thụ câu Phệ Không Thú thì Lâm Phong và Tuyết cũng không rảnh rỗi, hắn đưa cho Tuyết một nghìn viên linh khí kết tinh dặn dò một phen:

-Nàng nhân cơ hội này tu luyện càng nhanh càng tốt nhé, mặc dù ý cảnh tầng sáu chưa hình thành nhưng chúng ta không nghĩ được nhiều như thế, dù sao với năm tầng ý cảnh nàng đã có thể đột phá được Hóa Thần kì rồi.

Thật, ban đầu Lâm Phong và Tuyết đều muốn đột phá Hóa Thần bằng ý cảnh tầng sáu để rút ngắn thời gian Cửu Chuyển Đan Quyết đại thành, lại nói đột phá như thế sẽ giúp Tuyết mạnh hơn một chút, nhưng tình thế có vẻ không cho phép ý cảnh tầng sáu đại thành trước khi Tuyết đột phá Hóa Thần rồi.

Tuyết nói:

-Muội hiểu mà, muội cũng không nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần cứu ra được Hiên Phượng là muội cảm thấy đáng giá rồi.

Sau đó Tuyết theo lời Lâm Phong ngồi xuống tu luyên bằng linh khí kết tinh.

Phân phó cho nhị nữ xong xuôi Lâm Phong bắt đầu làm việc của mình, hắn triệu hồi Siêu Khuyển ra hỏi:

-Ngươi cần thôn phệ bao nhiêu Nguyên Anh mới có thể chống đỡ được Hợp Thể?

Đúng vậy, cái bóng màu đen hút lấy Nguyên Anh của bảy người Kim Thần không ai khác ngoài Siêu Khuyển, sau lần phục dụng Vũ Trụ Chân Tủy thì Siêu Khuyển đã khôi phục tới Nguyên Anh trung kì đỉnh phong, vừa rồi lại ăn thêm bảy cái Nguyên Anh đã thuận thế leo tới Nguyên Anh hậu kì.

Tuy nhiên ăn nhiều Nguyên Anh cũng chỉ giúp Siêu Khuyển khôi phục tới Hóa Thần trung kì là tối đa, cái “chống đỡ được Hợp Thể” là dựa theo quy tắc tích lũy tiêu hao, chống một lần liền ít đi một phần Nguyên Anh tích lũy trong bụng của nó.

Siêu Khuyển không dài dòng trả lời luôn:

-Ít thì ba trăm cái, nhiều thì năm trăm cái.

Lâm Phong lẩm bẩm:

-Năm trăm cái Nguyên Anh sao... Được rồi, ngươi trở về đi.

Cuối cùng, Lâm Phong tìm tới Vân Bằng trong thức hải.

Lâm Phong vừa tiến vào không gian Vũ Trụ Chân Tủy của Vân Bằng thì Vân Bằng đã hỏi:

-Tiểu hữu đã tìm được một cỗ thân thể thượng phẩm Mộc linh căn rồi sao.

Hỏi thế thôi chứ Vân Bằng biết không phải rồi, hắn tiếp xúc với Lâm Phong ngắn ngủi nhưng biết Lâm Phong làm việc rất cẩn thận, mới hơn sáu năm trôi qua Lâm Phong chịu kiếm cho hắn một cỗ thân thể xứng tầm mới là lạ. Nếu hắn đoán không sai Lâm Phong có chuyện nhờ vả hắn mới đi vào đây.

Phía bên kia, Lâm Phong không trả lời ngay mà hỏi ngược lại:

-Nếu cho ngươi một cỗ thân thể cực phẩm Mộc linh căn trong vòng hai mươi lăm năm ngươi có thể khôi phục tới mức nào?

Quả nhiên có chuyện muốn nhờ vả, tuy nhiên Vân Bằng cảm thấy có chút không hợp lí, chẳng lẽ mấy năm không gặp tiểu tử này gây họa với Hợp Thể rồi sao, chỉ có Hợp Thể mới khiến Lâm Phong xuống nước nhờ vả hắn a, thế nhưng gây họa với Hợp Thể mà người ta còn cho tiểu tử này hai mươi lăm năm sao?

Bất quá Vân Bằng không có hỏi, sớm có thân thể là chuyện tốt, hắn trả lời:

-Với lượng Vũ Trụ Chân Tủy còn dư trong hai mươi lăm năm khôi phục tới Hợp Thể trung kì không thành vấn đề, bất quá ta vẫn cần ngươi trợ giúp ta hoàn mỹ dung hợp cỗ thân thể mới, nếu không ta cần ngươi cung cấp một lượng tài nguyên nhất định.

-Ngoài ra sau khi giúp ngươi giải quyết phiền toái ta cần ngươi thề trăm năm không đến tìm ta gây phiền toái, đồng thời trong trăm năm ta cũng thề rằng không tìm đến ngươi gây chuyện.

Ở đây Vân Bằng đang thăm dò Lâm Phong xem hai mươi lăm năm sau Lâm Phong có thể chống đỡ được Hợp Thể trung kì hay không, nếu Lâm Phong để lộ ra yếu thế đừng trách hắn lật lọng, hắn biết Lâm Phong có bí mật rất lớn, về phần lời thề hắn có rất nhiều cách để phản lại lời thề, cùng lắm chịu phản phệ một chút thôi.

Lâm Phong làm sao không nghe ra ý đồ của Vân Bằng, bất quá hắn làm như không biết gì nói:

-Tốt, vậy chúng ta lập lời thề đi.

Đối diện, thấy Lâm Phong lập tức phát thệ Vân Bằng có chút không dám xác định Lâm Phong đang suy nghĩ cái gì, lần trước tiểu tử này không phải rất thông minh sao? Tại sao lần này lại lộ ra điểm yếu rồi?

Thế nhưng chuyện “lập lời thề” là do hắn tự nói ra nếu không thề liền lộ ra không đúng a, mặc kệ, thề trước tính sau, đợi hai mươi lăm năm sau sẽ tùy thời mà làm vậy.

Thế là trong không gian Vũ Trụ Chân Tủy có hai người cùng nhau lập lời thề “trăm năm không tìm nhau gây phiền toái”, trước đó Lâm Phong còn bổ sung thêm điều khoản “trước khi giúp xong không được bỏ trốn giữa chừng” khiến Vân Bằng tiếp tục cảm thấy không đúng nhưng cuối cùng vẫn phải nghe theo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.