1917;
Đến khi người tỉnh kỷ ủy ly khai, làm cho Thành Công thở phào một hơi, nhưng mà đối với Thành Thiên Hạc mà nói cuộc sống như vậy quả thực là qua bí bách rồi, ông giờ đã có một lòng muốn mau rời khỏi trong nước, coi như là chạy trốn, dù biết sẽ không quay về được.
Thành Công thì kiên quyết phản đối rời khỏi đấy, tất cả những gì mà hắn tạo dựng ra thì đều ở trong nước, đây chính là từ bản thân hắn phấn đấu tạo ra, còn nếu như chạy ra quốc ngoại, tất cả đều phải một lần nữa bắt đầu lại thì không nói, chỗ đó cũng không phải là địa bàn của mình, thì khó mà có năng lực mở ra cục diện mới..
- Có phải là con cảm thấy tai họa lần này chưa đủ sao? Cha nói cho con biết, do con không phải là người bên trong thể chế nên không biết mấy sự tình này, có lẽ lúc này đây bất quá là lạt mềm buộc chặt mà thôi, cha nhìn thấy rõ ràng rồi, có phải là con muốn cha tiếp tục chống đỡ ở phía trước, để cho con mượn thanh danh của cha tiếp tục kinh doanh buôn bán?
Thành Thiên Hạc nhìn Thành Công, nổi giận mắng.
-Cha, làm sao cha lại không biết rõ, nếu như bọn họ có chứng cứ, thì bọn họ đã sớm tới cửa, bọn họ đã đi một vòng lớn, nhưng vẫn không tìm được chứng cớ gì, do đó mới không có động tới cha, hơn nữa, cha bỏ đi lần này, chẳng những là chứng thực cha có vấn đề, vậy thì cái chết của Tôn Truyền Hà vô ích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/499469/chuong-2027.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.