1962
-Nhưng mà, tôi lại không biết chuyện của bọn họ, cậu hỏi tôi việc này, đã tìm sai người rồi .
Cảnh Trường Văn biết rõ, nếu như mình một khi khai ra chuyện của La Đông Thu những sự tình kia, người nhà của mình nhất định sẽ bị trả thù, vì vậy, chỉ cần mình cắn chặt răng ngậm miệng, người trong nhà còn có thể được bảo tồn, vấn đề của mình chỉ là vấn đề của mình, bảo vệ được La Đông Thu, khẳng định La Đông Thu cũng sẽ không bỏ mặc mình đấy.
-Từ nơi này đến ngoài cổng bệnh viện, tổng cộng có hơn ba mươi người, cũng là vì bảo vệ anh, tôi chỉ sợ sự tình Tôn Truyền Hà tại thành phố Bạch Sơn lần nữa lập lại, tuy rằng tôi hiện tại không biết tung tích La Đông Thu, nhưng mà tôi đoán được, hoặc là hắn đang mưu tình tìm muốn chạy, hoặc là tìm dân liều mạng đem anh diệt trừ, tôi đã cho anh mộti cơ hội, nhưng mà anh không có bắt lấy, chuyện này dừng có oán tôi.
Đinh Trường Sinh mặt không biểu tình nói.
-Tôi thật sự cùng La Đông Thu không có quan hệ gì .
Cảnh Trường Văn sau cùng vẫn còn cứng rắn nói.
-Rất tốt, chuyện cô gái kia đả thương cậu là người Bắc Nguyên, vừa khéo là đoạn thời gian trước cũng có một giáo sư đại học Bắc Nguyên bị tôi đụng xe, đang nằm tại bệnh viện, bất quá đã mất ký ức, đang trị liệu, vấn đề của anh thật không đơn giản, vấn đề kinh tế thì khỏi nói rồi, còn chuyện anh đã cùng cô gái tên Chu Lương Thần kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/499532/chuong-2090.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.